Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 1025 - Chương 1025 - Thuốc Đâu

Chương 1025 - Thuốc Đâu
Chương 1025 - Thuốc Đâu

Chương 1025. Thuốc Đâu

Hoa Thanh Chỉ cũng có chút mờ mịt, cầm tờ giấy trên quầy tới, đã thấy trên đó viết bốn hàng chữ viết như tranh sắt móc bạc:

Lửa hiệu rọi Tây Kinh. Lòng riêng dậy bất bình

Ấn ngà rời Phượng Khuyết. Ngựa sắt rối Long Thành

Màu cờ hoen tuyết phủ. Gió gào chen trống canh

Thà đứng đầu trăm lính. Hơn làm chàng thư sinh.

Gương mặt Hoa Thanh Chỉ vốn luôn bình tĩnh rõ ràng đã thay đổi một chút, đầu tiên là đôi mắt nàng giãn ra, sau đó nàng nhìn gần hơn, sau đó lại nhìn về phía cửa, nàng muốn đứng dậy, nhưng lại nóng lòng không đứng dậy được, thế là nàng lo lắng nói: "Được? Công tử? ... Lục Châu mau đuổi theo.”

Nha hoàn cũng không hiểu rõ chuyện gì xảy ra, nghe vậy vội vàng chạy ra ngoài đuổi theo, nhưng trên đường nào còn có bóng người.

Vương phu nhân đều mơ mơ, cảm thấy may mắn mình tuổi không nhỏ, nếu mười bảy mười tám tuổi, bị Dạ đại công tử giày vò như vậy một chút, đời này cũng đừng hòng ngủ ngon.

Nàng thấy Hoa tiểu thư này lo lắng nhìn ra bên ngoài, mở miệng nói:

"Cô nương, Ngươi có biết bài thơ này là ai viết không?”

Hoa Thanh Chỉ lại học sâu hiểu rộng, làm sao có thể biết được chi tiết của bài thơ này, suy nghĩ một chút nói

"Ta quả thật không biết…Hắn có tức giận không? Ta chỉ là cảm thấy hắn có tài hoa cao, vứt võ tòng văn sẽ càng có thành tựu, hắn viết 'Thà đứng đầu trăm lính. Hơn làm chàng thư sinh', tức giận lớn như vậy..."

Vương phu nhân an ủi nói: "Đừng nghĩ nhiều công tử này không tệ như vậy, chỉ là đã kết hôn, không muốn dây dưa quá nhiều với nữ nhân xa lạ mà thôi, mới viết xong liền đi, làm sao có thể thực tức giận.”

Hoa Thanh Chỉ cảm giác công tử này bị lời nói và hành động ngạo mạn của nàng mạo phạm, ngẫm lại lại hỏi:

"Phu nhân, vị công tử này tên là gì? Hắn sống ở đâu? Mới vừa rồi là ta ngu dốt kiêu ngạo, cuồng vọng tự đại, ta muốn đến cửa xin lỗi..."

Dạ Kinh Đường không có tiết lộ gì, Vương phu nhân làm sao dám nói nhảm, nàng dường như có chút áy náy: “Chỉ là bộ khoái của nha môn, ngẫu nhiên tới đây mua chút dược vật, những thứ khác ta cũng không phải rất rõ ràng. Ừm... kinh thành là vùng đất ngọa hổ tàng long, tài tuấn trẻ tuổi như vậy, không có mười người cũng có tám người, cô nương sau này cũng đừng lớn tiếng như vậy, gặp phải người có lòng dạ xấu, rất có thể mất cả bản thân mình vào.”

Hoa Thanh Chỉ lần đầu tiên đến Vân An, mặc dù biết kinh thành Đại Ngụy, khẳng định ngọa hổ tàng long, nhưng ra khỏi cửa đi dạo phố có thể đụng phải một người thái quá như vậy, vẫn vượt qua phạm vi tiếp nhận của nàng, căn bản không tin mấy lời nó cho có lệ này.

Hoa Thanh Chỉ cầm tờ giấy, nhìn cửa một lát, hỏi: "Tìm được người chưa?”

"Xoay người đã không thấy đâu. Bài thơ của công tử tuấn tú kia có hiếm không? Tiểu thư chưa bao giờ nghe nói về nó?”

"Ngươi tự xem."

"Phong hỏa chiếu... Ôi trời ơi! Ta lại ra đường tìm..."

Chương 36: Tự làm nhục mình!

"Ừ hừ hừ..."

Trong con hẻm nhỏ của cửa hàng Phạm gia, Trong tay Tuyền Cơ chân nhân mang theo một cái bọc nhỏ, không nhanh không chậm đi ra cửa sau, đội mũ che mặt mỏng.

Đi tới đầu ngõ quan sát, trên đường vẫn có không ít tiểu thư qua lại, nhưng tiểu lang quân vốn nên chờ ở cửa hàng Vương gia, lại không thấy bóng dáng.

Tuyền Cơ chân nhân hừ một tiếng, còn chưa kịp nghi hoặc, phía sau liền truyền đến động tĩnh rất nhỏ:

"Nơi này.”

Tuyền Cơ chân nhân nhìn lại, đã thấy Dạ Kinh Đường ôm Hoàn Đầu Đao, tựa vào một cây liễu phía sau ngõ, đang ngoắc tay với nàng.

?

Tuyền Cơ chân nhân đặt bọc nhỏ trên vai, dáng vẻ nhàn tản đi tới trước mặt, đánh giá Dạ Kinh Đường từ trên xuống dưới một cái:

"Ngươi vừa rồi nhìn trộm phu nhân tiểu thư bên trong thay quần áo?”

Dạ Kinh Đường lắc đầu nói: "Làm sao có thể? Ta sợ ngươi đi ra không tìm được người, cho nên ngươi cứ ở đây đợi. Đã chọn được thứ hài lòng chưa, để ta xem ngươi đã mua kiểu dáng gì?"

Tuyền Cơ chân nhân dùng ngón tay móc cái gói nhỏ, muốn đưa cho Dạ Kinh Đường xem, nhưng khi Dạ Kinh Đường đưa tay ra, nàng lập tức lấy lại:

"Ngươi nghĩ rất đẹp. Đi thôi, Thanh Hòa hẳn là chờ... nhanh... lên..."

Tuyền Cơ chân nhân nói đến đây, lại quan sát hai bên người của Dạ Kinh Đường:

"Thuốc ngươi mua đâu?”

Dạ Kinh Đường biểu tình có chút xấu hổ, hắn vừa rồi dạy cho cô nương Bắc Lương một bài học, sau đó phất tay áo bỏ đi, trong lúc đó hiển nhiên không dễ mở miệng nhờ Vương phu nhân gói thuốc, hắn nghĩ sau đó trở về lấy, nhưng Hoa tiểu thư kia ở trong y quán không ra, nếu hắn lại chạy trở về, quỷ biết sẽ bị ngăn lại hỏi bao lâu, vì thế chỉ có thể tay không chờ ở chỗ này.

Mắt thấy Thủy Thủy đi ra, Dạ Kinh Đường mở miệng nói: “Bên trong có nữ nhân đang xem bệnh, ta ở bên cạnh không thích hợp, Vương phu nhân hẳn là thu thập những thứ ngươi cần đi. Nếu ngươi không ngươi đi vào trong lấy dùm ta với, ta giúp ngươi cầm đồ.”

Tuyền Cơ chân nhân di chuyển bọc nhỏ đi, không để Dạ Kinh Đường cầm giúp, có chút buồn cười:

"Lúc đùa giỡn người bên cạnh da mặt dày như tường thành, đến bên ngoài lại ra vẻ dè dặt như vậy, ngươi chuyên môn ăn cỏ gần hang sao?”

Ánh mắt Dạ Kinh Đường bất đắc dĩ hơi buông tay, tỏ vẻ nói cái gì cũng nhận.

Bình Luận (0)
Comment