Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế (Dịch Full)

Chương 717 - Chương 717. Phiên Ngoại 22: Bằng Ngươi, Cũng Dám Xưng Là Ta?

Chương 717. Phiên ngoại 22: Bằng ngươi, cũng dám xưng là ta? Chương 717. Phiên ngoại 22: Bằng ngươi, cũng dám xưng là ta?

Nhưng nhìn thế giới Hắc Động khổng lồ, nhìn hắn khí không ngừng giao chiến với thế giới Thần Vực, biểu cảm của Lý Hiên nghiêm túc.

"Vẫn còn thời gian, dựa vào tốc độ cắn nuốt này, trong vòng một ngàn năm thế giới Thần Vực tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện, còn có hy vọng."

Bóng dáng của Lý Hiên biến mất, hắn tiến thẳng đến Thần Châu Đại Thế Giới.

Thần Châu Đại Thế Giới.

Chiến trường cổ.

Nguyệt phán xử dẫn dắt Tần Nguyệt, Tống Tiểu Mỹ, Lục Trường Sinh, Diệp Phàm, A Ngốc, người thủ hộ Nặc Ngôn, Sở Vãn Thu,... và các cao thủ khác.

Đang giao chiến ác liệt với một gã mặc áo đen, đôi bên đánh đến long trời lở đất, nhật nguyệt thôi chiếu tại chiến trường cổ, toàn bộ cổ chiến kịch liệt chấn động.

Thực lực của kẻ mặc áo đen cực kì khủng bố, một hành động tùy ý cũng có thể ngưng tụ ra hắc quang cuồn cuộn, chấn động trăm vạn dặm, chấn đến mức đám người Diệp Phàm điên cuồng hộc máu.

Rầm rầm!

Lại một tiếng nổ lớn khác, với tiếng nổ lớn đó, hắc quang chấn động bát phương.

Ngay lập tức, khu vực xung quanh người mặc áo đen trống rỗng, đám người Tống Tiểu Mỹ đánh bay ngược ra phía sau hàng trăm trượng, vết thương chồng chất, chật vật không chịu nổi.

"Quá yếu, quá yếu, các ngươi quá yếu, ngay cả một tia lực lượng của ta cũng không đỡ được, lấy đâu ra dũng khí ngăn cản ta?"

Người mặc áo đen đứng trong hư không, hắc quang cuồn cuộn như rồng đen, mang theo áp lực nặng nề, ép đến mức mọi người không thể đứng dậy được.

"Ngươi cũng chỉ có thể hiếp bức chúng ta thôi, đợi sư tôn trở về, kiếm của ngài nhất định sẽ trảm ngươi!"

A Ngốc nghiến răng chịu đựng áp lực, dù máu tươi chảy khắp người cũng khó nhọc đứng dậy.

"Sư tôn sao? Là Lý Hiên mà các ngươi nhắc đến trước đó sao? Ta chưa từng nghe qua cái tên này, ta biết tên tất cả các Tiên Đế nổi danh của hàng nghìn đại thế giới."

"Tên của một kẻ không có chút danh tiếng nào, sao dám nhắc đến trước mặt ta? Thật là nực cười." Năm ngón tay của người mặc áo đen mở ra, nhẹ nhàng ấn xuống.

Ầm!

A Ngốc bị đè xuống đất giữa một tiếng động lớn, hắn bị mạnh mẽ đẩy xuống hàng ngàn thước.

"Chết!"

Lục Trường Sinh nắm tiên kiếm trong tay, hắn lao thẳng lên không trung như như sao băng lao trên bầu trời, kiếm quang chói lọi trực tiếp xé rách bầu trời.

Những người còn lại cũng lần lượt lao lên trời, một lần nữa chiến đấu với người mặc áo đen đang gào rống.

Cả vùng đất.

Nguyệt phán xử ôm trán, trong đôi mắt đẹp lóe lên vài hình ảnh, tất cả đều là cảnh tượng của Thần Vực, nhưng nàng không biết đó là nơi nào.

"Khung cảnh quen thuộc quá, là nơi nào?"

Nguyệt phán xử ngờ vực, nhưng nàng không để tâm đến những hình ảnh đó mà chắp tay trước ngực, một đống Văn Tự Thần Bí ừ trên trời giáng xuống, đánh thẳng vào người mặc áo đen.

"Con kiến!"

Rầm!

Hắc quang xuất hiện, chiến trường cổ vỡ tan, lấy người áo đen làm trung tâm, hết thảy đều tiêu tán như hạt bụi.

Biểu cảm của Nguyệt phán xử thay đổi, nàng vội vàng bảo hộ mọi người trở lại Thần Châu Đại Thế Giới, nghiêm nghị nhìn lên bầu trời.

Vào lúc này, chiến trường cổ đang sụp đổ dữ dội, bị người mặc áo đen tùy tiện phá hủy.

"Quá kém, ngay cả một phần mười lực lượng của ta cũng không chịu nổi."

Người mặc áo đen xuất hiện trên bầu trời Trung Châu, đứng trong không trung như một vị thần, uy lực hùng mạnh thổi quét qua toàn bộ thế giới.

Trong khoảnh khắc, tất cả mọi người đều cảm thấy thân thể chìm xuống, giống như bị một ngọn núi lớn đè lên.

Bên trong bí cảnh Linh Hồn.

Linh quang trong bàn tay nhỏ của Băng Huyên Nhi lóe lên, từng thủ đoạn phòng hộ xuất hiện, bảo vệ phụ mẫu của Lý Hiên bằng tất cả sức mạnh, trong khi bản thân nàng phải chịu áp lực lớn đến mức hộc máu miệng.

Tại Trung Châu, các cường giả của những đại môn phái lần lượt ngửa mặt lên trời, áp lực mạnh mẽ khiến họ hộc máu, nhưng bọn họ vẫn đứng hiên ngang.

Thực lực của bọn họ rất mạnh, nhưng càng mạnh càng cảm nhận được áp lực lớn hơn, có thể đứng vững mà không ngã xuống thì quả thật là bọn họ đã không dễ dàng.

"Ta là Hắc Ám Tiên Đế, hiện tại ta tuyên bố, thế giới này là của ngô, lũ các ngươi tận lực thu thập máu thịt của Nhân tộc, xây dựng tửu trì nhục lâm, hiến tế cho ta."

Giọng nói lạnh như băng của người mặc áo đen vang vọng khắp thiên hạ, ai cũng có thể nghe được thanh âm lạnh như băng đó.

Giọng nói này đánh thẳng vào linh hồn, lạnh lẽo đến mức khiến người ta cảm thấy sợ hãi theo bản năng, ngay cả thực lực mạnh cũng có thể cảm nhận rõ ràng.

Và người yếu nhược, dù là trẻ mới sinh cũng run sợ, trong phút giây này, tất cả mọi người đều có cảm giác hoảng sợ rằng đại họa lâm đầu.

Cũng tại thời điểm này.

Ngay lúc người mặc áo đen nói xong câu đó.

Một giọng nói thậm chí còn lạnh hơn từ cách đó hàng tỷ hàng vạn dặm truyền đến.

"Bằng ngươi, cũng dám xưng là ta?"

Rầm!

Kiếm quang cường đại từ cách xa trăm triệu ức vạn dặm lao đến, mang theo sức mạnh to lớn vô cùng vô tận, trong nháy mắt xuyên thủng bầu trời, chém thủng Thần Châu Đại Thế Giới, để lại một kiếm quang vĩnh hằng bất biến trên bầu trời thế giới.

Tách! Tách!

Máu tươi từ ấn đường của Hắc Ám Tiên Đế nhỏ xuống, hắn chạm vào mi tâm, trong mắt hiện lên vẻ hoảng sợ.

"Sao có thể như thế được? Trong một thế giới rách nát thế này, sao lại có một kẻ đáng sợ đứng trên cả Tiên Đế tồn tại, ta hối hận vô cùng!"

Bình Luận (0)
Comment