Một người Cuồng Cự Nhân đầu đội vương miện lẳng lặng đứng đó, quan sát tình hình một cách trịnh trọng.
Sau khi tìm thấy dấu vết của một hạt bụi đặc biệt, biểu cảm của hắn biến đổi.
"Thế mà Thiên Nhãn Nữ lại đã chết, giết chết Thiên Nhãn Nữ Chân Thần ngũ giai, ngay cả ta cũng phải trả cái giá rất đắt, thế nhưng nàng đã chết rồi."
Cuồng Cự Nhân nghi ngờ rằng mình đã sai, vì vậy hắn lại cẩn thận kiểm tra tình hình tại hiện trường, thậm chí còn hy sinh một đồ đằng để kiểm tra tình hình tại hiện trường.
Sau nhiều lần xác nhận, cuối cùng xác nhận rằng Thiên Nhãn Nữ đã chết.
"Ai đã giết Thiên Nhãn Nữ? Khu vực này được bảo tồn khá tốt, tại hiện trường chỉ có một vài ụ đất gồ ghề."
"Điều này cho thấy địa điểm chiến đấu diễn ra trong một khu vực rất nhỏ, ta thậm chí còn không nhìn thấy dấu vết phản kháng của Thiên Nhãn Nữ"
"Nói cách khác, nó trực tiếp bị nghiền ép, thậm chí có thể nói là bị miểu sát, bị miểu sát trong tình trạng không có sức phản kháng lại."
"Cường giả cấp Thần Vương sao? E rằng chỉ có cường giả cấp Thần Vương mới có thể làm được điều này, chắc chắn có đại quái vật cấp Thần Vương quanh đây."
Biểu cảm của Cuồng Cự Nhân rất ngưng trọng, cũng không dám tiếp tục điều tra, không dám chọc cường giả cấp Thần Vương tức giận.
"Nhưng có siêu cường giả này ở đây, khu vực này sẽ rất an toàn, cấp thần vương hệ hàn băng, sẽ là ai?"
Cuồng Cự Nhân âm thầm suy đoán, nhưng hắn không dám tiếp tục điều tra, mà trực tiếp lao đi, sợ bản thân ở lại lâu quá sẽ làm cường giả này tức giận.
Về chuyện này.
Lý Hiên cũng không chú ý và không thèm để ý.
Hắn chỉ yên lặng tu hành, liên tục cử các Huyết Phân Thân phụ trợ các đệ tử, giúp bọn họ mạnh lên.
Thời gian trôi đi, một trăm năm trôi qua trong nháy mắt.
Một trăm năm qua, bán kính ngàn dặm quanh thành Kỳ Lân vẫn luôn bình tĩnh không gợn sóng, đến cả tộc Diệt Thế cũng chưa từng xuất hiện trở lại.
Nhưng các sinh linh trong Thánh Địa đều tin rằng khu vực này thuộc về Hàn Băng Chi Hoàng, thuộc về một cường giả cấp Thần Vương thực lực kinh khủng chưa từng gặp mặt.
Thật không may, tin tức của bọn họ đã cũ rồi.
Thời gian một trăm năm quá dài, cùng với việc các đệ tử điên cuồng phản hồi, cùng với việc hắn cố gắng tu hành, cảnh giới của Lý Hiên lần lượt đột phá, thành công đạt tới cảnh giới Chưởng Khống Giả.
Cảnh giới này, chỉ e là trong toàn thế giới Thần Vực cũng chỉ có hai người đạt tới, lần lượt là Nguyệt phán xử và Thánh Địa Chi Vương.
Và Lý Hiên trở thành người thứ ba.
Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu, bởi vì sau khi đột phá đến cảnh giới này, thực lực của hắn đột nhiên tăng vọt, vô số ký ức hiện lên, hắn nhớ lại hết thảy của kiếp trước.
"Thì ra là như vậy, khó trách cảm xúc của ta yếu đi nhiều như vậy, hóa ra là ta đã nghịch chuyển thời không một lần nữa." Lý Hiên thở dài, bắt đầu sắp xếp mọi thứ.
Ba ngày sau.
Vào buổi sáng, mặt trời chiếu sáng rực rỡ, chim hót và hoa thơm.
Lý Hiên đi bộ trong thung lũng Nguyệt Hoa, mỗi bước đi đều khiến trời đất rung chuyển, thần lực cuộn trào.
Thần lực rộng lớn này ngưng tụ trong thung lũng, hướng về trung tâm thung lũng, và cuối cùng bao trùm lên phụ mẫu của Lý Hiên và cả cơ thể Băng Huyên Nhi.
Và cấp bậc của bọn họ, dưới sự giúp đỡ của Lý Hiên, cuối cùng đã đột phá đến Chân Thần cảnh.
"Cuối cùng cũng bước vào Chân Thần cảnh, rốt cuộc có thể yên tâm rồi." Lý Hiên quay đầu nhìn nơi cách đó hơn trăm thước.
Ở nơi đó.
Nguyệt phán xử trong trang phục màu trắng đang lẳng lặng đứng, tấm khăn lụa che mặt thật mỏng của nàng tung bay trong gió.
"Ngươi thật sự muốn đi?" Nguyệt phán xử hỏi.
"Ừ, ta nhất định phải gặp người anh hùng đã tạo thiệt hại nghiêm trọng cho thế giới Hắc Động, hắn không nằm trong kế hoạch của ta." Lý Hiên nghiêm túc nói.
"Trong kế hoạch?" Nguyệt phán xử mơ hồ, không biết Lý Hiên đang nói về kế hoạch gì, nhưng nàng vẫn nói.
"Đừng đi, thế giới Hắc Động quá nguy hiểm, trên thực tế, cán cân chiến thắng đã nghiêng về phía chúng ta. Mấy người Tần Nguyệt đang phát triển nhanh chóng, ngàn năm sau mới là trận chiến cuối cùng."
"Không sao, thế giới Hắc Động đã bị hắn làm tổn thương nghiêm trọng, cực kỳ suy yếu, đúng lúc để kế hoạch của ta được tiến hành một cách dễ dàng hơn."
Ánh mắt Lý Hiên nhìn xuyên qua thế giới Thần Vực, hướng về phía thế giới Hắc Động không đáy.
"Nhưng..."
Nguyệt phán xử còn muốn nói điều gì đó, nhưng bị Lý Hiên ngăn lại.
"Phụ mẫu ta và Băng Huyên Nhi giao cho ngươi, bốn người các ngươi không tham gia luân hồi kiếp sau, ngươi nhiều nhất chỉ xuất hiện một lần lúc ban đầu."
Bóng dáng Lý Hiên biến mất, biến mất như bong bóng, chỉ còn lại Nguyệt phán xử đứng đó với sự ngờ vực.
"Thế luân kiếp sau? Là sao?"
Thế giới Hắc Động.
Bóng dáng Lý Hiên xuất hiện, dứt khoát bước vào bóng tối.
Trong nháy mắt.
Vô số bàn tay màu đen hung hăng chộp lấy hắn, không ngừng vọt tới như thủy triều.
Nhưng vào lúc này.
Bóng tối cuộn trào, bàn tay to màu đen run lên như bị hạ lệnh, cuối cùng không cam lòng mà lui về phía sau.
"Lý Hiên tiên sinh, mời vào."
Một giọng nói khàn khàn phát ra từ bóng tối, ngay sau đó một cánh cổng truyền tống đen nhánh xuất hiện, không ngừng xoay tròn như Phong Hỏa Luân.
Lý Hiên không do dự mà lập tức sải chân bước vào.