"Tư Đồ trưởng lão, tình hình là như vậy, mặc dù chúng ta đã toàn lực tìm kiếm Hư Ma, nhưng đến nay vẫn không có chút manh mối nào." Tu sĩ cầm cự kiếm cung kính nói.
"Đúng vậy, Hư Ma ẩn nấp quá sâu, chúng ta hoàn toàn không phát hiện ra chúng." Thành chủ vội vàng gật đầu, nhìn tu sĩ Kim Đan kỳ tóc bạc phơ bằng ánh mắt nịnh nọt.
"Chuyện này không thể trách các ngươi, Hư Ma quả thực vô cùng khó tìm, cho dù là ta, cũng chỉ có thể thông qua trận pháp để tìm kiếm bọn chúng, nếu như bọn chúng không bố trí trận pháp, vậy càng phiền toái."
Tư Đồ trưởng lão thở dài, cảm thấy chuyện này cực kỳ nan giải, lo rằng Hư Ma ẩn nấp không xuất hiện, như thế hắn cũng không tìm được.
"Chuyện này..."
Ngưu thành chủ và tu sĩ cầm cự kiếm thấy ngay cả Tư Đồ trưởng lão cũng nghiêm túc như thế, lập tức cảm thấy chuyện này khó khăn hơn so với tưởng tượng nhiều, bọn họ càng thêm lo lắng.
Cũng vào lúc này, bên ngoài truyền tới tiếng ồn ào, giống như là gác cổng đang cãi vã với người nào đó.
Âm thanh như này khiến sắc mặt Ngưu thành chủ bắt đầu trở nên khó coi.
Vừa nãy hắn đã thông báo cho bên ngoài, không cho phép bất cứ ai làm phiền, nhưng bây giờ lại có người cãi nhau ở bên ngoài, điều này khiến Ngưu thành chủ cực kỳ khó chịu.
"Có chuyện thì để bọn họ vào trong đi." Trái lại Tư Đồ trưởng lão rất rộng lượng, không để tâm chuyện bị quấy rầy.
"Vâng, Tư Đồ trưởng lão."
Ngưu thành chủ vội vàng khom người, tiếp đó nói với bên ngoài: "Vào đi."
Kẹt kẹt!
Cửa phòng bị mở ra, tiểu đội trưởng của đội tuần tra xông vào với biểu cảm lo lắng, hắn cung kính nói: "Bái kiến thành chủ, bái kiến hai vị tiên trưởng."
"Nói đi, chuyện gì mà gấp như vậy, nếu như đáp án làm ta không hài lòng, ngươi trực tiếp cút ngay cho ta." Thành chủ đen mặt nói.
"Thành chủ đại nhân, bọn ta phát hiện ra Hư Ma rồi, thực sự là Hư Ma!" Tiểu đội trưởng vội vàng bẩm báo.
"Ngươi nói cái gì? Ngươi phát hiện Hư Ma sao?" Thành chủ nắm lấy cổ áo của tiểu đội trưởng, hỏi.
"Đúng... Đúng vậy, bọn ta nhìn thấy ở khu ổ chuột, bọn Hắc ca đang canh giữ ở chỗ đó." Tiểu đội trưởng lập tức trả lời.
"Không thể nào, các ngươi yếu như vậy, làm sao các ngươi có thể phát hiện Hư Ma? Ngay cả ta cũng không phát hiện ra, chỉ dựa vào các ngươi làm sao có thể phát hiện ra?"
Tu sĩ cầm cự kiếm bên cạnh không hề tin, nhìn tiểu đội trưởng bằng ánh mắt nghi ngờ.
Trên chủ toạ.
Tư Đồ trưởng lão tóc bạc phơ cũng không tin, nhưng hắn vẫn mở rộng thần thức quét về phía khu ổ chuột, sau đó hắn đứng phắt dậy, hai mắt trợn thật lớn.
"Tư Đồ trưởng lão, sao rồi?" Tu sĩ cầm cự kiếm mông lung.
"Là Hư Ma, vậy mà lại thật sự là Hư Ma, tám mươi mốt con, thế mà ẩn nấp nhiều như vậy, vậy mà có người đã giết sạch Hư Ma rồi!"
Dưới thần thức của Tư Đồ trưởng lão, nhìn thấy có tám mươi mốt con Hư Ma đã chết ở khu ổ chuột, hắn cảm thấy khó mà tin được.
"Tám mươi mốt con?"
Ngưu thành chủ bị dọa đến cả người run lên.
Trước đây, sở dĩ thành Hoè Thụ diệt vong, là do có mười mấy con Hư Ma triệu hồi cường giả chiến đấu với Nhân tộc, dẫn đến thành Hoè Thụ bị huỷ diệt.
Hiện tại thành Tinh Thần có tám mươi mốt con, nếu như những Hư Ma này thành công triệu hồi cường giả, vậy không chỉ là thành Tinh Thần diệt vong, vạn dặm xung quanh cũng sẽ biến thành vùng đất khô cằn.
Vì vậy Ngưu thành chủ bị doạ chết khiếp, sống ưng ứa khí lạnh.
"Đi!"
Vù!
Tư Đồ trưởng lão là người đầu tiên bay đi, cấp tốc di chuyển về phía khu ổ chuột.
Tu sĩ cầm cự kiếm và Ngưu thành chủ cũng không chịu rớt lại sau, vội vàng bay đến khu dân nghèo.
Không lâu sau.
Nhìn tám mươi mốt con Hư Ma được thu gom lại, nhìn thi thể bị chém lìa kia, mọi người hoàn toàn chấn động.
"Thế mà thật sự có tám mươi mốt con Hư Ma, rốt cuộc thì chuyện này là sao? Là ai đã giết bọn chúng?" Ngưu thành chủ vội vàng hỏi.
"Không biết, lúc chúng ta đến chỗ này, Hư Ma đã bị giết rồi, không nhìn thấy người ra tay là ai, có điều..."
Hắc ca trình bày, trong đầu hắn nghĩ tới Lý Hiên.
"Có điều cái gì, mau nói!" Tư Đồ trưởng lão lập tức thúc giục.
Hiện tại hắn vô cùng muốn biết, là ai lợi hại như vậy, thế mà lại phát hiện ra Hư Ma, phải biết rằng đến cả hắn cũng không phát hiện ra chúng, chỉ có thể tìm kiếm dựa theo vết tích của trận pháp.
Kết quả hiện tại lại có người cứ đơn giản như vậy mà tìm ra Hư Ma, còn giết sạch toàn bộ, chuyện này khiến Tư Đồ trưởng lão cực kỳ tò mò.
"Chúng ta đụng độ với một thiếu niên với dải lụa bịt mắt màu đen ở trên đường, ta ngửi thấy mùi máu tanh tỏa ra từ trên người hắn, khi đó ta chưa kịp nhận ra.”
“Bây giờ cẩn thận nghĩ lại, mùi máu tanh trên người đối phương rất giống với của Hư Ma, ta cảm thấy chuyện này chắc chắn có liên quan đến thiếu niên bịt mắt." Hắc ca vội vàng giải thích.
"Thiếu niên bịt mắt? Có nhớ được dung mạo của hắn không?" Tư Đồ trưởng lão tức khắc truy hỏi.
"Nhớ, ta lập tức vẽ cho ngài."
Hắc ca đa tài đa nghệ, lập tức lấy công cụ hội hoạ ra và nhanh chóng vẽ. Đừng nói chứ, bản lĩnh của tiểu tử này thật sự không tệ, vậy mà vẽ ra vô cùng giống.
"Thật trẻ, dáng vẻ thoạt nhìn mới mười lăm tuổi, trẻ thế mà đã có thể giết nhiều yêu ma như vậy sao?"