"Ta cũng vậy. Dẫu sao huyết mạch Bán Thần quỷ dị rồng có đưojcw cũng vô cùng mạnh, một khi bùng nổ, nó có thể phát huy lực lượng mà Nguyên Anh kỳ cũng không cản được, nhưng Lý Hiên lại lợi dụng điều này để giả chết."
"Chết tiệt, chết tiệt mà!"
Các Tà Thần tức không kiềm được, vô cùng muốn giết chết Lý Hiên, nhưng chúng nó không dám tiến vào Thần Châu Đại Thế Giới, bởi vì không chọc được vào Lý Hiên.
Ngọn lửa của sự tức giận quay cuồng trong lòng các Tà Thần, nhưng bọn chúng chỉ có thể bất lực gầm lên vài tiếng, sau đó tiếp tục xem dự ngôn.
'Các Tà Thần chạy về tám hướng khác nhau đều bị Lý Hiên truy sát, lần lượt ngã xuống, chỉ có Tà Thần Ẩn Thú chạy về phía tây tạm thời chưa bị phát hiện, đang cấp tốc chạy trốn về phía thế giới Hắc Động.'
'Nhờ vào năng lực ẩn giấu đặc biệt, Tà Thần Ẩn Thú may mắn sống sót đến cuối cùng, Lý Hiên cũng không thể tìm thấy nó.'
"Ồ? Không tìm thấy ta sao, quá tuyệt, hắn không tìm thấy ta." Tà Thần Ẩn Thú vui vẻ nói.
"Như vậy, hướng tây là phương hướng an toàn, nhưng bên kia có thế giới Hắc Động, quá nguy hiểm."
"Có thể sống sót là tốt rồi, nguy hiểm thì nguy hiểm, dù sao thế giới của chúng ta cứu không được, chỉ có thể trở thành Tà Thần lang thang."
"Vậy thì quyết định sách lược, trốn về phía tây."
"Đúng thế, tiếp tục đọc dự ngôn."
...
Dự ngôn vẫn tiếp tục.
‘Lý Hiên vẫn không từ bỏ ý định, sau khi hủy diệt toàn bộ các thế giới của Tà Thần và thế giới Quỷ Dị, hắn tìm thấy Tà Thần Chín Đầu trong Lâu đài Hư Không.'
'Sau khi đánh nó một trận nhừ tử thì thuần phục nó làm thú cưỡi và đi về phía tây để tìm Tà Thần Ẩn Thú.'
Rầm!
Đá Dự Ngôn hoàn toàn vỡ vụn, biến thành cát bụi và tiêu tan trong trời đất, không thể khôi phục và sử dụng được nữa.
Nhưng các Tà Thần chẳng để tâm đến đá Dự Ngôn, thay vào đó bọn họ nhìn chằm chằm Tà Thần Chín Đầu.
Bởi vì Tà Thần Chín Đầu lại đầu hàng, trở thành thú cưỡi của Lý Hiên, còn giúp Lý Hiên tìm kiếm Tà Thần Ẩn Thú, chuyện này khiến tia sáng lạnh lẽo trong mắt các Tà Thần lóe lên.
"Này, này, này, đừng nhìn ta như vậy, các ngươi không thấy ta bị đánh sưng cả người sao, ta là Tà Thần yếu nhất. Đến cả các ngươi cũng không cản nổi Lý Hiên, ta chắc chắn càng không thể, ta có thể làm gì khác ngoài việc đầu hàng à?"
Trong lòng Tà Thần Chín Đầu có chút luống cuống, thủ đoạn bảo mệnh của nó tuy mạnh nhưng thủ đoạn chiến đấu thực sự chẳng ra làm sao hết, vì thế trong lòng nó vô cùng bối rối.
"Nói cũng có lý, có điều... Chết đi!"
Ầm!
Chín mươi tám Tà Thần đồng loạt ra tay, trong hư không vang lên tiếng nổ vang, lực lượng tà thần khủng khiếp bao phủ khoảng trời này, đến không gian cũng phải chấn động.
"Nó còn sống, giết!"
Ầm ầm, ầm ầm!
Các Tà Thần bắt đầu truy sát, Tà Thần Chín Đầu chạy trốn một cách chật vật, bị tiêu diệt với nụ cười gượng gạo chán nản.
Nhìn Tà Thần Chín Đầu hóa thành cát bụi biến mất, lúc này các Tà Thần còn lại mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó nói.
"Chắc là nó sẽ luân hồi chuyển kiếp vào một tiểu thế giới, rất khó tìm."
"Đừng để tâm đến nó, chúng ta chạy trốn đi, hiện tại chạy trốn thì cơ hội sống sót vẫn rất cao, cho dù không đi về hướng tây vẫn có thể sống sót."
"Đúng, đi!"
Các Tà Thần đồng thời biến mất, khi xuất hiện trở lại thì chúng nó đồng loạt xuất hiện ở hướng tây, sau đó mắt to trừng mắt nhỏ.
Cuối cùng.
Các Tà Thần thầm trách móc một trận trong lòng, nhưng vẫn chạy trốn về phía tây.
Thần Châu Đại Thế Giới.
Bên trong bí cảnh Hàn Băng.
Sau khi đưa Băng Huyên Nhi trở về, Lý Hiên không thể không mỉm cười khi nhìn nàng bay múa giữa băng tuyết như một tinh linh băng.
Đối với Tần Nguyệt mà nói, bí cảnh Hỏa Diễm là một nơi rất thoải mái, nhưng đối với Băng Huyên Nhi thì nói đó không tốt lắm, nàng thích ở trong bí cảnh Hàn Băng hơn.
Chỉ cần ở trong hoàn cảnh như vậy, nàng không chỉ có thể nhanh chóng nâng cao thực lực, mà nàng còn cảm thấy vô cùng thoải mái và vui vẻ.
Lý Hiên đương nhiên phải để tâm đến cảm nhận của nàng, sau khi nàng đề cập đến chuyện quay về thì lập tức ôm nàng trở về bên trong bí cảnh.
Lúc này, Lý Hiên cảm nhận được sự khác thường từ thế giới của các Tà Thần, hắn hơi cau mày, chuẩn bị rời đi.
"Hiên thiếu gia, ngài định đi sao?" Băng Huyên Nhi bay tới, nhìn Lý Hiên bằng gương mặt đẹp như tranh vẽ, vẻ đẹp thanh tao đó, nàng tự như tiên nhân.
"Ừ, đi đến thế giới của Tà Thần một chút, ta sẽ cố gắng trở về nhanh nhất có thể."
Lý Hiên giải thích qua, sau khi ngẫm nghĩ một lát thì đưa tay lên véo gương mặt nhỏ bé của nàng, làm một cử chỉ thân mật hiếm có.
"Ừ, cẩn thận một chút." Băng Huyên Nhi chớp nhẹ đôi hàng mi thật dài, trong đôi mắt đẹp ánh lên sự lo lắng.
"Đừng lo lắng, ta rất mạnh đấy."
Cảm nhận làn da mềm mại trên đầu ngón tay mình, nhìn Băng Huyên Nhi băng cơ ngọc cốt, trái tim Lý Hiên hơi xao động, sau đó hắn cúi đầu và hôn lên đôi môi nàng.
Ngay lập tức, một cảm giác mát lạnh như băng truyền đến, Lý Hiên không khỏi tiến sâu hơn.
Đối diện.
Băng Huyên Nhi ngơ ngác đứng tại chỗ, thân thể mềm mại mảnh khảnh của nàng căng cứng, nàng xấu hổ không dám nhìn Lý Hiên.
Tuy nhiên nàng không chạy trốn, cùng không di chuyển, nàng cứ vụng về mặc Lý Hiên muốn gì cứ lấy.