Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế (Dịch Full)

Chương 529 - Chương 529. Khiêu Chiến Của Ngoại Đạo Tông

Chương 529. Khiêu chiến của Ngoại Đạo Tông Chương 529. Khiêu chiến của Ngoại Đạo Tông

Chẳng mấy chốc.

Dọc theo Đăng Thiên Lộ, hắn đi đến chân núi Tinh Thần Tông, nhìn thấy địa điểm của nhiệm vụ.

Quan sát trận pháp bị hao tổn, nhìn Trận Pháp Tinh Thần nhất giai đơn giản, Lý Thế Dân cau mày.

"Nhiệm vụ quá đơn giản, chẳng mấy chốc là sửa xong, bỏ đi, ta sửa chậm một chút, biểu hiện lộ liễu quá cũng không tốt."

Lý Thế Dân bắt đầu chữa trị, vì kiềm chế biểu hiện của mình, hắn cố tình chữa trị một cách chậm rãi.

Trận pháp có thể chữa trị xong trong vòng hơi thở, hắn kéo dài nó đến tận lúc mặt trời chiều ngả về phía tây.

"Có người đến, chắc hẳn những người này đang quan sát ta chữa trị trận pháp, hừ, vậy ta chậm thêm một chút nữa." Lý Thế Dân thấy bốn người từ trong tông môn bước ra ngoài.

Đây là bốn thanh niên tuổi chừng hai mươi, mặc quần áo của người bình thường, có thủ đoạn che giấu khí tức, thoạt trong bọn họ không khác gì người bình thường.

Nhưng bọn họ hoàn toàn không thể che dấu được trước mặt Lý Thế Dân, hắn nhìn thấy rõ tu vi Trúc Cơ kỳ của bốn người này.

"Tiểu ca, xin chào, xin hỏi Tinh Thần Tông còn thu nhận đệ tử nữa không?"

Bốn người bọn họ bước đến gần Lý Thế Dân, mỉm cười hỏi thăm, ánh mắt đánh giá trận pháp mà Lý Thế Dân đang bố trí một cách cẩn thận.

"Chắc vẫn thu."

Lý Thế Dân nghĩ đến chuyện hôm nay mình mới gia nhập tông môn, hắn cảm thấy tông môn vẫn còn thu nhận đệ tử.

"Tiểu ca, ngươi đang bố trí trận pháp sao? Đây là trận pháp gì? Trông có vẻ rất thâm ảo." Người cao lớn trong đám người nghiêm túc nói.

"Là Trận Pháp Tinh Thần nhất giai, việc bố trí đúng là có chút khó khăn."

Lý Thế Dân gật đầu, cố gắng biểu hiện hơi kém, không quá phô trương.

"Thực lực của tiểu ca thì sao? Là đệ tử hạch tâm trong tông môn sao?" Thiên niên cao lớn không khỏi hỏi.

"Không phải, ta là Luyện Khí tầng mười, thuộc về đệ tử ngoại môn." Lý Thế Dân nghĩ đến sắp xếp của tông môn với mình, nói thẳng.

"Đệ tử ngoại môn, thật sao?" Thiên niên cao lớn nhìn Lý Thế Dân một cách nghi ngờ.

"Đây là lệnh bài của ta." Lý Thế Dân lấy lệnh bài của đệ tử ngoại môn ra và vung vẩy.

"Vậy mà lại là đệ tử ngoại môn."

Đám thanh niên nhìn nhau, trong ánh mắt lóe lên hoảng hốt.

Thanh niên mập trong số đó hỏi: "Tiểu ca, có phải ngươi chỉ hiểu biết trận pháp, đã nghiên cứu trận pháp nhiều năm rồi không?"

"Không phải, những thứ khác cũng hiểu đôi chút." Lý Thế Dân cau mày trả lời, cảm thấy câu hỏi của những người này hơi khác thường.

"Hiểu cả những thứ khác sao? Có hiểu luyện đan không? Tiểu ca nhìn viên đan dược bị tổn hại này xem, ta đã nghiên cứu rất lâu mà vẫn không nhận ra đây là đan dược gì.”

“Tiểu ca có thể giúp ta phân biệt nó hay không? Nếu có thể giúp ta chỉ ra tên của nó, ta sẽ tặng ngươi mười viên linh thạch." Thanh niên mập chìa ra một viên đan dược.

"Chỉ mười viên linh thạch thôi sao, ta không có hứng thú." Lý Thế Dân thẳng thừng từ chối.

Đùa chứ, phần thưởng một nghìn viên linh thạch của nhiệm vụ chữa trị Trận Pháp Tinh Thần nhất giai mà Lý Thế Dân còn chẳng thèm để ý, những người này lại còn đưa ra con số mười viên linh thạch, thế có khác nào đuổi mấy người ăn xin không.

"Tiểu ca, mười viên linh thạch đã là nhiều rồi."

Nhìn điệu bộ ghét bỏ của Lý Thế Dân, thanh niên mập đột nhiên hơi bị đả kích, cảm thấy mình giống như một kẻ ăn xin.

"Vậy thì thôi."

Lý Thế Dân ý thức được rằng mười viên linh thạch cũng khá có giá trị đối với Luyện Khí kỳ nên không nói thêm gì nữa, hắn chữa trị hoàn toàn sửa chữa bước cuối cùng của trận pháp.

Vù!

Lưu quang của trận pháp lóe sáng, Lý Thế Dân thấy trận pháp đã được sửa chữa thì chuẩn bị rời đi.

"Tiểu ca, xin chờ một chút, xin nhờ ngươi, viên đan dược này thật sự rất quan trọng đối với ta, xin ngươi giúp ta một chút." Thanh niên mập vội vàng khẩn cầu, khẩn cầu Lý Thế Dân bằng ánh mắt đỏ hoe.

Lý Thế Dân: "..."

Nhìn thấy kỹ năng diễn xuất khoa trương của thanh niên mập, Lý Thế Dân có chút cạn lời.

Tuy nhiên, trên đầu những người này không có hắc khí, cảm xúc tỏa ra cũng tương đối tích cực, mọi người đều là Nhân tộc, vì vậy Lý Thế Dân cũng không che giấu, nói thẳng.

"Đây là Linh Nguyên đan nhất giai, tác dụng là tinh luyện linh lực, thời nay đã không còn Linh Nguyên đan nữa, ngươi có được nó trong động phủ viễn cổ sao, dược hiệu không còn, vứt nó đi thôi."

Lý Thế Dân nói một cách bình tĩnh, thậm chí không thèm nhìn vào viên đan dược đó.

Nhưng những gì hắn nói ra khiến thanh niên mập mạp đột nhiên giật mình, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi.

Biểu cảm của ba thanh niên xung quanh cũng nghiêm trọng hẳn đi, ánh mắt nhìn Lý Thế Dân hoàn toàn thay đổi.

"Tiểu ca thực sự rất lợi hại, tiểu ca còn biết những thứ khác sao? Ví dụ như luyện khí hay chế tác phù chú gì đó." Thanh niên mập yếu ớt hỏi.

"Biết tương đối, mạnh hơn một chút so với luyện đan, được rồi cứ thế đi, ta phải trở về trả nhiệm vụ."

Lý Thế Dân không thèm nói gì thêm, giẫm lên phi kiếm và trở về tông môn.

Chỉ còn lại bốn thanh niên vẻ mặt nghiêm túc đứng tại chỗ, sau khi chạy hơn mười cây số, bọn họ tụ tập lại và nhắc lại chuyện vừa nãy.

"Quá mạnh, vị tiểu ca khi nãy quá lợi hại. Không ngờ một đệ tử ngoại môn nào đó của Tinh Thần Tông cũng lợi hại như vậy, chúng ta còn muốn khiêu chiến Tinh Thần Tông, thế thì làm sao mà khiêu chiến đây?"

Bình Luận (0)
Comment