Chương 1176: Dạy Minh Long Đồ Chưa
Chương 1176: Dạy Minh Long Đồ ChưaChương 1176: Dạy Minh Long Đồ Chưa
"Bánh bao đây...'
"Hồ lô đường đây..."
Sau cơn mưa, công việc ở ngoại ô bến tàu phía Tây dần dần lu bù, có thể thấy tiểu thương Nam lai Bắc vãng khắp nơi, bên trong quán trà và tửu lâu còn nghe được người giang hồ nhàn rỗi nói mò: "Thật đó, đêm qua trên bãi đá bỏ hoang có giao long xuất thế, âm thanh kinh thiên động địa, cách hơn vài dặm đều nghe được."
"Đích thực hôm qua hình như ta cũng nghe thấy, chả trách ban đêm bỗng nhiên mưa lớn như vậy.'
"Buổi sáng ta còn cả gan đi qua xem, giữ bãi đá bỏ hoang có cái hố tròn phạm vi hơn mười trượng, tảng đá vỡ thành phấn."
Chiết Vân Ly ăn mặc như tiểu thư yêu kiều xuyên qua đám người, nghe thấy những lời này không khỏi sinh lòng hiếu kì, muốn đến thượng du bờ sông xem xét.
Nhưng chưa xuyên qua phiên chợ, lầu hai khách điếm bên đường có một giọng nói vang lên: "Vân Ly."
Chiết Vân Ly dừng lại, đáy mắt hiện lên kinh hỉ, quay người chạy vào khách điếm, thuận thanh âm đi vào cửa phòng lầu hai, đẩy cửa ra dò xét.
Kẹt kẹt -
Phòng khách điếm không lớn, trên bàn đặt nón rộng vành và tay nải tùy thân, giường dọn ngăn nắp.
Mỹ nhân cao lãnh mặc y phục đỏ vàng giao nhau, tay bấm tử ngọ quyết ngồi xếp bằng trên giường, lưng eo thẳng tắp, vạt áo cao thẳng, mái tóc đen dài rối tung xõa ngang lưng, cả người trông thiếu đi mấy phần cao ngạo và bá khí ngày thường nhưng nhiều hơn một vòng tiên khí, dù y phục không khéo léo cũng cho người ta cảm giác siêu phàm thoát tục.
Chiết Vân Ly lặng lẽ thăm dò, nhìn thấy cảnh này hơi sửng sốt một chút, kế tiếp đi vào nhà đóng cửa lại, tiến tới trước giường: "Sư phụ, tại sao người mặc y phục của Phạm di?"
Tiết Bạch Cẩm thường ngày đều ăn nói có ý tứ, trước mặt đồ đệ còn có mấy phân trưởng giả không hề bận tâm, mở mắt ra đáo: "Đêm qua luyện công bên ngoài, làm hư y phục, sư nương con tìm cho. Sao con lại tới đây?”
"Sư nương kêu con tới.'
Chiết Vân Ly nói đến đây, nhớ tới chuyện trước đó, ngồi xuống bên cạnh, nhỏ giọng hỏi han: "Sư phụ, có phải sư nương... có phải là thích nữ nhân hay không?”
Tiết Bạch Cẩm không ngờ tiểu đồ đệ lại hỏi vấn đề này, nàng nghĩ nghĩ: "Hỏi cái này làm gì?"
"Vừa rồi lúc con đi ngang qua, phát hiện sư nương và Lục di, chính là Tuyền Cơ Chân Nhân, hai người ngủ chung với nhau, còn..." Chiết Vân Ly cũng không biết hình dung như thế nào, làm ra vẻ thẹn thùng ai oán, học một câu: "Chờ một chút”
Tiết Bạch Cẩm hành tẩu giang hồ nhiều năm cũng bị ngữ điệu lằng lơ mị tận xương này làm cho sợ ngây người!
Nàng dùng tay véo mạnh lỗ tai Tiểu Vân Ly, ánh mắt ngoài giận giữ còn có chút không biết phải làm sao, dáng vẻ như góa phụ nuôi con chợt phát hiện khuê nữ ngoan ngoãn nghe lời từ trước đến nay thật ra lại giỏi đùa giỡn tình cảm bừa bãi.
Chiết Vân Ly bị véo lỗ tai cũng không dám động đậy, vội vàng giải thích: ”A, sư phụ con sai rồi, con học Lục di...'
Tiết Bạch Cẩm cảm thấy dáng vẻ câu người chết này Vân Ly không giống tùy tiện bắt chước, nàng cũng không phải chưa nhìn thấy Lục Băng Hà, người ta yêu khí là yêu khí, nhưng ánh mắt làm gì kì quái như thế?
Không có chút kinh nghiệm phong phú, sao có thể luyện được như vậy?
Vân Ly vừa mới mười sáu, nghĩ tới đây, Tiết Bạch Cẩm nghiêm túc, quay bả vai Vân Ly lại, nhìn thẳng vào mắt của nàng: "Vân Ly, có phải con đã hành phòng với nam nhân rồi không?"
Hả? !
Chiết Vân Ly ngẩn người, sắc mặt đỏ lên: "Sư phụ, người nói mò gì vậy? Sao con có thể giấu diếm người và sư nương làm càn ở bên ngoài, thật là..."
Tiết Bạch Cẩm thấy phản ứng Vân Ly không giống làm bộ, ngầm thở phào nhẹ nhọm, lại dò hỏi: "Vậy dáng vẻ này của con là học từ ai?"
"Học Lục di nha."
Chiết Vân Ly cực kỳ vô tội: "Con vừa đi ngang thì nghe thấy một tiếng như thế, học cho sư phụ xem. Sư nương là nữ, Lục di cũng là nữ, hai người lén lút trong phòng.'
Tiết Bạch Cẩm biết tính cách Ngưng Nhi, hạng người gặp sắc vong nghĩa sao có thể thích nữ nhân, trong lòng đánh giá chắc chắn có ẩn tình khác.
Nhưng vì chuyện tối ngày hôm qua, trước mắt Tiết Bạch Cẩm khá mẫn cảm với Dạ Kinh Đường, cũng lười suy nghĩ sâu xa, thuận miệng nói: "Tuyên Cơ Chân Nhân từ trước đến nay đều điên, còn thích uống rượu, làm ra chuyện này cũng không hiếm lạ. Tiểu cô nương gia đừng chú ý những thứ này."
Chiết Vân Ly cũng coi như hiểu rõ Lục di, đáy lòng cũng nghĩ như vậy, lập tức không nói thêm câu nào, dò hỏi: "Sư phụ đến Giang Châu là vì chuyện gì? Bồi sư nương về quê tảo mộ?”
"Tới làm một vài chuyện, mai kia có thể sẽ đi Tiêu Sơn Bảo một chuyến, con cứ đợi ở Giang Châu đi."
Tiết Bạch Cẩm nói đến đây, nhớ tới cái gì, quay đầu chất vấn: "Đúng rồi, Dạ Kinh Đường dạy con luyện Minh Long Đồ chưa?"