Chương 1060. Bốp bốp
Lưu Tinh Chùy ẩn chứa khí kình khủng bố bay lượn trên không trung, trong nháy mắt đi tới trước mặt Dạ Kinh Đường, nếu đổi thành người bình thường, bất ngờ không kịp đề phòng, đầu cũng đã nở hoa ngay tại chỗ.
Nhưng mắt thấy sắp tiếp xúc với mặt mũi, Hàn Vũ Trác lại phát hiện, đối phương giơ tay phải lên trực tiếp bắt lấy Lưu Tinh Chùy.
Trong tiếng rầm rầm, Lưu Tinh Chùy đột nhiên ngừng lại, khí kình bốn phía thậm chí chấn nứt tường vây dưới chân Dạ Kinh Đường, nhưng thân thể Dạ Kinh Đường ngay cả lắc lư cũng không lắc một chút.
Ánh mắt Hàn Vũ Trác kinh ngạc, nhưng động tác không chậm chút nào, mãnh liệt túm xích trong tay.
Rắc rắc ~
Dây xích màu đen căng thẳng, vòng tròn phía sau quả bóng sắt cũng bị kéo.
Nhưng quả cầu sắt lẽ ra sẽ biến thành lưỡi sen đè bẹp lòng bàn tay đối phương lại như bị long mãng kẹp chặt, thậm chí còn không nhúc nhích.
Hàn Vũ Trác còn tưởng rằng cơ quan bị kẹt lại, lại kéo hai cái xích sắt.
Răng rắc…
Dạ Kinh Đường thấy đối phương không ý thức được mức độ nghiêm trọng của vấn đề, còn chuẩn bị hoàn thủ, tay phải đột nhiên nhéo một cái!
Dưới một chưởn lực quả cầu sắt bị móp dưới lực cực lớn, cơ quan tinh xảo bên trong nháy mắt hóa thành một đống sắt vụn.
Ánh mắt Hàn Vũ Trác hoảng sợ, cả người đều sững sờ tại chỗ.
Và ở phía bên kia, sân trong.
Trong nháy mắt Dạ Kinh Đường làm khó dễ tên kia, Chiết Vân Ly cũng không giống như tiểu thư thư hương thật sự, che mặt lảm nhảm một cách bừa bãi.
Phát hiện bị phục kích, Chiết Vân Ly kéo áo choàng trên tay xuống, trở tay đập vào hồ nước bên cạnh.
Bộp~
Trong khi bọt nước văng khắp nơi, cổ tay Chiết Vân Ly xoay quanh đem áo choàng mềm mại cuốn thành nhuyễn côn, cả người bắn lên từ trên mặt đất, vốn định liên thủ công kích người ngoài tường.
Nhưng hai người đang giao đấu trong nhà kho rõ ràng không phải là người bình thường, lúc nhận ra chuyển động kỳ lạ, họ đồng thời lao ra khỏi nhà kho, mỗi người đều cầm đao binh trên tay và chạy trốn về phía khu quần thể kiến trúc.
Ánh mắt Chiết Vân Ly ngưng tụ, giày thêu đạp mạnh vào tường vây, cả người quay trở lại, nhảy qua nóc nhà cao ba trượng, hai tay cầm nhuyễn côn vòng ra sau đầu ngang nhiên đập xuống:
"Ha…"
Bởi vì Chiết Vân Ly mặc váy tiểu thư, thoạt nhìn điềm đạm nho nhã, đột nhiên bộc phát, tuy chấn động nhưng lại giống như hình ảnh Đại Ngọc nhổ Thùy Dương, cực kỳ không hài hòa chút nào.
Hai môn đồ nhìn thấy một thư hương tiểu thư không biết vì lý do gì mà nhảy tới, vốn muốn đánh trả, nhưng khi nhìn thấy trận chiến, sắc mặt của bọn họ thay đổi, đồng thời lăn sang trái và phải để né tránh.
Ầm ầm…
Nhuyễn côn dài bảy thước đập vào gạch lát sàn, trong nháy mắt tạo ra một rãnh sâu hơn hai thước trên mặt đất, những giọt nước bắn tung tóe giống như những quả bóng thép, tạo thành một đường lõm trên tường nhà kho.
Bốp bốp...
Hai môn đồ chỉ là cao thủ tầm thường, đều không sờ tới ngưỡng cửa Tông Sư, đâu phải là đối thủ của loại độc nhân này.
Thấy không thể chạy trốn, hai người ngầm hợp tác, người phía trước vung tay ra, vài mũi kim bay mảnh khảnh từ ống tay áo bắn ra, đâm toàn thân Chiết Vân Ly.
Sau đó người phía sau cầm đơn đao, quay cuồng chém thẳng hai chân.
Chiết Vân Ly là đích truyền vô địch của Tiết Bạch Cẩm dưới chân núi, cũng coi như xứng đáng với uy danh hiển hách của sư phụ, mắt thấy phi châm đánh úp, tay phải xoay tròn trong nháy mắt mở áo choàng ra, cuốn đi phi châm đánh thẳng vào ngực bụng, đồng thời che khuất tầm nhìn của người phía trước.
Môn đồ phía trước phóng phi châm ra mắt thấy đối phương mở áo choàng ra ngăn cản, vốn định vòng sang bên cạnh tiếp tục kéo, nào ngờ trong nháy mắt áo choàng mở ra che khuất tầm nhìn, một cây trâm bạc tinh xảo xoay tròn, bắn ra từ trung tâm áo choàng, hắn còn chưa kịp tránh né, ngân quang đã xuyên thẳng qua cổ họng.
Phốc…
Đao thủ từ phía sau lăn xuống đất và tiến lại gần, rất nhanh.
Nhưng nền tảng của Chiết Vân Ly thật sự kinh người, tuy rằng kinh nghiệm chiến đấu rất ít, nhưng trước khi ra tay đã nghĩ ra nên đánh như thế nào, cơ thể nàng cũng thực hiện nó một cách hoàn hảo.
Áo choàng tay phải của Chiết Vân Ly triển khai ngăn cản phi châm, nàng quay người sang một bên và dùng lực của kình đạo để rút mạnh về phía sau.
Áo choàng phụ thêm công pháp cao thâm của Nam Sơn thần dương kình, giống như phất trần rút ra trong không trung.
Môn đồ dùng đao nằm, xoay người còn chưa kịp bổ về phía hai chân, áo choàng thanh thế kinh người đã rút tới đỉnh đầu, theo bản năng giơ đao ngăn cản.
Bốp…
Chiếc áo choàng được kéo lên bên tay phải cầm đao, phát ra âm thanh giòn giã, đơn đao cầm ngang bị rút ra.
Lúc này, Chiết Vân Ly quay người lại, dùng váy quật mạnh sau đó quét một cú đá ngang qua, đánh thẳng vào mặt phải của môn đồ.
Chỉ nghe một tiếng “ầm…" trầm đục vang lên!