Loại thực vật này trông vô cùng tươi non, sau khi nhìn thấy Lý Hiên muốn ăn nó theo bản năng.
Bởi vì bản năng của thân thể hình thỏ này nói cho hắn biết, tên của loại thực vật màu trắng là Bách Linh thảo, là một loại đồ ăn năng lượng quan trọng, có thể nâng cao thực lực.
Hiện tại Lý Hiên ở bên trong quả trứng lớn, không thể trực tiếp ăn, vì thế hắn chỉ tiếp tục quan sát xung quanh.
Không lâu sau.
Lý Hiên lại quan sát thấy một loài thực vật khác.
Loại thực vật này mọc trên đỉnh của một cây đại thụ, trông giống như một cây Thảo Mai với hai trái cây tươi ngon màu đỏ rực, thấy vậy cảm giác thèm ăn của Lý Hiên tăng lên nhiều.
"Hai trái Thảo Mai định là thứ tốt, bản năng của thân thể nói cho ta biết, giá trị của loại thực vật này còn cao hơn Bách Linh gấp mười lần, nếu ăn nhiều còn có thể cường hóa cơ thể."
Lý Hiên thầm nuốt nước miếng, căn cứ vào thông tin hiển thị trên giao diện dữ liệu, chỉ cần hắn thăng cấp thành sinh vật Thần Vực nhị giai là hắn có thể đột phá bình cảnh và chính thức trở thành Tiên Đế.
Có thực lực Tiên Đế, hắn có thể bảo vệ người nhà và bằng hữu của mình tốt hơn, suy cho cùng, tộc Diệt Thế là mối đe dọa khổng lồ, sớm muộn gì tộc đàn cũng sẽ tìm thấy bọn họ.
Hơn nữa, nhìn tình hình của giao diện dữ liệu, sau khi bước vào sinh vật Thần Vực nhị giai, hắn vẫn có thể tiếp tục thăng cấp, nói không chừng có thể trở thành sinh vật Thần Vực tam giai, trở thành tồn tại vượt trên cả Tiên Đế.
Nghĩ đến đây, Lý Hiên nóng lòng muốn chui ra khỏi vỏ và đi thưởng thức những thực vật dồi dào giá trị dinh dưỡng bên ngoài
Nhưng điều khiến Lý Hiên ngờ vực là trong phạm vi mười trượng chỉ có hai loại thực vật này, những nơi khác, hoặc là sa mạc hoang vu, hoặc là tảng đá kỳ quái.
Lý Hiên cảm thấy vô cùng kỳ lạ, nhưng không rõ nguyên nhân là gì.
Tại thời điểm này.
Một loại âm điệu khác lạ truyền đến, câu nói được cất lên bằng thứ ngôn ngữ chưa từng nghe thấy trước đây.
Nhưng Lý Hiên lại nghe hiểu, rõ ràng là vì thể xác hình thỏ này.
"Hôi Đại, ngươi nói xem, sau Đêm Hắc Ám này, Bách Linh thảo có xuất hiện ở khu vực hoang vu này của chúng ta hay không? Đã vài tháng rồi ta chưa ăn Bách Linh thảo."
Một con thỏ xám lên tiếng, nó ngồi ngoài cửa động và nhìn con thỏ xám còn lại.
"Hôi Nhị, sao ngày nào ngươi cũng mơ mộng hão huyền như vậy? Khu vực hoang vu toàn là sa mạc, tảng đá và cây không lá, sao Bách Linh thảo mọc lên dễ dàng như vậy được."
"Cho dù thi thoảng có một gốc cây mọc lên thì cũng sẽ bị Lộc Cảm Tri ăn luôn vào ngày đầu tiên của Đêm Hắc Ám." Hôi Đại lắc đầu bất lực nói.
"Đám Lộc Cảm Tri chết tiệt, rõ ràng cũng là nhị giai giống như chúng ta, nhưng phạm vi quan sát của chúng ta chỉ mới hai trượng trong khi của chúng nó là gần ba trượng, hơn nữa còn có thiên phú cảm giác đặc thù, thật sự quá khó chịu."
Hôi Nhị tức giận khôn nguôi, cảm thấy ngột ngạt đến cùng cực.
"Hết cách rồi, phương hướng tiến hóa của người ta là cảm giác, phương hướng tiến hóa của chúng ta là bạo lực, hướng đi khác nhau, chúng ta không thể tranh giành được với chúng nó."
"Hiện giờ ta chỉ mong Thỏ Vương đại nhân sớm ngày quay lại, mang theo thức ăn và cỏ khô trở về."
Hôi Đại lại lắc đầu, trong lòng ngập tràn lo lắng cho Thỏ Vương.
Nghe nó nói thế Hôi Nhị cũng thấy hơi lo, không nhịn được hỏi.
"Mấy người Vương đại nhân đã đi nhiều ngày như vậy rồi, lại gặp phải Đêm Hắc Ám, không biết có gặp nguy hiểm hay không."
"Không đâu, Vương đại nhân mạnh như vậy, nhất định sẽ bình an vô sự. Hơn nữa Đêm Hắc Ám hơn nữa chỉ diễn ra trong thời gian mười ngày, ngày mai Đêm Hắc Ám sẽ kết thúc, chúng ta có thể ra ngoài."
"Mong là thế, đói quá, muốn ăn gì đó quá." Hôi Nhị lắc đầu.
"Nếu không thì ngươi đi ăn chút cỏ khô xung quanh vỏ trứng đi, nếu cứ mãi không có đồ ăn, thực lực của ngươi sẽ không ngừng giảm xuống." Hôi Đại ngập ngừng một lúc rồi nói.
"Không được, tộc nhân mới của chúng ta sắp phá xác rồi, chúng nó vừa ra ngoài nhất định phải ăn cỏ khô bổ sung năng lượng, nếu không sẽ không thể khỏe mạnh trưởng thành." Hôi Nhị lắc đầu từ chối.
"Đúng vậy, chỉ có sự xuất hiện liên tục của các tộc nhân mới, bộ lạc Hắc Thạch chúng ta mới có thể lớn mạnh được."
Lý Hiên nghe rõ không bỏ sót một chữ trong nội dung cuộc trò chuyện giữa hai con thỏ xám, chuyện này cũng cung cấp cấp Lý Hiên rất nhiều thông tin.
Nơi đây là một nơi tên là bộ lạc Hắc Thạch, chủng tộc thuộc lại Thỏ Cuồng Bạo, thức ăn là cỏ khô xung quanh vỏ trứng, cỏ khô được lấy từ thung lũng, bọn chúng còn có một Vương.
Đây là một nơi tương đối hoang vu, khan hiếm thức ăn và Bách Linh thảo được coi là loại thực vật có giá trị rất cao.
Cũng tức là mấy gốc cây bên cạnh tảng đá lớn ở phía ngoài, còn về gốc cây Thảo Mai thì chắc rằng có giá trị lớn hơn nhiều.
Ngoài ra, đói sẽ dẫn đến việc giảm sức mạnh, điều này cũng chứng tỏ rằng ăn sẽ tăng cường sức mạnh.
Nhưng phạm vi quan sát của các sinh vật nhị giai rất nhỏ, khoảng ba trượng trở xuống, cũng tức là ba nghìn thước, chuyện này khiến Lý Hiên rất ngỡ ngàng.
“Ta vốn tưởng rằng phạm vi quan sát của mình giảm xuống còn mười trượng đã là rất nhỏ rồi, không ngờ phạm vi quan sát của sinh vật Thần Vực nhị giai chỉ mới hơn hai nghìn thước, còn chưa đến ba nghìn thước."