Chương 1072: Sáng Sớm
Chương 1072: Sáng SớmChương 1072: Sáng Sớm
Đông...
Đông...
Theo tiếng chuông thành vang lên, đầu đường ngõ hẻm đều bận rộn, tuyết trắng tích tụ trên đường phố qua đêm nhanh chóng bị bước chân làm tan chảy, mái nhà trắng xóa, khắp nơi có thể nhìn thấy khói trắng.
Trên đường đông, tuấn mã màu đen đón gió lạnh đi về phía trước trong đám người, chim chim còn chưa tỉnh giấc, lại bị kéo lên tăng ca, có chút bất lực luyến tiếc ngồi xổm vào trong ngực, nhỏ giọng chít chít... , hẳn là đang nói chuyện tối hôm qua trứng chần nước sôi mà Bình Nhi ăn không thể miêu tả.
Bởi vì mãng bào thật sự quá bắt mắt, bình thường mặc trên người không thích hợp, trên người Dạ Kinh Đường vẫn mặc quan bào màu đen tầm thường, bên hông ngựa treo thương sau thắt lưng treo bội đao, ăn mặc coi như khiêm tốn.
Nhưng buổi tối hôm trước ở Phù Dung Trì, chuyện hắn khẩu chiến với quân công Bắc Lương, đã thông qua cái miệng to như Vương Xích Hổ, truyền ra giữa chợ búa kinh thành, khắp nơi đều có thể nghe thấy những lời bàn tán vớ vẩn: "Tài hùng biện của Dạ quốc công chúng ta thật đáng kinh ngạc, nghe nói sữ thần của Bắc Lương tức giận đến mức phun máu ba lần ngay tại chỗ, nhưng vẫn phải cười làm lành, không có cách nào trở mặt..."
"Nghe nói cuối cùng còn chém một đao ở phù Dung Trì, trận chiến kia, bổ đôi cả nửa hồ nước ra...
Dạ Kinh Đường trước đây đi nha môn làm việc, hắn luôn đi hướng này không che mặt, người qua đường tự nhiên sẽ nhớ tới, hiện tại danh tiếng của hắn càng ngày càng lớn, đi ngang qua, rõ ràng có thể phát hiện tốc độ xoay người xung quanh rất cao, thậm chí còn có cô nương xinh đẹp ở ven đường cười trọm ám chỉ hắn.
Dạ Kinh Đường nhìn thấy cảnh tượng này, cảm thấy sau này ra ngoài không ngồi xe cũng không được, bộ dáng hiện tại, chạy tới cửa hàng mua gà nướng lò nung, lão chưởng quỹ kia đoán chừng cũng không dám thu bạc.
Nghĩ đến gà nướng, Dạ Kinh Đường tự nhiên nghĩ đến Thái hậu nương nương, tính toán một chút, ngược lại hai ngày không khi dễ lò ấm tay, trong lòng còn rất nhớ nhung. Mà Thái hậu nương nương phỏng chừng đã lăn qua lộn lại không ngủ được.
Nhưng mà hôm nay vào cung sau vẫn khó tìm được thời gian, hắn ban đầu sắp xếp là buổi sáng đi Hắc Nha báo cáo, buổi trưa sẽ cùng quan viên hộ bộ, chạy đến dược phường của Bùi gia ngoài thành để nghiệm thu.
Nhưng Ngây Ngốc muốn quyết chiến với Hoa Thanh Chỉ, không có hắn thì không thể được, nên việc đi đến tiệm thuốc giao cho chưởng quỹ Bùi gia làm.
Lận bàn với Hoa Thanh Chỉ, thi từ ca phú còn dễ nói, chơi cờ quá tốn thời gian, cho dù không chơi mười lần cờ, đến ba ván hai thắng, cũng có thể cả ngày, khi nào chấm dứt ai cũng không rõ ràng lắm.
Dạ Kinh Đường biết thái hậu nương nương tính cách đa sầu đa cảm nhất, già không đi khi dễ khẳng định uất ức, ngẫm lại lại mang theo chim đến cửa hàng gà nướng, mua một con gà nướng, dùng giấy dầu bọc lại, giao cho chim chim đang ngủ:
"Đi trong cung, đưa cho Thái hậu nương nương, trên đường không được ăn vụng, bằng không không có cơm trưa.”
"Chít chít?"
Chim chim ngẩng đầu tròn lên, ánh mắt có chút bất mãn, ý tứ đoán chừng là, ngươi tưởng chim chim ngu ngốc sao? Có thể đưa qua cho người ta ăn, vì sao phải ăn vụng?
Sau khi chửi bới xong, chim chim chộp lấy túi giấy dầu bay lên trời, xuyên qua gió tuyết bay đến cung thành xa xôi.
Dạ Kinh Đường cưỡi ngựa trên ngựa đưa mắt nhìn ra, có lẽ cũng là muốn nhìn biểu tình đầy kinh hỉ của Thái hậu nương nương sau khi nhận được bữa sáng.
Nhưng cách một bức tường cung, hiển nhiên là nhìn không thấy, hắn dừng chân trong chớp mắt, khẽ thở dài, đuổi ngựa đi về phía Minh Ngọc Lâu.
Khu vực phồn hoa nhất kinh thành, đều ở phụ cận Văn Đức Kiều, phố Ngô Đồng lại cách Minh Ngọc Lâu một dãy nhà.
Dạ Kinh Đường phi mã phi mã phóng nhanh, khi đi qua ngã tư giao nhau giữa phố Ngô Đồng và phố Đông Chính, thấy một lượng lớn học sinh sĩ nữ đang tập trung tại ngã tư, ở giữa cũng có rất nhiều xe ngựa, trực tiếp chặn giao lộ, hẳn là đều là sớm đi Long Ngâm Lâu chiếm vị trí.
Hắn thấy vậy chuẩn bị đi đường vòng xuyên qua đường nhỏ, nhưng còn chưa đi được mấy bước, đã phát hiện một chiếc xe ngựa lớn có chút khiêm tốn, chen chúc ở giữa đoàn xe, bên ngoài còn có một nha hoàn thư hương khí rất đủ xinh đẹp, nhón chân nhìn vào bên trong, nói:
"Sáng sớm, tắc nhiều người như vậy, tiểu thư đều không chen vào được, bọn họ chuẩn bị xem ai luận bàn?”
Dạ Kinh Đường sửng sốt, nhìn trái nhìn phải, sau khi xác định chung quanh không có ai chú ý, cưỡi ngựa đi tới phụ cận xe ngựa.
Bên ngoài xe ngựa có hai hộ vệ, một trong số đó là Hoa Ninh, nền tảng võ nghệ không tệ, phát hiện có ngựa tiếp cận, lập tức cẩn thận quay đầu, nhìn thấy hắc y quan sai đi tới, có chút nghi hoặc
"Quan gia đây là?”
Lời nói truyền ra, Hoa Thanh Chỉ ngồi trong xe đọc sách, cũng vén rèm lên, phát hiện Dạ công tử mặt như quan ngọc đến, đáy mắt rõ ràng kinh hãi, muốn hành lễ.
"Không cần đa lễ."
Dạ Kinh Đường cố gắng hết sức để tránh ánh mắt của đám đông, đi ra ngoài cửa sổ xe và nhìn vào trong, kết quả phát hiện Hoa Thanh Chỉ mặc một bộ mặc quần áo nữ mặc tử sĩ, ăn mặc cực kỳ tri tính, vốn không thi phấn trang điểm, đều châm một chút son đỏ, xem ra là nghe nói Ngây Ngốc mỹ khí bàng bạc, sợ gặp mặt sẽ bị đè đầu. Tuy rằng cả hai nước, nhưng Hoa Thanh Chỉ hôm trước ngốc nghếch chạy tới đưa thuốc giải cho hắn, Dạ Kinh Đường vẫn có ấn tượng tốt với nàng, hỏi bên cửa sổ: "Hoa tiểu thư là tới hẹn?” "Ừm."