Chương 1085: Hắc Nha Làm Việc
Chương 1085: Hắc Nha Làm ViệcChương 1085: Hắc Nha Làm Việc
Mấy chục võ phu che lấp dù tốt đến đâu, hình dáng cơ thể của họ cũng không thể giống hệt như người bán hàng rong trên bến tàu, cẩn thận chú ý luôn có thể phát hiện có chút khác thường.
Sau khi quan sát biển người rộng lớn không biết bao lâu, Dạ Kinh Đường hơi nâng chiếc mũ tre lên và nhận thấy một con ngựa màu hạt dẻ đang phi nước đại về phía cổng thành.
Lập tứ có một người ăn mặc quản sự, bộ dáng bình thường, nhưng cử chỉ không bình thường, sau khi xoay người xuống ngựa bên bờ sông ngoài cảng, leo lên một chiếc thuyền buôn đầy hàng hóa, sau đó qua thời gian không đến mấy câu, lại xuất hiện trở lại, chạy về hướng kinh thành như thoạt nhìn giống như là thám tử.
Dạ Kinh Đường kẹp bụng ngựa nhẹ nhàng đi xuống sườn núi tuyết, nửa đường lại xoay người xuống ngựa, lấy thanh Minh Long Thương được bọc trong vải đen bên ngựa xuống, đặt ở một chiếc thuyên nhỏ không người trông coi bên bờ sông, ánh mắt nhìn lướt qua xung quanh thuyền buôn.
Thuyền buôn rất lớn, trên thuyền có mấy người canh gác ngồi bên lò than nói chuyện phiếm, cũng có mấy người ngồi ở giàn cây trên bờ, hình như là người khuân vác và người chèo thuyền, nhưng ánh mắt lại có phương hướng, nhìn xung quanh chằm chằm không có góc chết.
Dạ Kinh Đường giống như một giang hồ khách tâm thường, xuyên qua xe ngựa ven sông, khoảng cách còn hơn mười trượng, lập tức kéo áo choàng ra, lộ ra một thân hắc bào gấm vóc, đồng thời lấy vỏ đao, đâm một con lừa lướt qua: "Hự... Hự...".
Mấy tiếng lừa kêu sợ hãi truyền ra, đoàn xe có trật tự cũng xuất hiện vài phần hỗn loạn.
Mấy tên trông coi ngồi trước giàn che và hố lửa đều hết sức cảnh giác, gân như đồng thời quay đầu lại nhìn đoàn xe đi qua sông.
Nhưng đoàn xe đi trước, ngoại trừ gió tuyết cuồn cuộn, nào còn có tung tích một bộ hắc bào kial
Dạ Kinh Đường tay trái ấn đao, đứng ở trên cột buồm dày đặc của thương thuyền, cúi đầu nhìn hai tên thị vệ phía dưới vẫn đang nhìn vào bờ, sau khi xác định mình không đánh rắn động cỏ, hắn mới đặt tay phải lên cột buôm.
Thính Phong Chưởng cuar Liễu Thiên Sanh, ngoại trừ cảm giác được điểm hưng phấn của cô nương, còn có tác dụng phụ khác, ví dụ như dò xét vị trí đối thủ.
Dạ Kinh Đường thông qua cột buồm chấn động không thể cảm nhận được, có thể cảm giác được sóng triều bắt đầu khởi động, đi bộ gấp gáp, cùng với tên giang hồ vô lại ngồi trên ghế run chân.
Trên thuyền có hai mươi tám người, trên boong tàu bảy, bốn sáng ba tối, phân bố ở đầu đuôi.
Trong khoang thuyền có hai mươi mốt người, ngồi rất chỉnh tê, ở giữa cầm đầu cảm giác có một vị trí trống rỗng, có người đi tới đi lui ở phía trước.
Dạ Kinh Đường vận dụng pháp môn Thiên Hợp Đao cẩn thận nghiêng tai lắng nghe, có thể nghe được như có như không đoạn tục nói: 'Mao Công sao còn chưa tới... Lại đi thúc giục...'
"Nếu mời Lữ Thái Thanh..."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Dạ Kinh Đường nghe được Mao Công không có ở đây, còn có chút thất vọng.
Dù sao Tứ Thánh gia có đại nghiệp, không được cho phép thì không thể tự mình xâm nhập, người mạnh nhất từ Bắc Lương có thể đến Vân An chính là Mao Công.
Sớm giải quyết những người này, Mao Công thấy thế không đúng khẳng định sẽ bỏ chạy, sau này muốn chặn lại cũng không dễ dàng.
Dạ Kinh Đường nghe một lúc lâu, lại có thám tử từ bên ngoài quay trở về, báo cáo tình báo hắn chưa ra khỏi thành.
Bởi vì quân chủ lực chưa tới, mục tiêu cũng không rõ ràng, những người này hiển nhiên muốn từ bỏ hoạt động.
Dạ Kinh Đường không đợi được Mao Công, cũng không thể để cho đợt sát thủ này tan rã, ngón tay vuốt ve vòng đồng chuôi đao này, thấy lão đầu phía dưới hỏi hắn ở đâu, mở miệng đáp lại: "Ở đây."
Rầm rầm
Lời nói dứt lời, ngàn buồm hội tụ bên bờ sông, bâu không khí đột nhiên ngưng tụ.
Một số lính canh trên và dưới boong tàu kinh ngạc nhảy ra khỏi ghế, rút vũ khí giấu trong người ra, đầu tiên nhìn trái nhìn phải, sau đó kinh ngạc nhìn cột buồm phía trên.
Dạ Kinh Đường đi ra hai bước, đứng trên cột ngang, cúi đầu nhìn về phía boong tàu, tùy ý gió tuyết quét nón cùng y bào, lấy ra hắc nha bài hướng về phía bờ sông:
"Hắc nha làm việc, người nhàn rỗi lui ra."
Những người bán hàng rong và người hầu bên sông ngơ ngác khi nhìn thấy Hắc nha quan sai bỗng nhiên móc biển hiệu, sắc mặt trắng bệch, biết ở đây có cướp và rất có thể sẽ giết người, họ lập tức vứt đồ đạc bỏ chạy về phía bờ sông.
Rầm râm...
Tiếng bước chân ven sông như sấm rền, dưới thuyền buôn lại im lặng không tiếng động.
Trong khoang thuyền, đại bộ phận mọi người đều đã đứng dậy, cầm binh khí tùy thân.
Thẩm Mộc chắp một tay sau lưng, vẻ mặt cực kỳ u ám, hắn thật sự không ngờ rằng Dạ Kinh Đường giống như một con quỷ, không hiểu sao lại xuất hiện ở nơi này.