Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế (Dịch Full)

Chương 688 - Chương 688. Phiên Ngoại 6: Hoang Thú Thần Vực

Chương 688. Phiên ngoại 6: Hoang thú Thần Vực Chương 688. Phiên ngoại 6: Hoang thú Thần Vực

Nhìn thấy kết quả như vậy, vương tử Thỏ Tím sửng sốt không ngớt, cảm thấy mình có chút hoài nghi nhân sinh.

"Được rồi, ta trở về báo với các ngươi một câu, ta định đi xa, đi thăm dò thế giới này, vậy thôi."

Lý Hiên lạnh nhạt vứt lại một câu rồi điều khiển mai hoa lộc nhanh chóng đi xa, dần biến mất trong rừng.

Lúc này.

Lũ thỏ mới hoàn hồn, chúng nó vội vàng ngăn cản, lo rằng Lý Hiên sẽ xảy ra chuyện.

Nhưng Lý Hiên đã biến mất ở đằng xa, chúng nó tìm một vòng nhưng không thể tìm thấy, đành phải trở về.

Bên trong hốc cây.

Vương tử Thỏ Tím im lặng ăn cỏ khô, mặc dù bụng đã trướng đến phình to nhưng nó vẫn không dừng lại mà tiếp tục cố gắng ăn.

Hết cách rồi, đả kích hôm nay quá lớn.

Rõ ràng nó phải là kẻ mạnh nhất, nó phải là cường giả bảo vệ công chúa, nó phải là Vương tương lai.

Nhưng không ngờ được rằng.

Chỉ mới ngày đầu tiên sau khi ra đời mà Lý Hiên đã đạt đến nhất giai tam đẳng, còn thuần phục được một sinh vật Thần Vực nhị giai.

Chênh lệch như vậy, vương tử Thỏ Tím cảm thấy như cả thế giới sụp đổ, nội tâm nó nát bấy.

Sau nhiều lần bị đả kích, nó chỉ có thể không ngừng ăn để nâng cao thực lực, nỗ lực thăng tiến sức mạnh.

Chỉ có như vậy nó mới có thể xoa dịu nội tâm đang bị tổn thương của mình.

Nơi khác.

Lý Hiên khống chế mai hoa lộc băng qua những cái cây trụi lá và di chuyển nhanh chóng trong sa mạc vắng vẻ, tiến về phía trước.

Trên đường.

Bọn họ nhìn thấy những sinh vật không có chút linh trí nào, những sinh vật này vô cùng nguy hiểm. Mai Hoa Lộc nói cho hắn biết, những sinh vật đó là hoang thú Thần Vực, cũng là kẻ thù của sinh mệnh trí tuệ.

Trên thế giới này, thật ra quan hệ giữa các bộ lạc có trí khôn cũng không quá hung tàn, cho dù có chiến tranh nhưng vẫn tương đối văn minh.

Ngược lại, hoang thú Thần Vực là nguy hiểm và hung dữ nhất, chúng có nhiều chủng loại khác nhau, chúng tấn công những sinh vật có trí tuệ ở khắp mọi nơi, rất khó để đề phòng.

"Lý Hiên đại nhân, ngay trước mặt là thung lũng Lạc Phong, nơi đó thuộc phạm vi lãnh địa của Nanh Sói, đám đó đều là hoang thú Thần Vực, rất hung hãn."

Mai Hoa Lộc dừng bước nói, trước đó nó gọi Lý Hiên là công chúa, kết quả là bị Lý Hiên dạy dỗ một trận, vậy nên mới có cái xưng hô như bây giờ.

"Nanh Sói à, ta biết, trước đây bộ lạc Hắc Thạch bị Nanh Sói đuổi đi." Lý Hiên gật đầu.

"Lý Hiên đại nhân, sức chiến đấu đơn lẻ của Nanh Sói không quá mạnh, nhưng số lượng của bọn chúng quá đông đảo, thường tấn công theo nhóm."

"Có một lần gặp phải bọn chúng, ta chạy rất lâu mới thoát được, cái này còn do thiên phú cảm tri của ta phát hiện ra sớm, nếu không ta đã chết lâu rồi."

Nhớ về nguy hiểm trước đây, mai hoa lộc liếc nhìn phía xa với vẻ nghĩ vẫn còn rùng mình.

"Không sao, đi về phía trước."

Lý Hiên lắc đầu không để ý, điều hắn không sợ nhất là chiến đấu, hắn vẫn chưa sử dụng năng lực triệu hồi Dung Nham Cự Thú, năng lực đó có thể triệu hồi tám con Dung Nham Cự Thú bất tử.

"Được, đại nhân. ta sẽ mở cảm nhận và niệm động lực hoàn toàn, chỉ cần phát hiện tung tích của Nanh Sói, ta sẽ chạy nhanh nhất có thể, sẽ không để ngài gặp phải nguy hiểm."

Nói xong, bốn vó mai hoa lộc bước từng bước về phía trước, niệm động lực rà quét bốn phương tám hướng, thăm dò các loại nguy hiểm.

Trong hình thước thăm dò như thế, bọn họ tiến về phía trước gần nữa giờ, bỗng Lý Hiên ngăn bước tiến của mai hoa lộc lại.

"Đại nhân, sao thế?" Mai hoa lộc nghi vấn.

"Niệm động lực của ngươi không thể thăm dò dưới lòng đất à?" Lý Hiên hỏi ngược lại.

"Dưới mặt đất sao? Có thể thăm dò."

Mai hoa lộc sửng sốt, cho rằng lòng đất xung quanh có nguy hiểm, nó vội vàng phân tán niệm động lực đi thăm dò mọi ngóc ngách dưới mặt đất, nhưng không tìm thấy gì.

Nó ngẩng đầu lên nhìn Lý Hiên bằng ánh mắt ngờ vực, không hiểu tại sao vừa nãy Lý Hiên lại hỏi như vậy.

"Thăm dò phía trước bên trái, bên dưới tảng đá màu đen kia." Lý Hiên đột nhiên nói.

"Được, đại nhân."

Mai hoa lộc lập tức kiểm tra, nhưng sau một hồi tìm kiếm nó vẫn không phát hiện ra kẻ địch, thứ duy nhất nó thấy là một cái lỗ.

Ngay từ đầu nó cũng chẳng để cái lỗ này trong lòng, nhưng chẳng mấy chốc, ánh mắt mai hoa lộc trở nên nghiêm túc, nó nhanh chóng lùi lại mấy chục bước.

"Là hang động của Hắc Manh Xà, nó là hoang thú nhị giai cửu đẳng, cực kỳ nguy hiểm, nếu như nó phát hiện ra chúng ta thì sẽ rắc rối to." Mai hoa lộc vội vàng nói.

"Cực kỳ nguy hiểm sao?"

Lý Hiên cảm nhận nó một cách cẩn thận, hắn không hề nhận thấy cảm giác nguy cơ, trong lòng nhẹ nhõm.

Mai hoa lộc nói tiếp.

"Mật của Hắc Manh Xà chắc hẳn là có giá trị rất cao đúng không?"

"Tất nhiên, không chỉ là mật, máu thịt của nó cũng rất quý giá, nếu có thể ăn thì thực lực của ngài ít nhất sẽ tăng lên ba đẳng."

"Nhưng nguy hiểm quá, chúng ta căn bản không phải đối thủ của nó, không nên chọc vào nó thì hơn." Mai hoa lộc nặng nề lùi bước.

"Có giá trị là được rồi."

Lý Hiên đáp nhẹ xuống đất, và hai móng thỏ của hắn đập xuống mặt đất.

Đùng đùng!

Mặt đất rung chuyển, núi non chấn động, từ bên dưới mặt đất, từng ngòi lạch lan ra như mạng nhện.

Bình Luận (0)
Comment