“Nhưng bây giờ một tên Luyện Khí kỳ mà phát hiện ra, chuyện này quá vô lý.” Hư Ma đầu trọc mờ mịt nói.
“Luyện Khí tầng mười? Yếu như vậy? Có phải nhầm lẫn gì rồi không?” Hoàng tử Hư Ma cau mày.
“Tình báo mà ta điều tra được chính là như vậy, thậm chí còn có nội ứng nhìn thấy hắn cầm trường đao ra khỏi tiểu viện chỗ Hư Ma đang ở.”
“Tất cả chứng cứ đều cho thấy là người này gây ra, nhưng ta vẫn có hơi khó tin, người này quá yếu, chắc hẳn là không cách nào phát hiện ra mới đúng.” Hư Ma đầu trọc tiếp tục mờ mịt.
“Quả là kỳ lạ, ngươi phái người âm thầm điều tra người này, xem rốt cuộc là có vấn đề gì từ chỗ hắn.” Hoàng tử Hư Ma nói.
“Vâng thưa hoàng tử điện hạ, vậy kế hoạch tiếp theo phải làm sao bây giờ? Chúng ta đã mai phục tám thành trì, khoảng cách đến nhiệm vụ một trăm thành trì còn xa lắm.”
“Trước cứ chờ đã, biết rõ đến cùng là đã xảy ra chuyện gì rồi hành động, số lượng bộ tộc Hư Ma chúng ta quá ít, thực sự không chịu nổi dằn vặt như vậy.” Hoàng tử Hư Ma cẩn thận nói.
“Vâng, điện hạ!”
Chúng Hư Ma liền vội vàng hành lễ xác nhận, chờ sau khi hoàng tử Hư Ma rời đi, các đại Hư Ma cũng lần lượt biến mất, chỉ còn lại duy nhất Hư Ma đầu trọc.
Vốn dĩ nó có hoài bão chí lớn muốn biểu hiện tốt một chút, muốn lập công, sau cùng được Tà Ma Vương coi trọng.
Kết quả hiện tại thì hay rồi.
Kế hoạch mới tiến hành được có chút xíu đã gặp phải cản trở, không thể không dừng kế hoạch lại, điều này khiến Hư Ma đầu trọc rất phiền muộn.
“Một tên tu sĩ Luyện Khí tầng mười nho nhỏ mà khiến bộ tộc Hư Ma tiếng tăm lẫy lừng bọn ta không dám thực hiện kế hoạch, thật không có thiên lý.”
Hư Ma đầu trọc buồn bực cũng biến mất, điều động nội ứng bí mật đi quan sát Lý Hiên.
Một nơi khác.
Phường Luyện Khí.
Tư Đồ trưởng lão còn đang không ngừng nghiên cứu cạnh trận pháp, ngẫu nhiên bố trí thử, nhìn trông có vẻ vô cùng chăm chú.
Hậu phương.
Bát trưởng lão và cửu trưởng lão của Tinh Thần Tông cùng ngồi một chỗ uống linh trà, lặng lẽ chờ đợi, thấy bộ dáng như thế của Tư Đồ trưởng lão thì không nhịn được mà hỏi.
“Tư Đồ? Từ lúc bọn ta tới đây ngươi cứ mãi bố trí trận pháp kia, ngươi thế là đang nghiên cứu trận pháp mới sao?” Cửu trưởng lão vác Loan Đao hỏi thăm.
Bọn họ vừa tới không lâu, căn bản không biết trận pháp này lợi hại đến mức nào.
“Xuỵt!”
Tư Đồ trưởng lão động tác im lặng, sau đó tiếp tục nghiên cứu trận pháp, cố gắng học tập.
“Lão gia hỏa này, nghiên cứu trận pháp mỗi ngày đến choáng váng rồi, không phải chỉ là một trận pháp nhất giai thôi à, có cần phải nghiên cứu nhập tâm đến thế không?” Bát trưởng lão phần ngực trần trụi khẽ lắc đầu nói.
“Ngươi thì biết cái gì, một tên cơ bắp chỉ biết luyện thể như ngươi sao có thể hiểu được sự huyền diệu của trận pháp cơ chứ? Ngoại trừ dùng bạo lực để giải quyết ra thì ngươi có còn cái gì đâu.”
Tư Đồ trưởng lão quay đầu lại hung hăng mắng một câu rồi mới tiếp tục nghiên cứu trận pháp.
“Ngươi mới không còn cái gì ấy, tuy rằng ta luyện thể, nhưng cũng có hiểu biết khá nhiều các trận pháp nhất giai, dù ta không dùng bạo lực cũng có thể nhẹ nhàng phá giải.”
Bát trưởng lão không phục phản bác lại, rõ ràng là có chút bực dọc.
“Ngươi? Ngươi biết đây là trận pháp gì không? Ngay cả xuất xứ của trận pháp này ngươi còn nhìn không ra mà còn muốn phá giải, ngươi nằm mơ à.” Tư Đồ trưởng lão khinh thường nói.
“Câm miệng! Cái tính nóng nảy của ta, hôm nay ta sẽ cho ngươi thấy dù là tu sĩ luyện thể thì cũng có thế phá giải trận pháp.”
Bát trưởng lão không phục đứng lên, sải bước lớn đi về phía trận pháp.
Cửu trưởng lão vác đao bên cạnh cũng có hơi tò mò, nhưng hắn không nhích lại gần mà lười biếng tiếp tục uống trà, không coi chuyện này là chuyện đáng để tâm.
Bởi vì đối với cấp bậc của bọn họ, trận pháp nhất giai chỉ là một thứ đồ chơi, có thể phá giải một cách nhẹ nhàng.
Dù thoạt nhìn trận pháp này có hơi kỳ lạ nhưng cũng không cản được Kim Đan kỳ, nên cửu trưởng lão tiếp tục chờ đợi, vừa uống trà vừa chờ đợi.
Bên cạnh trận pháp.
Bát trưởng lão hùng tráng bắt đầu nghiên cứu, thử phá giải cửa trận pháp này.
Thật ra hắn có một bí mật nhỏ, một bí mật mà không phải ai cũng biết.
Đó là khi còn trẻ hắn từng đi vào một cái động phủ, học được rất nhiều kiến thức về trận pháp bên trong, tuy rằng chỉ là kiến thức trận pháp nhất giai, nhưng hắn vẫn được lợi khá nhiều.
Có những kiến thức tỉ mỉ này, hắn hoàn toàn tự tin về việc phá giải bất kỳ trận pháp nhất giai nào, dù trận pháp trước mắt chưa từng thấy qua nhưng hắn vẫn có thể phá giải.
Mang theo sự tự tin như thế, hắn bắt đầu nghiên cứu, nghiên cứu hết lần này đến lần khác, rất nhanh hắn đã phát hiện tiết điểm của trận pháp này, nở nụ cười bắt đầu phá giải.
Một khắc sau, nụ cười của bát trưởng lão hùng tráng tắt lịm.
Hai khắc sau, khuôn mặt của bát trưởng lão hùng tráng trở nên nghiêm trọng.
Một giờ sau, bát trưởng lão hùng tráng khẽ vuốt mồ hôi lạnh trên trán.
Hai giờ sau, bát trưởng lão hùng tránh không nghiên cứu nổi nữa, trực tiếp giận dữ hét.
“Đây là trận pháp quỷ quái gì thế, sao kỳ lạ quá vậy, rõ ràng là ta đã tìm được tiết điểm rồi, xoay sao mà ta hoa mắt chóng mặt luôn vậy?”