Chương 1042. Lại Nữa À
Dạ Kinh Đường còn chưa suy tư rõ ràng, tay đã làm ra phản ứng người bình thường nên có, hơi hơi nâng lên, chuẩn bị bắt lấy, nhưng ôn hương tiến đến gần, cũng không có bịt miệng hắn, mà là đi tới bên tai, âm thanh ngự tỷ trời sinh quyến rũ nhẹ nhàng vang lên: "Dạ công tử?”
"Rít …!"
Dạ Kinh Đường không kịp đề phòng, quả thực dọa một cái giật mình, lúc này xoay người đứng lên, kéo khăn tay trên mặt xuống, đã thấy bên giường ngồi không phải Phạm cô nương, mà là một mỹ nhân cao gầy mặc váy đỏ thẫm.
Trên người mỹ nhân váy đỏ không có nửa điểm phụ kiện, ngay cả dây buộc tóc cũng là màu đỏ, đặt ở trong phòng tao nhã rất là chói mắt, hầu như không thể chú ý tới thứ gì khác được.
Mà dáng người vốn mang theo ba phần hồ lô đẫy đà, dưới động tác chống khuỷu tay chống giường nằm nghiêng, lực công kích có chút kinh người, vạt áo nặng trịch muốn ra, nhưng đáng chú ý nhất chính là dung nhan diễm lệ quyến rũ động lòng người nhưng không mất khí phách tùy tính.
Dạ Kinh Đường ngồi ở bên cạnh giường, rõ ràng có chút mờ mịt, dư quang đánh giá, mới phát hiện Phạm cô nương nằm trên giường quý phi cách đó không xa, không có gì ngoài ý muốn là bị đánh ngất xỉu.
Mà Chim Chim trên nóc nhà, lại âm thầm quan sát sau rèm châu, nửa điểm không có nhắc nhở một tiếng giác ngộ, thậm chí còn tò mò xem kịch: "Chít chít?”
??
Dạ Kinh Đường thực sự rất kinh ngạc, sau khi bình tĩnh lại một lúc mới nói: "Ngọc Hổ cô nương, sao ngươi lại đến đây?”
Nữ Đế Đại Ngụy chậm rãi ngồi dậy, tựa vào đầu giường, chân trái gác lên đùi phải, dáng vẻ mang theo ba phần bất cần đời: "Nghe nói Dạ công tử đang rất nổi bật ở Vọng Giang Các, thánh thượng để ta đến thăm một phen.”
“?”
Dạ Kinh Đường có chút không nói nên lời, hắn cảm thấy Ngọc Hổ cô nương thậm chí ngay cả lý do cũng lười không muốn bịa ra, hắn là thần, trong yến tiệc lại là tâm điểm chú ý, hoàng đế phái phi tần yêu thích của mình đến thăm hắn vào buổi tối, ý tứ này là gì? Nghiêm khắc với bản thân, dùng phi tử chiêu đãi thần tử?
Đương nhiên, Dạ Kinh Đường cũng không có suy nghĩ nhiều, ngồi thẳng người nói: "Không phải là muốn khoe khoang, chỉ là thuận miệng nói hai câu mà thôi, tin tức của Ngọc Hổ cô nương thật đúng là linh thông.”
Tin tức của nữ đế Đại Ngụy tự nhiên linh thông, bằng không còn làm hoàng đế gì đó, nàng thấy trên cánh tay có ngân châm Dạ Kinh Đường châm cứu, lập tức vỗ vỗ gối đầu: "Nằm xuống đi đừng làm tổn thương thân thể.”
Dạ Kinh Đường vốn không chống đỡ nổi Hổ Nữu cô nương, nằm xuống nói chuyện lại càng không có khí thế, lập tức làm ra vẻ phong khinh vân đạm, khoác lên áo choàng: "Lúc điều tra án trúng chút độc mà thôi, bây giờ gần như đã lành rồi."
Nữ Đế Đại Ngụy rất đau lòng, làm sao có thể để Dạ ái khanh mang thương ngồi nói chuyện, lập tức nâng tay đỡ bả vai, đem Dạ Kinh Đường mạnh mẽ ấn lên gối đầu, mỉm cười nói: "Ta có một tin tức tốt cùng một tin xấu, ngươi muốn nghe tin nào trước?”
Dạ Kinh Đường chớp chớp mắt, hỏi: "Tin xấu là gì?”
Hai mắt của Nữ Đế Đại Ngụy hơi trầm xuống, hiện ra ba phần sát khí: Ta nhớ lần đầu tiên gặp mặt, ta hỏi công tử có biết những bài thơ nào khác không, công tử nói ngươi không nhớ hết được đầy đủ, ta còn tin là thật. Kết quả thì hay rồi, đến trường hợp nổi bật, bắt đầu nhớ được đầy đủ hết, ngươi đang có ý gì? Cố ý giấu giếm ta?”
"Ách..."
Dạ Kinh Đường biết sẽ có loại hậu quả này, thật ra Ngây Ngốc phỏng chừng cũng phải đến hỏi một lần, hắn bình tĩnh nói:
"Ta một lòng tập võ, mấy thứ này, thật sự chỉ nhìn trường hợp, xúc cảnh sinh tình tự nhiên nhớ tới, bình thường cứng rắn nghĩ, khẳng định muốn vỡ đầu cũng không nhớ được."
Nữ Đế Đại Ngụy cảm thấy lời giải thích này có chút có lệ, nhưng cũng không truy cứu thêm nữa:
“Nể tình ngươi có công với Đại Ngụy, ta sẽ tha cho ngươi một lần này, không thì thầm to nhỏ mách với thánh thượng xử phạt ngươi. Sau này nhớ lại cái gì, đều phải viết ra, trước tiên đưa vào cung cho ta xem qua. Nếu ta lại nghe được chuyện ngươi xuất khẩu thành thơ từ nơi khác, hừm..."
Dạ Kinh Đường biết Hổ Nữu yêu văn như si như mê, khẽ gật đầu, lại hỏi:
"Tin tốt là gì?”
Nữ đế Đại Ngụy buông bỏ phong thái bá đạo, lộ ra ý cười câu người, nửa nằm bên cạnh gối đầu, lại dùng ngón tay rất không quy củ trượt cơ ngực Dạ Kinh Đường:
"Lần này ngươi thương lượng, làm cho lũ mọi rợ Bắc Lương á khẩu không nói nên lời, xem như là dương cao quốc uy. Trần thị lang cười không khép miệng lại được, ngày mai tất nhiên sẽ xin thưởng cho ngươi ngay tại đại điện, thậm chí sẽ đề nghị cho ngươi vào triều, đảm nhiệm chức vụ quan trọng ở lục bộ. Ta biết ngươi không có có ý định làm quan nhất định sẽ từ chối, cho nên ta thay mặt thánh thượng. Lên đây hỏi xem, ngươi muốn ban thưởng gì?”
?
Lại nữa à?