Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 395 - Chương 395 - Xem Đủ Chưa

Chương 395 - Xem Đủ Chưa
Chương 395 - Xem Đủ Chưa

Chương 395. Xem Đủ Chưa

Đại Ngụy Nữ Đế Bị động tay động chân làm cho bừng tỉnh, ánh mắt còn mờ mịt, nhưng chỉ trong chớp mắt thì lập tức nhận ra được gì đó cúi đầu nhìn một cái, Nữ Đế ôm chặt tay lại, che kín cái bánh bao sắp lộ ra ngoài, ánh mắt nhìn về phía Dạ Kinh Đường, dáng vẻ vẫn thong dong như cũ.

"Khục, ngươi rót cho ta cốc nước."

Dạ Kinh Đường cảm thấy tình huống Ngọc Hổ rất không đúng, đứng dậy đi vào gian ngoài, nhẹ chân nhẹ tay rót chén nước trắng, sau đó trở lại phòng tắm, đưa cho Ngọc Hổ.

Nữ Đế hơi đưa tay muốn cầm lấy nhưng bây giờ cánh tay không tiện buông ra.

Dạ Kinh Đường thấy thế thì đưa chén nước tới bên cạnh đôi môi đỏ mọng.

Lộc cộc ~

Cổ họng trắng nõn của Nữ Đế hơi chuyển động, sau khi uống nửa chén nước, cuống họng khát đến nỗi sắp bốc khói mới đỡ hơn được một chút, nàng nhìn Dạ Kinh Đường không có che mắt, có chút không vui hỏi:

"Ngươi đã xem đủ chưa?"

"Ngươi cho rằng ta muốn nhìn?"

Dạ Kinh Đường thấy Ngọc Hổ còn dám trách hắn không biết tị huý, cau mày nói:

"Thái hậu nương nương ở bên ngoài lẽ nào ngươi không có phát hiện ra sao? Vừa mới tiến vào phát hiện ngươi vô thanh vô tức nằm trong hồ, còn tưởng rằng ngươi đã ngỏm củ tỏi rồi. Vấn đề nghiêm trọng như vậy lại không chịu mời đại phu, nếu xảy ra chuyện thật thì phải làm sao bây giờ? Rốt cuộc là ngươi đã xảy ra chuyện gì?"

Đại Ngụy Nữ Đế đã không có vấn đề quá lớn, nhưng thương thế trong cơ thể khôi phục, tinh huyết xói mòn gần như không còn sức lực nào, cảm giác yếu ớt cũng theo đó mà tới.

Nàng biết Dạ Kinh Đường một thân hiệp khí, chắc chắn sẽ trở về, vì thế mới che khuất chỗ yếu hại, để tránh nàng ngủ sau đó Dạ Kinh Đường trở về, khiến cho lộ hàng.

Nghe thấy Dạ Kinh Đường phàn nàn, Đại Ngụy Nữ Đế hai tay ôm ngực, bình tĩnh giải thích:

"Chữa thương sau đó thân thể có chút hư, ngủ thiếp đi, không có sao. Vừa rồi gọi ngươi lại là muốn nhắc nhở ngươi, ban đêm Thái hậu nương nương sẽ tới, ta chuẩn bị nghỉ ngơi, ngươi không cần tới, bị ngươi quay đầu một cái làm cho quên mất."

Nữ Đế nói xong nhìn về phía ngoài cửa trượt:

"Thái hậu phát hiện ta ở chỗ này chữa thương?"

Dạ Kinh Đường cảm thấy Ngọc Hổ ngoại trừ yếu ớt ra thì cũng không có tình huống nguy hiểm gì cho nên âm thầm nhẹ nhàng thở ra một hơi.

"Ta vừa mới đi vào, gặp được Thái hậu nương nương, sợ xảy ra chuyện, trực tiếp điểm choáng Thái hậu nương nương. Thái hậu nương nương cho là ta muốn mưu đồ làm loạn, ngày mai ngươi phải giải thích cho ta đó."

Nữ Đế nhẹ nhàng thở ra, nghĩ nghĩ, trong mắt lộ ra vẻ lực bất tòng tâm:

"Ta có tổn thương, chuyện này không thể để cho bất kỳ kẻ nào biết được, ngươi biết thì phải giữ bí mật giúp ta. Ngươi hơn nửa đêm đi vào điểm choáng Thái hậu nương nương, ta không có lên tiếng ngăn lại Đã chứng tỏ là ta không có ở trong phòng. Nếu như trong phòng, lại không lên tiếng, chắc chắn Thái hậu sẽ suy nghĩ lung tung, rất có thể sẽ đoán ra được ta ở chỗ này chữa thương, hơn nữa tình huống còn tương đối nghiêm trọng..."

? ?

Dạ Kinh Đường thấy nàng qua cầu rút ván như vậy thì nhíu chặt lông mày nói:

"Ý của ngươi là, ngươi giả bộ như không có mặt ở chỗ này, để cho ta gánh tội ta lẻn vào đây điểm choáng Thái hậu nương nương? Thái hậu tỉnh lại không giết chết ta cũng sẽ nói chuyện này cho Tĩnh Vương biết.”

"Tĩnh Vương biết ta giết hồi mã thương mạo phạm Thái hậu, cho dù có thích ta cũng sẽ chém chết ta, ngươi nói ta phải gánh như thế nào đây?"

Đại Ngụy Nữ Đế biết Dạ Kinh Đường khó xử, dịu dàng nói:

"Ngày mai ta sẽ giải thích với Thái hậu nương nương, nói là do ta gọi ngươi tới có chuyện tuyệt mật phải giao cho ngươi làm, kêu nàng giữ bí mật. Chắc chắn Thái hậu sẽ suy nghĩ lung tung, nhưng cũng sẽ không làm khó dễ ngươi."

Dạ Kinh Đường nghe nói như vậy mới thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy nơi đây không thể ở lâu, đứng lên nói:

"Nếu như ngươi không có việc gì thì ta đi trước đây."

"Chờ một chút."

Giọng ngự tỷ đáng yêu mềm mại của Nữ Đế cất cao mấy phần, lộ ra vẻ uy nghiêm không được làm trái lại.

Dạ Kinh Đường dừng bước chân, xoay đầu lại, vẻ mặt nghiêm túc:

"Ngọc Hổ cô nương, hôm nay ta giúp ngươi. Nếu như ngươi không làm loạn thì sẽ không bị thương, nếu chịu đi gặp thái y thì ta sẽ không ôm ngươi tới đây, ngươi không gọi ta lại thì ta sẽ không quay đầu, ngươi không quên căn dặn ta thì ta sẽ không đến đây, lại càng sẽ không trêu chọc Thái hậu nương nương."

"Ngươi nếu như vì như thế mà trong lòng có khúc mắc muốn ta phụ trách trả nợ thì ta cũng không nhận đâu."

Đại Ngụy Nữ Đế thấy Dạ Kinh Đường giống như thư hương tiểu thư gặp được hoàng đế bá đạo, ra sức giải thích, trong lòng có chút buồn cười:

"Nghĩ gì thế? Ngâm trong nước quá lâu nên hơi lạnh, ngươi giúp ta mang áo choàng qua đây."

Dạ Kinh Đường phát hiện nhiệt độ cơ thể Ngọc Hổ rất thấp, cũng không nhiều lời, nhẹ chân nhẹ tay đi vào phòng trong, mở tủ đứng ra xem xét —— bên trong treo rất nhiều váy ngủ mỏng, kiểu dáng không giống nhau, hơn phân nửa là màu đỏ, cũng có mấy món tình thú màu đen.

Bình Luận (0)
Comment