Chương 158. Tiếp Cận Với Cái Chết
Tốc độ Huyết Bồ Đề vung ám khí quả thật doạ người, muốn dùng trường thương cản thì khó hơn lên trời thêm nữa chiêu thức của Bá Vương Thương từ trước đến nay không có tinh tế như vậy.
Tất cả mọi người nhìn chăm chú phía dưới thấy Dạ Kinh Đường căn bản không hề có ý định đỡ hay né tránh ám khí, hai tay hắn cầm thương trực tiếp đánh ra một thứ Hoành Tảo Thiên Quân.
Ầm ầm ~
Chiêu này chính là chiêu thức mang tính Bá Vương Khai Hải tiêu chuẩn nhất. Danh tiếng Bùi gia Bá Vương Thương cũng là bắt đầu từ chiêu này, cương mãnh bá đạo hiện ra, phát huy vô cùng tinh tế.
Hai tay cầm thương quét ngang, chỉ vung tay giây lát liền vẩy thành một màn mưa quanh thân.
Đợi cho trường thương đảo qua trước người, nước mưa trong vòng một trượng quanh thân đã bị mũi thương lăng lệ chấn vỡ thành hơi nước, thấp thoáng như trong sương mù.
Xẹt xẹt xẹt ~
Khí kình bốc lên, giọt mưa bị mũi thương xé nát khuếch tán tung tóe nhìn như phong quyển tàn vân nuốt sống hết thảy.
Ba cái ám khí hạt châu đỏ đậm, một thoáng liền mất đi cân bằng, chếch sang hướng khác.
Huyết Bồ Đề ở đối diện cũng không bị cảnh này doạ làm kinh ngạc, ngay lập tức bắt lấy cơ hội, toàn lực bộc phát.
"Ong"
Dạ Kinh Đường dùng trường thương quét từ phải sang trái, thuận thế đập về trước, xuất ra chiêu Hoàng Long Ngọa Đạo, lần nữa đánh xuống.
Nhưng cao thủ so chiêu, một chiêu thức không nên dùng đến 2 lần, là nhận thức chung của giang hồ.
Huyết Bồ Đề kinh nghiệm cực kì lão làng, đoán chắc Dạ Kinh Đường sẽ dùng liên hoàn chiêu, hắn sớm đã nâng thiết quải đón đỡ nhưng lại không xuất lực, khéo léo xoay chuyển thiết quải để thân hình lướt ngang qua.
Keng~
Đại thế của mũi thương nặng nề nện bên trên thiết quải, đồng thời thiết quải xoay chuyển một vòng, không tốn sức chút nào trực tiếp để thương đập trên mặt đường gạch xanh.
Ầm ầm ——
Gạch đường phố trong nháy mắt vỡ nát, lộ ra một cái vết nứt dài nửa trượng.
Huyết Bồ Đề dùng quải trượng kìm lấy cán thương, thuận thế toàn lực đè xuống, áp chế thân thương!
Mà Trần Minh như hình với bóng, giờ phút này rốt cuộc cũng thò đầu ra, trực tiếp phóng qua đầu Huyết Bồ Đề, thiết trảo ở tay phải mang theo hàn mang hòng chụp vào trán Dạ Kinh Đường.
Hai người phối hợp có thể nói là nước chảy mây trôi, mặc dù thể phách kém hơn Dạ Kinh Đường, nhưng dựa vào kinh nghiệm cùng kỹ xảo có cơ hội nhất kích tất sát.
Đám người Tống Trì trên mặt viên lâu, sắc mặt đột biến, nhìn ra thương pháp Dạ Kinh Đường thu phóng chưa tự nhiên, dùng sức quá mạnh, bị Huyết Bồ Đề bắt được sơ hở phá chiêu.
Trường thương của Dạ Kinh Đường bị kìm chặt, đến nước nay hắn chỉ có thể nhanh chóng bỏ thương, rút đao. Nhưng Trần Minh đã tiếp cận hắn, căn bản sẽ không cho hắn cơ hội đó.
Coi như Dạ Kinh Đường xuất thủ cực nhanh ngăn được Trần Minh cũng sẽ không ngăn được Huyết Bồ Đề bổ đao xuống. Dưới sự liên thủ của hai người, Dạ Kinh Đường gần như rơi vào tình thế chắc chắn phải chết.
Bùi Tương Quân thấy vậy sắc mặt đột biến, nhưng khoảng cách giữa hai bên quá xa, căn bản không có cách nào kịp tiếp viện.
Tống Trì chuẩn bị hét lớn một câu: "Lưu thủ!", nhưng miệng còn chưa mở ra, ánh mắt kinh ngạc đến ngẩn ngơ!
(⊙_⊙)!
Thương bị giữ chặt, Dạ Kinh Đường nhìn như không có bất kỳ phương thức phá chiêu nào. Nhưng tại thời điểm Trần Minh một trảo đánh tới, hắn không vứt bỏ thương mà lui về phía sau, ngược lại là dồn lực bộc phát đến cực hạn, tay trái ấn đuôi thương ép xuống, tay phải bẩy nhấc lên.
"Ahhhhh "
Sau một tiếng quát lớn, hai tay áo Dạ Kinh Đường bị xé rách, trường thương lăng không nửa vòng tròn. Chiêu này không phải là Bá Vương Thương mà đơn thuần chính là lấy man lực đánh ra một chiêu của Bá vương, ngạnh sinh dưới tuyệt cảnh, thương toàn lực bộc phát đâm vào Huyết Bồ Đề lại tiếp tục dùng Huyết Bồ Đề đập vào người Trần Minh phía trên!
Bành ~
Hai đạo nhân ảnh chạm vào nhau giữa trời, thân hình Trần Minh bay trên không trung.
Tình cảnh này quả thực khiến quần hùng Hồng Hoa Lâu ở trên viên lầu tròn xoe mắt.
Dù sao lực lượng của Dạ Kinh Đường đã mạnh đến mức không nói đạo lý, có thể vượt qua nhất lưu. Chiêu thức đã không còn ý nghĩa nào với hắn nữa rồi. Đây có thể nói hắn cầm gậy sắt đập loạn cũng có thể đánh với Tông Sư.
Bất quá Huyết Bồ Đề đúng là lão Tông Sư trên giang hồ, nháy mắt bị cưỡng ép đâm tới, tâm vẫn không có loạn, lăng không đưa tay bắt lấy đai lưng Trần Minh ném lên phía trước.
Trần Minh thuận thế, không chút do dự một trảo quét vào ngực Dạ Kinh Đường.
Xoẹt!
Thiết trảo khẽ quét qua, mang theo một tiếng bạo hưởng!
Dạ Kinh Đường kịch chiến trong đêm mưa, toàn thân ướt đẫm, một trảo này đánh xuống, có thể thấy được hơi nước bên trên áo bào màu đen bắn ra, áo bào trước ngực vỡ nát trong nháy mắt, áo từ vai trái xuống đến dưới xương sườn bị thủng những lỗ lớn.
Sau đó. . .liền lộ ra nhuyễn giáp ngân quang lóng lánh!
Con mẹ người!