Chương 1056. Cố Vấn
Dạ Kinh Đường cảm thấy đây là một vấn đề, các cô nương trong nhà đều có thu nhập, Vân Ly vẫn còn là một đứa trẻ, không có cơ hội kiếm tiền.
Vân Ly cũng không phải không có bản lĩnh, hắn đưa tiền ngược lại sẽ làm cho Vân Ly ngượng ngùng, ngẫm lại lập tức nói:
"Nếu không ta nói với Tam Nương một tiếng, để cho ngươi và Bình nhi làm trợ thủ, ở nhà hỗ trợ tính sổ cái gì đó, Tam Nương cho các ngươi tiền công, như vậy vừa có tiền tiêu vặt, còn có thể học chút gì đó, đến lúc đó cũng không sợ sư nương ngươi hỏi.”
Chiết Vân Ly tự nhiên giơ tay đồng ý với đề nghị này, đệm chân dùng bả vai nhẹ nhàng đụng vào Dạ Kinh Đường một cái:
"Ha ha, phiền toái Kinh Đường ca.”
Chiết Vân Ly đã mười sáu tuổi, đang ở độ tuổi phát triển nhanh chóng, tuy chỉ mới hơn nửa năm nhưng nàng đã thay đổi rất nhiều so với lần đầu gặp mặt.
Ba phần ngây thơ giữa hai hàng lông mày, không biết từ khi nào rút đi, thay vào đó là linh khí mắt thường có thể thấy được. Không chỉ có đầu cao hơn một chút, dáng người cũng bắt đầu hiện ra, cho dù mặc váy mùa đông thật dày, nghiêng người đụng vào bả vai, vẫn có thể nhìn ra rõ ràng lắc hai cái...
Dạ Kinh Đường sớm chiều ở chung cơ bản là ngày nào cũng nhìn thấy nhau, bình thường hắn cũng không nhạy cảm với những thay đổi này, chỉ nhìn thoáng qua hắn mới cảm thấy mình giống như một người trưởng thành bình thường, “Sao trong nháy mắt nàng lại lớn như vậy.”
Những suy nghĩ hỗn loạn trong nháy mắt biến mất, Dạ Kinh Đường vẫn chưa đặt sự chú ý đặt ở trên này, quay trở lại sân, đội một chiếc mũ tre lên đầu để hơi che đi khuôn mặt, rồi cùng Vân Ly đi ra ngoài đường đi dạo.
Sau khi Bùi gia ôm lấy công việc của xưởng nhuộm vải trong phố thì, mời chào thương hộ đều là những hộ có danh có tiếng ở Vân Châu, trình độ phồn hoa truy rằng còn hơi kém so với phố Ngô Đồng, nhưng ngưỡng cửa cũng không cao như vậy, cửa hàng mới khai trương lại làm các loại hoạt động giảm giá kéo nhân khí, người đến trên đường đi dạo tương đối nhiều.
Đầu tiên Dạ Kinh Đường đi đến ở chi nhánh Tứ Phương Trai, ăn cơm trưa với Vân Ly, sau đó gai người cùng nhau chạy đến cửa hàng Phạm gia.
Chi nhánh cửa hàng Phạm gia mở ở chỗ này là chính, đại chủ gia chính là Phạm Cửu Nương, bất quá những xiêm y không thể bán công khai, bởi vì giá cả quá cao, không bán được giữa phố phường thì không nói, còn có thể kéo thấp hình tượng thương hiệu, vì thế cửa hàng dưới trướng Phạm gia chưa bao giờ bán, đồ đạc bên trong đều là quần áo và châu báu trang sức bình thường.
Dạ Kinh Đường biết căn cơ của Phạm gia, kỳ thật không muốn đi cùng Vân Ly tới cửa hàng Phạm gia, nhưng Tiểu Vân Ly hiển nhiên không biết những thứ này, thấy cửa hàng Phạm gia mở cửa giảm giá tám lần, lập tức chạy vào.
Khách nhân trong cửa hàng phần lớn là thiếu nữ thiếu phụ, Dạ Kinh Đường không tiện tiến vào trong đống cô nương, chỉ đứng ở bên cạnh quầy tùy ý đánh giá.
Chiết Vân Ly thuở nhỏ theo sư phụ sư nương nghe thấy tai mắt, kỳ thật càng thích trang phục hiệp nữ hơn, không thích đồ trang sức hay những thứ tương tự, nàng đến đây chỉ để ngắm những món đồ mới.
Nhưng ngay khi Chiết Vân Ly cầm một cây trâm có thể xoay tròn ở đuôi trâm quan sát, vành tai bỗng nhiên giật giật, đảo mắt nhìn ra đường phố bên ngoài.
Dạ Kinh Đường đảo mắt nhìn lại, đã thấy Vân Ly nhìn một chiếc xe đẩy đi ngang qua mặt đường.
Trên xe có một chiếc lò đất, nướng khoai lang, vì mùa đông thời tiết lạnh nên nhiều người cũng hỏi giá để mua.
Dạ Kinh Đường hỏi: "Muốn ăn khoai lang nướng?”
Chiết Vân Ly chớp mắt, đi tới trước mặt Dạ Kinh Đường, ý bảo hai người qua đường đi qua bên cạnh xe đẩy: "Hai người này có chút khả nghi.”
"Ừ?"
Dạ Kinh Đường sửng sốt, đảo mắt cẩn thận đánh giá, có thể thấy được hai người qua đường đều là nam tử, khuôn mặt bình thường, dáng người và quần áo bình thường, họ trông giống như những người hàng xóm ở gần đó, nhưng nếu nhìn kỹ, hắn có thể cảm thấy rằng họ bước đi rất vững chắc, có nền tảng công phu.
Đại Ngụy rất thịnh hành võ phong, trên đường phố rất hiếm người không có bất kỳ công phu nào, Dạ Kinh Đường thoáng quan sát, hỏi:
"Thoạt nhìn có chút võ nghệ, có gì đáng nghi ngờ?"
Chiết Vân Ly xoay tiểu hoa trên cây trâm, nhỏ giọng nói: "Vừa rồi lúc hai người đi ngang qua, nói: "Ngươi có đói không?”
"Vừa mới làm bát mì, sao nhanh đói như vậy?"
"Bát mì kai không chính thống, ngửi giống như nhà xí, ta thấy người ăn rất nhiều, mới mua nếm thử, kết quả bưng lên thiếu chút nữa nôn..."
Dạ Kinh Đường cũng nghe được đối thoại nhưng hoàn toàn không để ý, thấy vậy hỏi:
"Có vấn đề gì vậy?”
Chiết Vân Ly tràn đầy kiêu ngạo: "Ngửi thấy mùi cơm giống như nhà xí, chỉ có mì Vương Ký ở ngõ Giấy Phường ở thành Tây, một cửa hàng nhỏ lẻ. Khi mới mở, hàng xóm cứ tưởng họ đang nấu đồ cũ lẫn đồ ăn mới vào với nhau, thậm chí còn báo quan, sau đó phát hiện vị chua tươi cay thơm ngon còn rẻ, cho nên họ vẫn tiếp tục kinh doanh, công việc kinh doanh cũng khá phát đạt.”
?