Các phó thành chủ sôi nổi nghị luận, đều đang cảm thán sự bất phàm của Lý Hiên, chỉ có thành chủ và phó thành chủ Hoàng Thử Lang là im lặng không nói gì.
Phó thành chủ Hoàng Thử Lang có dáng vẻ buồn bực như bị đả kích nặng nề, hiển nhiên không muốn nói chuyện, mà thành chủ thì lại đang kinh nghi bất định tự hỏi.
"Thành chủ đại nhân, ngài sao thế?" Phó thành chủ Hòe Thụ Công nghi vấn.
"Chỉ là ta có chút nghi ngờ, các ngươi nói xem, khi chúng ta bị bức xạ, vậy nên làm thế nào để thoát khỏi phóng xạ đây?" Thành chủ hỏi ngược lại.
"Che chắn bức xạ là được rồi." Phó thành chủ Hoàng Thử Lang trả lời đúng theo lẽ thường.
"Ý ta là khi ngươi nhược tiểu, ta ngớ rằng phóng xạ của mỗi một tộc Diệt Thế là khác nhau."
"Thiên Nhãn Nữ giải phóng mười vạn con mắt năng lượng phục chế bên trong một ngàn con mắt, thực hiện ô nhiễm phóng xạ bằng cách xâm nhập vào linh hồn của mục tiêu."
Loại công kích này, nếu chúng ta yếu ớt, làm sao để tránh khỏi ô nhiễm của nàng?" Thành chủ lại hỏi ngược lại.
"Mắt năng lượng phục chế có thể bị đánh vỡ, nhưng chúng ta không thể làm được, chúng ta không có kỹ năng linh hồn."
"Lý Hiên có thể tránh được, có lẽ là nhờ vào kỹ năng linh hồn của hắn." Hoàng Thử Lang lại nói.
"Đúng thế, đây đúng là điểm ta đang nghi ngờ, các ngươi nói xem, vết thương nhỏ trên con mắt của Thiên Nhãn Nữ có phải là do Lý Hiên gây ra hay không?" Thành chủ đột nhiên nói.
"Ừ? Đợi đã, ý ngươi là?"
Đồng tử Hoàng Thử Lang đột nhiên co rụt lại, các phó thành chủ xung quanh cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Lúc trước, nhờ vào một tia dao động, thành chủ mới tìm được Thiên Nhãn Nữ.
Nếu không có tia dao động này, thành chủ căn bản không tìm được và cũng không thể đuổi được Thiên Nhãn Nữ đã lẩn trốn đi, có thể nói, một tia dao động này chính là điểm quan trọng.
Mọi thứ của hiện tại đều chỉ rõ rằng tia dao động đó do Lý Hiên gây nên, chuyện này khiến mọi người kinh nghi bất định, không khỏi nhìn về phía Hòe Thụ Công.
Hòe Thụ Công đã sống rất lâu, thích đọc sách, là người thông thái hiếm có.
Hiện tại gặp phải vấn đề, tất cả mọi người đều tự nhiên nhìn về phía Hòe Thụ Công.
"Là do Lý Hiên làm, trong con mắt năng lượng Thiên Nhãn Nữ giải phóng luôn có một chút linh hồn."
"Sau khi bị đánh vỡ, tự nhiên sẽ còn sót lại một chút dị thường, cần thời gian để khôi phục lại, Lý Hiên có thể thoát khỏi phóng xạ, điều đó chứng tỏ rằng hắn đã đánh vỡ con mắt năng lượng." Hòe Thụ Công nghiêm túc giải thích.
"Vậy mà thực sự do hắn gây ra, không phải điều đó có nghĩa là hắn đã giúp chúng ta một chuyện lớn sao?" Phó thành chủ Bạch Hạc lập tức nói.
"Đúng thực là đã giúp chúng ta một chuyện lớn, nếu không có tia dao động này, ta căn bản không tìm được Thiên Nhãn Nữ." Thành chủ gật đầu.
"Lý Hiên này rất phi phàm, nhị giai đã có thể làm được điều này, khi ta nhị giai vẫn còn đang làm tiểu đệ cho kẻ khác!"
"Điều gì sẽ xảy ra nếu Lý Hiên đạt tới tứ giai? Ta tán thành việc trao quả Thánh Linh cho Lý Hiên."
"Ta cũng tán thành."
"Ta nữa!"
...
Các phó thành chủ lần lượt giơ tay đồng ý, tất cả đều rất lạc quan về Lý Hiên, chỉ có phó thành chủ Hoàng Thử Lang vẫn im lặng.
"Thiểu số phục tùng đa số. Nếu tất cả đều đã đồng ý, vậy thì khi Lý Hiên trở về hãy đưa quả Thánh Linh cho hắn, mong rằng hắn có thể mang lại hy vọng cho thành Kỳ Lân trong tương lai."
Thành chủ vỗ bàn quyết định, chính thức tuyên bố trao quả Thánh Linh cho Lý Hiên.
Nghe vậy, cuối cùng Bạch Hồ Diễm cũng thở phào nhẹ nhõm, dần nở một nụ cười vui vẻ.
Chỉ có Hoàng Thử Lang vẫn im lặng với khuôn mặt tối sầm, rõ ràng nó không muốn đồng ý với quyết định này, nhưng nó phải đồng ý.
Cứ như vậy.
Chuyện này được giải quyết như vậy.
Mọi người đều rất tò mò về Lý Hiên, thậm chí còn có một vài phó thành chủ đề nghị triệu hồi Lý Hiên về ngay lập tức và yêu cầu Lý Hiên sử dụng quả Thánh Linh càng sớm càng tốt.
"Mọi người đừng nôn nóng, tiếp đó hãy để Lý Hiên lịch lãm hai đến ba tháng, học hỏi thêm từ Hùng Miêu."
"Sau khi cảnh giới của hắn ổn định, ta sẽ trao quả Thánh Linh cho hắn cho hắn. Đến lúc đó, hắn có thể một bước đột phá tam giai thập đẳng, trở thành lực lượng trung thành chân chính."
Bạch Hồ Diễm mỉm cười nói, nàng đã sớm trải xong con đường cho Lý Hiên.
"Nói không sai, vậy cứ như thế đi."
"Được!"
Trong khi cấp cao của thành Kỳ Lân đang bàn bạc nghị sự, Lý Hiên đang xem đội trưởng Hùng Miêu ngưng tụ phong ấn linh hồn phù.
Chỉ thấy đội trưởng Hùng Miêu lẳng lặng cầm một chiếc lá trúc, quang mang chớp lóe tại ấn đường, sức mạnh linh hồn lăn tăn, hóa thành một ấn ký thần bí và rơi xuống lá trúc.
Sau đó, lá trúc lập lòe ánh sáng chói lòa, cuối cùng hình thành nên một phong ấn linh hồn phù.
"Đây là Dự Cảnh Linh Hồn phù ta nắm giữ, cũng là loại linh phù linh hồn đơn giản nhất."
"Ngoại trừ phù chú này ra, ta còn nắm giữ Trấn Áp Linh Hồn phù, Đơn Phong Ấn Linh Hồn phù, Song Phong Ấn Linh Hồn phù, Tứ Phong Ấn Linh Hồn phù, và năng lực công kích linh hồn Chấn Đãng Quyền."
"Những năng lực này rất phức tạp và khó học, may mà ta có thiên phú, ta có thể thi triển hầu hết chúng một cách dễ dàng."