Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 227 - Chương 227 - Kiểm Tra Thi Thể

Chương 227 - Kiểm Tra Thi Thể
Chương 227 - Kiểm Tra Thi Thể

Chương 227. Kiểm Tra Thi Thể

Vào đêm.

Mây đen che trời không thấy ánh sáng, Vân An Thành nguy nga đèn đuốc như ban ngày, liền tựa như đại địa đen nhánh bên trên một biển lửa, vùng ven sông tràn lan đến cuối trời.

Từ khi đường phố xưởng nhuộm được cải tạo, cư dân xung quanh gần như đều dời đi, đến ban đêm, đèn trong thành tắt gần hết, trên đường phố chỉ còn một vài điểm ánh sáng nhạt nhòa.

Trong tiểu viện ở ngõ hẻm Song quế, Dạ Kinh Đường đổi thành y phục dạ hành, ôm Ly Long Hoàn Thủ Đao tựa ở cửa phòng, nhìn qua đèn đuốc sáng rực ở phương hướng hoàng thành, nghĩ đến cây ngân hạnh mình tâm tâm niệm niệm.

Trời vừa tối chim chim liền phấn trấn tinh thần, ngồi xổm trên bờ vai "Ục ục chít chít. . .", đoán chừng đang nói rằng buổi trưa đi mua gạo, tỷ tỷ trứng chần nước sôi không mua thịt cho nó.

Cửa sổ phòng chính đều đóng lại, bên trong sáng ánh đèn, truyền ra hai nữ tử đối thoại:

"Sư nương ~ ngươi để cho ta cũng đi với, ta ở kinh thành đều đã ngạt chết. . ."

"Ngươi ở nhà chăm chỉ chép sách cho ta, lần trước sư phụ ngươi kiểm tra ngươi bài tập, ngươi một câu đều trả lời không ra, bị giáo huấn thành cái dạng gì, ngươi quên rồi à?"

"Ta là người giang hồ, đọc sách thì làm được cái gì. . ."

"Vân Ly!"

"Ai ~ sư nương, bộ ngực ngươi lớn như thế, siết chặt quá thì về sau làm sao có sữa cho hài tử. . ."

"Xuỵt!"

Trong phòng an tĩnh lại.

Dạ Kinh Đường nghe ra Lạc nữ hiệp đang quấn chặt quả dưa hấu, nhíu mày, nhưng cũng không lên tiếng hù dọa.

Kẹõ kẹt~

Sau một hồi, cửa phòng mở ra, đèn đuốc trong phòng chiếu rọi ra sân nhỏ, chiếu ra hai cái bóng nữ tử một lớn một nhỏ.

Lạc Ngưng mặc một bộ y phục dạ hành màu đen, vừa mở cửa, liền thấy Dạ Kinh Đường tựa ngay trước cứa, đôi mắt đẹp có chút bất ngờ tiếp đó là nổi nóng, hiển nhiên hoài nghi Dạ Kinh Đường vụng trộm đi tới cửa nhìn lén nàng thay y phục.

Nhưng Vân Ly đang ở sau lưng, không thể nói rõ, nàng cũng không có chứng cứ, ngẫm lại vẫn là bỏ qua.

Vì hành động thuận tiện, không mang theo âm thanh xé gió, y phục dạ hành đều là quần áo bó, không có áo choàng hay vạt áo, và mặc quần.

Dáng người Lạc Ngưng vốn là cao gầy, mặc quần áo như này liền có thể thấy được hai chân thật dài, vòng eo nhỏ, bộ ngực siết rất chặt, nhìn nhỏ hơn một chút, trên mặt đeo khăn đen, tóc cũng được bao phủ, chỉ lộ ra một đôi mắt câu hồn đoạt phách.

Dạ Kinh Đường quét mắt nhìn từ trên xuống dưới, cảm thấy cái cách ăn mặc này cũng coi như. . . ừm. . . có chút hấp dẫn?

Phát hiện Lạc nữ hiệp trừng hắn, Dạ Kinh Đường cười cười, đưa tay kéo khăn che mặt che khuất mặt:

"Đi thôi."

Chiết Vân Ly vẫn là cách ăn mặc tiểu cô nương, trong tay cầm thanh đao, buồn bã ỉu xìu tựa ở trên khung cửa, ngón tay gảy gảy chim chim:

"Kinh Đường ca ca, để cho ta đi theo trông chừng đi mà, ta ở nhà một mình nhàm chán lắm ~ "

Lạc Ngưng xoay người lại, chỉ hướng bút mực giấy nghiên trên bàn, thanh âm lạnh như băng:

"Ngươi ngoan ngoãn ở nhà đi, nếu không chép xong bài tập ngày hôm nay, phạt ngươi ba ngày không được đi ra ngoài!"

"Ai ~ "

Chiết Vân Ly đối với cái này thì không có biện pháp, không tình nguyện trở lại trong phòng, ngã chổng vó vào trên giường:

"Biết rồi! Sư nương chú ý an toàn."

Lạc Ngưng từ xưa tới nay đều không phải là hình tượng mụ mụ nghiêm khắc, giờ nàng lại thể hiện ra nghiêm khắc vậy thì nhìn không tự nhiên quá, đối với cái này cũng có chút bất đắc dĩ, sau khi đóng chặt cửa, im ắng nhảy lên tường rào.

"Đi thôi."

Chim chim nâng lên cánh:

"Chít chít!"

Dạ Kinh Đường phi thân lên, đi theo bên cạnh người Lạc Ngưng, như là thư hùng đạo tặc ra ngoài ban đêm, vô thanh vô tức ra khỏi đường phố xưởng nhuộm, kín đáo chạy tới trong thành.

Giữa trưa biết được người chết trúng chưởng pháp Bình Thiên Giáo, Dạ Kinh Đường đã có dự định nghiệm thi lần nữa, nghe ngóng qua vị trí chứa thi thể.

Sau một thời gian ngắn lao vụt ở trong màn đêm, hai người tới bên ngoài một tòa nha môn ở thành bắc.

Nha môn là cơ quan hành chính lệ thuộc Hình bộ, khống chế đạo phỉ thành Bắc, nơi chứa thi thể ở trong một góc của nha môn, ban đêm đèn đuốc thưa thớt, có bổ khoái lưng đeo quan đao tuần tra thi thoảng đi lại xung quanh, nhưng nhân số không nhiều.

Hô hô ~~

Dạ Kinh Đường cùng Lạc Ngưng đồng thời nhảy lên nóc phòng xá ở cạnh nha môn, trước hết để cho chim chim đi điều tra tình huống phụ cận phòng chứa thi thể, rất nhanh chim chim bay trở về:

"Chít chít."

Ra hiệu chỉ có hai người trông coi.

Lạc Ngưng lúc nấu cơm ôn nhu vô song là vậy nhưng lúc làm việc lại cho người ta cảm giác hiệp nữ mười phần, hai con ngươi cực kì chuyên chú, cẩn thận kiểm tra xung quanh, xác định không có dị dạng gì, về sau mới đưa tay ra hiệu, cùng Dạ Kinh Đường hành động, một trước một sau vượt qua tường viện nha môn, đáp xuống bên trong khu kiến trúc.

Trời đã về khuya, trong nha môn người ở thưa thớt, chỉ có thể nghe được chim trùng kêu vang.

Dạ Kinh Đường vô thanh vô tức nhảy trên nóc nhà, rất mau đi đến góc Tây Bắc nha môn.

Bình Luận (0)
Comment