Chẳng qua.
Đại trưởng lão của Trừ Ma Tông lại kinh ngạc nhìn Lý Hiên, nhìn chằm chằm với vẻ không chắc chắn.
Thân là đại trưởng lão Kim Đan đỉnh phong, ngay cả tông chủ cũng không thể dễ dàng phá giải uy áp của hắn như thế, toàn bộ trưởng lão và chấp sự của tông môn cũng không làm được như vậy.
Nhưng lúc này.
Cương thi chỉ có Trúc Cơ đại viên mãn trước mắt lại có thể phái giải uy áp, chuyện này khiến đầu óc của đại trưởng lão Kim Đan kỳ mơ màng.
"Chuyện... Chuyện gì thế này?"
Đại trưởng lão sửng sốt hai giây, tự hỏi mình có phải cảm nhận sai rồi hay không, thậm chí còn hoài nghi tối hôm qua mình ngủ không ngon, cho nên uy áp mình thả ra mới không ổn định.
Nhưng hắn đã phản ứng lại rất nhanh, hắn là tu sĩ Kim Đan đỉnh phong, cho dù không ngủ một năm cũng sẽ không xảy ra chuyện như vậy, nhưng uy áp quả thực đã bị phá vỡ.
Điều này khiến đại trưởng lão càng thêm nghi hoặc, cảm thấy cương thi trước mặt quá kỳ lạ.
"Ngươi... Sao ngươi làm được như vậy?" Đại trưởng lão bối rối nhìn Lý Hiên, chờ đáp án của hắn.
"Đại trưởng lão, cương thi Trúc Cơ kỳ không biết nói."
Tu sĩ bên cạnh không khỏi nhắc nhở, cảm thấy Đại trưởng lão hơi khác thường.
"Đúng thế, ta quên mất, ta bối rối quá."
Đầu óc đại trưởng lão vẫn không thể vận chuyển được, nghi ngờ liếc nhìn Lý Hiên vài lần rồi mới quay sang Diệp Phàm, muốn có được tin tức từ chỗ Diệp Phàm.
"Diệp Phàm, vừa rồi ngươi nói cương thi là đại sư huynh của ngươi, tại sao lại như vậy?"
"Đại sư huynh là sư huynh trước đây trong võ quán, sau này vì cứu ta, vì cứu người dân của một thôn làng nên đã chiến đấu với lũ giặc Hoàng Cân, cuối cùng cứu được cả thôn làng và ta."
"Nhưng đại sư huynh lại tử trận, ngay cả máu cũng chảy khô, thậm chí khi chết nó cũng chết đứng, cảnh tượng đó cả đời ta cũng sẽ không quên được."
"Sau đó chúng ta mai táng đại sư huynh, còn nhiều lần đến thăm đại sư huynh, nhưng đột nhiên có một ngày mộ phần của đại sư huynh bị đào lên, thi thể không cánh mà bay."
"Ta rất đau đớn và đã tìm kiếm khắp nơi. Cuối cùng, trong một lần ta lầm vào cảnh hiểm nghèo thì đại sư huynh xuất hiện và cứu ta khỏi tình thế tuyệt vọng."
"Kể từ đó, đại sư huynh vẫn luôn trợ giúp ta và bảo vệ Nhân tộc. Cho dù đã biến thành cương thi, đại sư huynh vẫn không làm tổn thương bất cứ ai, trái lại vẫn bảo vệ Nhân tộc."
"Có lẽ chiến công của đại sư huynh khiến trời xanh cảm động, nó có thể di chuyển dưới ánh mặt trời, thậm chí không cần hút máu, chỉ cần hấp thu linh khí là có thể tồn tại."
"Đại sư huynh từ đầu đến cuối chưa từng làm hại ai, cho nên khi có người trong tông môn bị hút khô thì ta vẫn luôn truy tìm hung thủ khắp nơi, sau đó thì chúng ta bị tông môn giam giữ ở nơi này."
Diệp Phàm thuật lại một cách khái quát những chuyện đã từng trải qua, cho dù huyết dịch vẫn luôn tràn ra từ lỗ mũi, hắn cũng kể rõ mọi chuyện trong quá khứ rồi mới có thời gian lau vết máu.
"Thì ra là thế!"
Đại trưởng lão nghe vậy thì nhìn Lý Hiên bằng ánh mắt kinh ngạc, mặc dù trong lòng vẫn còn nghi hoặc, nhưng không biết vì sao, hắn cảm thấy Diệp Phạm không hề nói dối.
Chủ yếu là do khi nãy Lý Hiên phá vỡ uy áp của Kim Đan chỉ bằng một cú búng tay, khiến đại trưởng lão cảm nhận được sự phi phàm của Huyết Phân Thân cương thi.
Cương thi phi phàm như vậy, sau khi gây án xong chắc chắn đã chạy trốn từ lâu, căn bản không cần chịu đựng thống khổ bị giam giữ, cho nên đại trưởng lão có chút không biết làm sao.
Cũng tại thời điểm này.
Tông chủ của Trừ Ma Tông dẫn đông đảo cao tầng cuồn cuộn đi tới, ánh mắt lạnh lùng hướng về phía Lý Hiên.
"Tại sao vẫn chưa giải vào Trấn Ma Ty?"
Sau khi bước vào, tông chu cau mày nhìn đại trưởng lão, như đang trách hắn làm việc quá chậm.
Câu nói của tông chủ khiến đại trưởng lão trầm mặc một chút, hắn nhớ đến cảnh tượng khi nãy, cùng với lời thuật lại của Diệp Phàm, đại trưởng lão nghiêm túc nói.
"Tông chủ, ta cảm thấy trong chuyện này vẫn còn tình tiết ẩn giấu gì đó, hơn nữa chúng ta cũng không có chứng cứ xác thực chứng minh là cương thi này giết người."
"Nếu có nhầm lẫn gì đó, vậy là do chúng ta thất trách."
"Chứng cứ chính xác ư?"
Sau khi nghe những lời này, tông chủ cau mày. Bởi vì hắn thật sự không có chứng cứ, cũng không ai nhìn thấy cương thi hại người.
Nhưng nỗi giận của đệ tử tông môn bị khơi lên, đều muốn báo thù cho cô nhi quả mẫu, vì vậy chuyện này phải được giải quyết càng sớm càng tốt.
"Trong kiểm tra của tông môn, trong tông môn chỉ có con cương thi này. Hơn nữa, sau khi giam cầm nó thì không có người nào bị công kích nữa."
"Thế không phải là bằng chứng sao? Hơn nữa, ngay cả khi không có bằng chứng, cương thi cũng là tà vật, nên bị xử tử!" Tông chủ lạnh lùng nói.
"Tông chủ nói đúng, cương thi vốn là ma vật chí âm chí tà, vẫn luôn làm hại con người, phải giải nó vào Trấn Ma Ty, để nó chịu hình phạt thiêu đốt."
"Trời sinh cương thi đã hút máu người, sinh vật tối tăm như vậy không đáng tồn tại trên đời, cho dù không có chứng cứ cũng nên giết!"
Các trưởng lão của tông môn ồn ào lên tiếng, nhìn chằm chằm Lý Hiên bằng ánh mắt căm thù, cảm đám hô đánh hô chém, muốn giết chết cương thi.