Lại mấy ngày trôi qua, Lý Hiên rốt cuộc cũng ngừng bày trận.
“Phù, cuối cùng cũng bố trí xong phần cốt lõi của trận pháp rồi, phần còn lại của trận pháp liền giao cho Huyết Phân Thân là được.” Lý Hiên nhìn cốt lõi của trận pháp thành hình, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.
“Sư tôn, ngươi ăn chút gì đi. Ta làm sườn kho.”
Tần Nguyệt thấy Lý Hiên rốt cuộc dừng lại thì vội vàng chạy tới và kéo Lý Hiên đi tới bàn ăn, thưởng thức món ngon.
Trong những ngày này, Tần Nguyệt đã luôn ở bên cạnh hỗ trợ hắn, đáng tiếc là nàng ngốc nghếch và dễ kéo chân sau nên Lý Hiên sắp xếp cho nàng công việc nấu ăn.
Khoan hãy nói.
Việc nấu nướng thì nàng vẫn khá là có thiên phú, chỉ học hai lần thì đã làm ra ngô ra khoai.
Nhất là sau khi nhận được lời khen ngợi từ Lý Hiên, nàng giống như hăng máu gà, càng thích làm đồ ăn ngon cho Lý Hiên.
“Tiểu Nguyệt nhà ta nấu cơm càng ngày càng ngon.”
Sau khi thưởng thức sườn kho, Lý Hiên hài lòng gật đầu. Cảm thụ hương vị ở môi răng, hắn không tiếc lời khen ngợi.
“Sư tôn thích là được.”
Cái miệng nhỏ của Tần Nguyệt hơi nhếch lên, rõ ràng là nàng cũng rất vui vẻ, đồng thời nàng dùng đũa gắp thức ăn cho Lý Hiên.
‘Ting! Đệ tử Triệu Thiên của ngài đạt được kỳ ngộ kinh thiên, thành công dung hợp huyết mạch Dung Nham Cự Thú, đúc ra Kim Đan hoàn mỹ, phần thưởng của ngài: Luyện Đan Sư tăng lên ngũ giai thượng phẩm.’
‘Ting! Đệ tử Chu Hồng Phúc của ngài hồng phúc tề thiên, đạt được bảo tàng viễn cổ, thành công Kim Đan hoàn mỹ, phần thưởng của ngài: Tinh Thần Thể từ tứ giai thăng cấp lên ngũ giai.’
Âm thanh nhắc nhở máy móc truyền tới, Lý Hiên cảm thụ lực lượng bùng nổ ẩn chứa trong thể phách. Hắn không nói gì mà tiếp tục ăn cơm cùng Tần Nguyệt.
Sau khi hai người ăn uống no nê, Lý Hiên đột nhiên hỏi.
“Tiểu Nguyệt, tình huống của ngoại vực đến mức độ nào rồi? Nhân tộc còn có thể chịu nổi không?”
“Rất hung hiểm, tiếp viện của thế giới bát phẩm cơ bản đã đến đúng lúc, ta sợ rằng tiếp theo sẽ là một trận đánh ác liệt. Ta muốn đi ngoại vực tiếp viện.” Tần Nguyệt nói nhỏ.
“Đợi một chút đã, ta đi ngoại vực dò đường trước xem sao. Đợi ta xác định tình huống xong, ngươi lại đi.” Lý Hiên không yên lòng.
“Nhưng ngoại vực rất nguy hiểm. Sư tôn, ngài không thể mạo hiểm, vẫn nên để ta đi thăm dò thì hơn.” Tần Nguyệt không muốn sư tôn mạo hiểm và muốn tự mình dò đường.
“Ngươi nói mê sảng gì thế. Ta là sư tôn, nhất định là ta đi. Làm gì có chuyện đệ tử dò đường cho sư phụ, đúng không?” Lý Hiên búng trán Tần Nguyệt, nghiêm túc nói.
“Biết… Biết rồi.” Tần Nguyệt lấy tay nhỏ che trán, nhưng nàng vẫn lo lắng, không muốn Lý Hiên mạo hiểm.
Cũng tại lúc này.
Ngọc phù truyền tin của Lý Hiên đột nhiên sáng lên, một giọng nói vội vàng truyền tới từ ngọc phù truyền tin.
Giọng nói đó dịu dàng mềm mại, khiến người khác vừa nghe thôi cảm thấy nhũn xương. Giọng nói có đặc điểm như vậy rõ ràng là của Sở Vãn Thu.
“Tiểu sư tôn, có thể ta không trở về được rồi. Ngươi bảo vệ bản thân cho tốt. Nếu ta chết, nhờ ngươi xây cho ta một ngôi mộ chôn quần áo và di vật, được không?”
“Mộ trống? Ngươi nói mê sảng gì thế. Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?” Lý Hiên trực tiếp hỏi, chuẩn bị đi ngoại vực bất cứ lúc nào.
Tuy nhiên, bây giờ hắn đi qua thì sẽ đến hơi muộn, hắn cần biết rõ rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra.
“Tiểu sư tôn, lũ tà ma phát động tập kích. Chúng ta bị bao vây trong cứ điểm Lang Nha, may mắn là cứ điểm có trận pháp nên tạm thời chặn được kẻ địch.”
“Nhưng số lượng của bọn chúng đông đảo, trận pháp của cứ điểm có thể tan vỡ bất kỳ lúc nào, mà chúng ta chỉ có ba người.” Ngọc phù truyền tin lại truyền tới giọng nói bất đắc dĩ.
“Đừng lo lắng, không phải bảy ngày trước ta đã đưa cho ngươi tám mươi mốt trận bàn sao? Lấy ra bố trí.” Lý Hiên nói không chút do dự.
“Nhưng số lượng của kẻ địch quá nhiều, trận pháp thật sự có thể ngăn cản sao? Hơn nữa trận bàn quá thâm ảo, ta xem không hiểu.” Sở Vãn Thu bất đắc dĩ nói.
“Đối phương có bao nhiêu người?” Lý Hiên cau mày.
“Rất nhiều, mênh mông cuồn cuộn, bọn chúng chuẩn bị tấn công căn cứ núi Thanh Phong, vừa lúc đi ngang qua cứ điểm Lang Nha nên ba người chúng ta bị bao vây.” Sở Vãn Thu giải thích.
“Mênh mông cuồn cuộn à? Quả thật là phiền toái, nhưng ngươi đừng lo lắng, khả năng bọn chúng trì hoãn thời gian để tấn công các ngươi là rất thấp.”
“Chỉ cần có thể chống lại giai đoạn đầu của cuộc tấn công, các ngươi có thể sống sót. Bây giờ ngươi lập tức bố trí trận bàn theo lời ta nói.” Lý Hiên trịnh trọng nói.
“Vâng, tiểu sư tôn.”
Sau đó, Lý Hiên bắt đầu dạy Sở Vãn Thu cách bố trí trận bàn và ngưng tụ trận pháp phòng ngự.
Để đảm bảo mục đích an toàn, Lý Hiên còn dạy thêm cho nàng cách bố trí Liên Hoàn Trận, Bạo Liệt Trận, Cụ Phong Trận, Huyễn Mộng Trận…
Trong số những trận pháp này, đáng sợ nhất là Tuyệt Diệt Trận đồng quy vu tận. Trận pháp này có uy lực cực kỳ bá đạo, nhưng mỗi lần khởi động đều phải hy sinh một sinh mạng của một Nguyên Anh kỳ.
Trong tình huống bình thường tuyệt đối không sử dụng nó, nhưng đến tuyệt cảnh, trận pháp này tuyệt đối là trận pháp siêu cấp khiến kẻ địch tổn thương nặng nề.
Bây giờ bố trí Tuyệt Diệt Trận tất nhiên là thể hiện thái độ đồng quy vu tận, răn đe tà ma, dù sao ta ma cũng không muốn chết một cách vô cớ.