Tà Thần Trớ Chú không tin, ngược lại lo lắng cho thế giới của mình.
"Yên tâm, mặc dù Nguyệt phán xử vô cùng mạnh mẽ, nhưng chiến đấu trong thời gian dài nên chắc chắn nàng cũng cần có thời gian khôi phục lại.”
“Hơn nữa chúng ta cũng không phải ăn không ngồi rồi, dù có thế nào thì nàng cũng không thể đánh bại toàn bộ chúng ta được.”
“Chúng ta giết nàng không được, kiềm hãm nàng trăm năm là chuyện không thành vấn đề." Tà Thần Ẩn Thú nói.
"Bằng không thì chúng ta xin chi viện của thế giới Tế Hiến đi? Bọn nó đã ra tay với thế giới loài người rồi, nếu có được sự trợ giúp của chúng nó, cho dù là Nguyệt phán xử thì cũng không cản nổi." Tà Thần Ẩn Thú đề nghị.
"Không được, thế giới Tế Hiến đang bị xâm lược, bọn nó muốn thoát khỏi vận mệnh bị diệt vong thông qua Bối Quan Nhân, bây giờ căn bản không có thời gian để quan tâm đến chúng ta.”
“Hơn nữa, tiếp xúc với thế giới Tế Hiến chưa biết chừng sẽ dẫn hỏa thiêu thân, lỡ bị chủng tộc đó phát hiện thì chúng ta xong đời rồi." Tà Thần Hồ Nữ nhớ đến vẫn rùng mình sợ hãi nói.
"Cũng phải, không thể bị chủng tộc đó phát hiện được, quá đáng sợ."
"Đúng vậy, khó lắm mới chạy thoát đến đây."
Các Tà Thần nghĩ đến chủng tộc đáng sợ đó thì đều biến sắc, không dám nhắc đến chuyện cầu cứu thế giới Tế Hiến nữa.
Cuối cùng.
Sau khi bọn nó trải qua bàn bạc và thống nhất quyết định thì sẽ do Tà Thần Trớ Chú ra tay giết Miêu tiên sinh.
Sau khi quyết định xong.
Chúng nó lập tức hành động, bỏ ra lượng lớn tài nguyên để bắt đầu công tác chuẩn bị, nhằm một kích tất sát.
Thời gian trôi đi, rất nhanh ba ngày đã trôi qua rồi.
Vào chính thời điểm này, Lý Hiên đang ở khu vực Địa Tâm bố trí trận pháp, tiến triển của hắn rất thuận lợi, đã bố trí xong ba mươi hai Điệp Gia Trận.
Nhìn rất nhiều trận pháp được thành hình, Lý Hiên mỉm cười, mơ hồ nhìn thấy hy vọng giành được thắng lợi của Nhân tộc.
Lúc này, đột nhiên hắn cảm thấy ngực đau dữ dội, một luồng sức mạnh quỷ dị buông xuống cơ thể hắn, khiến trái tim hắn nhức nhối.
"Miêu tiên sinh, ngươi sao thế?"
Tông chủ Tiểu Khả Ái vẫn đang giúp đỡ, nhìn thấy Lý Hiên đột nhiên bất động, nàng quan tâm hỏi.
"Không hay rồi!"
Người thủ hộ Nặc Ngôn đến bên cạnh Lý Hiên, xiềng xích xung quanh cơ thể nhanh chóng quấn Lý Hiên lại, hóa thành lá chắn bảo vệ.
Rầm!
Cơ thể Lý Hiên đột nhiên nổ tung, hóa thành những hạt nhỏ nhất rồi biến mất ngay trong phút chốc.
Cảnh tượng đột ngột xuất hiện này khiến đồng tử của tất cả mọi người co lại một cách mãnh liệt, có người hoảng hốt hét lên.
"Là nguyền rủa, nguyền rủa siêu cấp của Tà Thần, cho dù là cách nhau vài thế giới cũng có thể tiêu diệt đối tượng nguyền rủa siêu cấp,”
Lửa giận dâng trào trong mắt của người thủ hộ Nặc Ngôn, sát ý vô biên vô tận từ trên cơ thể hắn bùng nổ.
"Nguyền rủa, vậy mà lại là nguyền rủa của Tà Thần, Miêu tiên sinh hắn... hắn..."
Giọng nói của tông chủ Tiểu Khả Ái run rẩy, không dám tin tưởng rằng Miêu tiên sinh cứ như thế chết đi, nàng cảm thấy cả thế giới đều chìm vào trong bóng tối.
Các tu sĩ xung quanh khiếp sợ trước cảnh tượng này, ai ai cũng đỏ mắt, đau khổ không thôi.
Những trận pháp sư đến phụ trợ bố trí trận pháp đã nước mắt đầy mặt từ lâu.
Khó khăn lắm Miêu tiên sinh mới dẫn dắt Nhân tộc nhìn thấy hi vọng, nhưng ai có thể ngờ được rằng, thứ chờ đón bọn họ lại là cái chết của Miêu tiên sinh, điều này khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy đau lòng.
Trong bí cảnh Hàn Băng.
Băng Huyên Nhi đang tu hành đột nhiên mở mắt ra, nhìn về phía Lý Hiên sắc mặt tái nhợt ở bên cạnh.
“Hiên thiếu gia, ngài sao vậy?"
"Không sao, một Huyết Nhân Ngẫu chết mà thôi." Lý Hiên lắc đầu, trên mặt nở nụ cười.
"Thật sự không sao chứ? Trông ngài có vẻ rất tiều tụy." Băng Huyên Nhi vội vàng lấy đan dược ra, lo lắng đưa cho Lý Hiên.
"Chỉ là sử dụng phương pháp kim thiền thoát xác nên khiến linh hồn hơi tổn thương một chút, hồi phục trong một khoảng thời gian gắn là ổn, hơn nữa ta cũng thu hoạch được khá nhiều."
Sắc mặt của Lý Hiên chẳng mấy chốc đã hồi phục lại bình thường, trông có vẻ vô cùng khỏe mạnh.
"Thu hoạch khá nhiều à?"
Sau khi Băng Huyên Nhi xác nhận rằng trạng thái của Lý Hiên vẫn tốt thì lúc này mới yên tâm, sau đó chớp đôi mắt to, nàng hỏi một cách tò mò.
"Đúng, nói một cách đơn giản là ta chính thức xác nhận được chuyện Tà Thần không thể giết chết ta được, có lớp bảo vệ này, ta có thể tùy ý ra tay rồi." Lý Hiên mỉm cười, trông có vẻ rất vui vẻ.
Băng Huyên Nhi nhìn Lý Hiên vui vẻ, trên gương mặt lạnh lùng của nàng cũng lộ ra nụ cười, vui mừng cho Lý Hiên.
"Ta nói với Tiểu Nguyệt trước để tránh nàng lo lắng."
Lý Hiên lấy ngọc phù truyền tin ra, bắt đầu liên hệ với Tần Nguyệt, Tiểu Muội, Sở Vãn Thu. Ba đệ tử này biết thân phận của hắn, không thể để các nàng lo lắng được.
Rất nhanh đã liên lạc xong, Lý Hiên đặt ngọc phù xuống, suy nghĩ con đường sau này.
"Nếu như ta là tà ma, tiếp theo nhất định sẽ phá hủy các Truyền Tống Trận, sau đó xâm lược các đại lục khác, cuối cùng phản cộng Trung Châu đại lục."
Rất nhanh Lý Hiên đã phân tích ra đường đi đại khái, nhưng hắn không có ý định liên lạc với Vũ Tiên Tông.
Bởi vì, cho dù không có ai canh phòng các Truyền Tống Trận thì Lý Hiên cũng không hề có chút lo lắng nào cả.