Lý Hiên gật gật đầu quay người rời đi, đi đến một phòng luyện khí gần đó, chuẩn bị luyện chế pháp khí thăm dò.
Sau khi Lý Hiên đi.
Một vị tu sĩ trong đồn trú đi đến, dò hỏi đội trưởng đội thủ vệ.
"Đội trưởng, ngươi sao lại khách khí với thiếu niên này như thế? Trước đây cũng không thấy ngươi khách khí với ai như vậy?"
“Ngươi hiểu cái rắm, ngươi không cảm thấy thiếu niên này rất bất phàm sao? Cảm giác sắc bén này, mai sau thiếu niên nọ chắc chắn có thể trở thành cường giả một phương.” Đội trưởng đội thủ vệ nghiêm túc nói.
“Thì ra là thế, có điều ta vẫn cảm thấy thực lực bản thân quan trọng hơn.” Tên tu sĩ kia lắc đầu.
“Đường tu tiên cực kỳ trắc trở, có chút giúp đỡ mới có thể tiến về phía trước được.”
Đội trưởng đội thủ vệ khẽ cười nói rõ thêm, rồi mới trở về đợi lệnh tại nơi đóng quân.
Không lâu sau đó.
Trương chấp sự phụ trách tuyển nhận đệ tử trở về, đội trưởng đội thủ vệ vội bẩm báo chuyện Lý Hiên.
“Muốn gia nhập tông môn? Bây giờ đã qua thời gian tuyển nhận đệ tử rồi, không thể nào tuyển nhận lần nữa đâu, sang năm đi, bảo hắn sang năm lại đến.” Trương chấp sự nói với dáng vẻ uể oải.
“Nhưng thiếu niên kia rất bất phàm, vừa nhìn đã thấy là thiên tài, nếu hắn gia nhập tông môn, cũng sẽ mang đến chỗ tốt cho tông môn chúng ta.” Đội trưởng đội thủ vệ không cam lòng nói.
“Ta đã từng gặp rất nhiều thiên tài của ngoại giới, đến tông môn còn không phải là tầm thường vô vi, thiên tài thật sự là đời sau trực hệ của tông môn, bọn họ mới chính là thiên tài thật sự.”
Trương chấp sự lắc đầu, cũng không tin lời đội trưởng đội thủ vệ nói.
“Nhưng vị thiếu niên này thật sự rất bất phàm, đây là lần đầu ta thấy khí chất như thế, ngài phá lệ một lần, cho hắn vào tông môn đi.” Đội trưởng thủ vệ tiếp tục khuyên.
“Không được, tuyển nhận đệ tử tiến hành theo quy tắc tông môn, bây giờ đã qua thời gian, sao có thể vì một người mà phá lệ được?”
“Nếu cho hắn phá lệ, vậy lại có một người nữa đến nói mình là thiên tài, vậy có phá lên thêm nữa hay không?”
“Nếu mỗi ngày đều có người đến, có phải ngày nào cũng phá lệ không? Pháp quy tông môn cao hơn hết thảy, chuyện gì cũng phải tiến hành theo pháp quy.”
“Nếu ai đến cũng phá lệ thì còn ai tuân thủ pháp quy của tông môn? Tuyệt đối không thảo luận chuyện này nữa.” Giọng điệu Trương chấp sự nặng nề, hắn nói.
“Nhưng thiếu niên kia thật sự rất bất phàm.”
Đội trưởng đội thủ vệ vẫn không cam lòng, vẫn muốn phá lệ.
Thái độ như thế đã chọc giận chấp sự. Cảm thấy đội trưởng thủ vệ rất không biết biến báo, nên Trương chấp sự khó chịu nói.
“Ta nói không được là không được, ta nói cho ngươi biết, đừng nói là ngươi tới cầu tình, dù có là gia gia ông trời tới cũng không được.”
“Chuyện… Được thôi.”
Đội trưởng đội thủ vệ bất đắc dĩ, chỉ có thể cáo từ rồi rời đi, trong phòng chỉ còn lại Trương chấp sự bực dọc uống trà.
Lúc này.
Một bóng người đột nhiên xuất hiện trong phòng, đứng trước mặt Trương chấp sự, người này không phải ai khác, hắn chính là Tư Đồ trưởng lão tóc trắng xóa.
“Bái kiến Tư Đồ trưởng lão.” Sau khi Trương chấp sự nhìn thấy người tới thì hoảng sợ, vội vàng quỳ xuống hành lễ, thái độ vô cùng cung kính.
“Các ngươi nói gì ta đều nghe cả rồi, nhận thiếu niên kia vào tông môn đi, tìm cách xếp người vào Trận Pháp phong, ta định thu hắn làm đệ tử.” Tư Đồ trưởng lão cao ngạo nói.
“Gì cơ?”
Trương chấp sự ngây người, đầu óc có hơi choáng váng.
“Có vấn đề gì?” Tư đồ trưởng lão lạnh nhạt nhìn Trương chấp sự.
“Không… Không có vấn đề gì, không thành vấn đề.” Trương chấp sự vội vàng gật đầu, âm thầm lau mồ hôi lạnh trên đầu.
“Vậy cứ thế đi.”
Tư Đồ trưởng lão biến mất, chỉ để lại Trương chấp sự còn đang sững sờ.
“Chuyện gì thế này? Sao nhân vật lớn như Tư Đồ trưởng lão cũng đến đây? Xem ra tiểu tử kia thật sự không đơn giản.”
Trương chấp sự ý thức được Lý Hiên phi phàm, vội chạy ra ngoài gọi đội trưởng đội thủ vệ.
“Trương chấp sự.”
Sau khi đội trưởng đội thủ vệ đến thì hãnh lễ, thái độ cũng không quá hòa hảo.
“Chuyện… Khụ, khụ, khụ.”
Trương chấp sự hơi không biết nên mở miệng thế nào.
Đúng thực hắn vừa nói, nói dù gia gia ông trời có tới cũng không được, kết quả bây giờ lại đổi giọng, cảm thấy trên mặt bỏng rát.
Nhưng hắn lại không thể không nói, chỉ có thể buồn bực nói.
“Ta suy nghĩ lại một chút, những lời ngươi vừa nói cũng rất có lý, để thiếu niên đó gia nhập tông môn đi.”
Trương chấp sự nói xong thì vội vàng bỏ đi, một giây cũng không dám dừng lại.
Không còn cách nào khác, thật sự quá mất mặt, hắn hận không thể tìm cái khe nào đó rồi chui vào.
“Chuyện…”
Đội trưởng đội thủ vệ cũng sững sờ, nhìn Trương quản sự bằng biểu cảm quái dị.
Chân trước Trương quản sự vừa chém đinh chặt sắt từ chối, chân sau đã thay đổi dáng vẻ, trước sau đối lập, khiến đầu óc đội trưởng đội thủ vệ mơ hồ, nghĩ mãi không hiểu chuyện gì đang diễn ra.
“Chỉ e bên trong có chuyện mà ta không biết, có lẽ thiếu niên này còn bất phàm hơn so với tưởng tượng của ta, sau này chú ý chút mới được.”
Đội trưởng đội thủ vệ âm thầm ghi nhớ Lý Hiên, đị tương lai sẽ đối xử thật tốt với hắn.
Bên kia.
Phường Luyện Khí.
Lý Hiên thuê một gian phòng luyện khí chuẩn bị luyện khí, nhưng trận pháp trên cửa phòng luyện khí có cấp bậc quá thấp, rất dễ bị người khác quấy rầy.