Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 1289 - Chương 1289: Nhanh Kết Thúc Đi

Chương 1289: Nhanh Kết Thúc Đi Chương 1289: Nhanh Kết Thúc ĐiChương 1289: Nhanh Kết Thúc Đi

Tam Nương và12 Phạm Thanh Hòa thấy hai người tựa hồ không có xung đột đều ngầm nhẹ nhàng thở ra, sau đó nói chuyện phiếm, tiếp tục bày bàn. Lạc Ngưng thì đến bên tai Tiết Bạch Cẩm thì thầm, hẳn đang hỏi thăm tình hình.

Dạ Kinh Đường đi tới trước cửa, nhìn một phòng oanh oanh yến yến, nói thật hắn cảm giác mình không khống chế nổi cục diện, dò xét trái phải một chút, sau đó hỏi: "Lục tiên tử đâu?"

Thái Hậu Nương Nương theo đằng sau Ngọc Hổ giúp mang thức ăn lên, mở miệng đáp: "Ở phòng bếp bưng thức ăn đấy, cơm đã làm xong, đi gọi nha đầu Vân Ly vào đi."

Dạ Kinh Đường khẽ gật đầu, xác định hai người không có đánh nhau sau đó mới quay người đi tới tiền viện.

Chiết Vân Ly đã không còn tâm tư bắn pháo hoa, lúc này đứng bên ngoài tường viện căn nhà lặng lẽ ngó nghiêng, thấy Dạ Kinh Đường ra, lập tức ngoắc ngoắc tay.

Dạ Kinh Đường đi tới trước mặt, nói: "Vào ăn cơm đi."

Chiết Vân Ly làm gì có tâm tư ăn cơm, kéo tay áo Dạ Kinh Đường đi vào chỗ tường vây, ánh mắt cực kỳ cổ quái: "Kinh Đường ca ca, nhà chúng ta ăn Tết, sao huynh lại..."

'Xuytt

Dạ Kinh Đường giơ ngón tay lên ra hiệu chớ nói lung tung, sau đó nói: "Nể mặt tới ngồi một chút thôi, ta có chừng mực, sẽ không xảy ra chuyện đâu."

Chiết Vân Ly cũng không lo lắng sư phụ xảy ra chuyện mà là sợ bầu không khí gượng gạo, thấy Dạ Kinh Đường nói vậy, nàng nghiễm nhiên cũng không nói thêm gì nữa, sờ trong ngực lấy ra cái hâu bao, đưa cho Dạ Kinh Đường: "Nè."

Dạ Kinh Đường sững sờ, cầm lấy hầu bao xem xét: "Đây là cái gì?"

"Không phải hôm nay huynh mừng thọ sao, cũng nên có chút quà cáp."

Chiết Vân Ly huých nhẹ vào cánh tay Dạ Kinh Đường: "Mở ra xem có thích hay không."

Dạ Kinh Đường quả thực không ngờ lễ vật đầu tiên lại tới từ Vân Ly, thật ra cũng không tính là đầu tiên, lễ vật của Hổ Nữu cô nương càng thẳng thắn hơn...

Dạ Kinh Đường nhanh chóng thanh trừ tạp niệm, mở hầu bao ra, có thể thấy bên trong chứa một miếng ngọc bội, vì nó có màu trắng đục, cầm vào tay ôn nhuận, mặt ngoài khắc một con chím béo, mặc dù thợ điêu khắc không tính siêu phàm nhập thánh nhưng cũng xem là sinh động như thật, cực kỳ tinh xảo.

Ngón tay Dạ Kinh Đường vuốt ve ngọc bội, đáy mắt có chút kinh ngạc: "Tự muội khắc sao?”

Chiết Vân Ly cười hì hì, vốn định gật đầu nhưng mà ngẫm lại, thu liễm vẻ mặt, hai tay chống bên hông làm ra dáng vẻ xấu hổ e sợ: "Kinh Đường ca ca đối xử tốt với muội, muội muội thấy rõ rành rành, cũng ghi tạc trong lòng, nay ca ca mừng thọ, muội muội nếu như lừa gạt."

"Đâu..." Dạ Kinh Đường sợ bị Băng Đà Đà đánh gãy chân, vội vàng cắt ngang Vân Ly đang giảng pháp: "Được rồi được rồi, rất thích, vào nhà ăn cơm đi, sư phụ muội nghe thấy thì làm sao bây giờ..."

Chiết Vân Ly cũng sợ sư phụ sư nương nghe thấy sẽ đánh nàng, lập tức thu hồi công lao, vừa lòng thỏa ý cùng tiến vào viện tử.

Tiếng pháo lốp bốp từ nội thành vang lên, sâu trong trạch viện, đèn đuốc sáng trưng.

Trong phòng ăn lớn, một cái bàn tròn được dọn ra, phía trên bày biện hơn hai mươi món ăn, có món Vân Châu Tam Nương làm, còn có món Giang Châu Lạc Ngưng làm, chính giữa là thịt dê non nướng đặc sắc Tây Bắc mà Phạm Thanh Hòa làm.

Lúc đầu, Vân Ly cũng định hiện thân thủ nấu một nồi bột gạo, đáng tiếc bị mấy di nương liên thủ khuyên ra ngoài bắn pháo, nếu không đoán chừng đồ ăn sẽ càng nhiều hơn nữa.

Thái Hậu Nương Nương cho dù là thân phận hay là bối phận đều cao nhất ở đây, lúc này đương nhiên ngồi ở chủ vị, duy trì nụ cười ngọt ngào quốc thái dân an, trong lòng lại có chút khẩn trương, dù sao trong phòng một nửa đều là nương tử của Dạ Kinh Đường.

Nữ Đế ngồi bên tay phải Thái Hậu, có thể là không muốn giọng khách át giọng chủ phá hư bầu không khí, thu lại vẻ nhàn tản ngày xưa, chỉ tán gẫu với Thái Hậu.

Tuyền Cơ Chân Nhân làm đế sư, đương nhiên ngồi bên tay trái Thái Hậu, dáng vẻ có chút không tuân theo khuôn mẫu, bàn tay chống bên mặt một mực quan sát Ngưng Nhi và Tiết Bạch Cẩm, cũng không biết suy nghĩ cái gì.

Phạm Thanh Hòa cảm giác đây là hai phe chính tà Đại Ngụy giằng co, cũng không dám xuất hiện trước mặt yêu nữ, lẻ loi trơ trọi ngồi ở giữa, đặt Chim Chim vào chỗ ngồi bên cạnh làm bia đỡ đạn.

Tam Nương trước mặt đám đông vẫn lấy thân phận nương tử của Dạ Kinh Đường, cũng không có ngồi xuống, đi lòng vòng rót rượu cho khách quý.

Lạc Ngưng cũng muốn bày ra phong phạm phụ gia nhưng chính thất ở bên cạnh, Nữ Đế ngồi đối diện, đợi chút nữa đồ đệ còn phải tổ chức tiệc, nàng động cũng không dám động, chỉ là mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, làm ra dáng vẻ nữ hiệp thanh lãnh kiệm lời ít nói.

Tiết Bạch Cẩm đặc biệt nhất, ăn nói có ý tứ, nhìn ly rượu trước mặt thoạt nhìn là đang tự hỏi quan hệ thiên hạ thương sinh, nhưng tâm lý lại là: Tại sao ta lại ngồi ở chỗ này?

Chuyện này có liên quan gì đến ta?

Nhanh kết thúc đi, mệt mỏi.
Bình Luận (0)
Comment