Chương 413. Mua Nhà
Thái hậu nương nương cảm thấy Nữ Đế nói như vậy, nàng nửa đời sau cũng không thấy Dạ Kinh Đường, mặc dù nàng không có ý gì nhưng như vậy hoàn toàn không cần thiết.
"Không cần, chuyện này bản cung chỉ coi chưa từng xảy ra là được."
Thái hậu nương nương sắc mặt nhu hòa mấy phần, chuyển đổi đề tài:
"Lại nói Tuyền Cơ Chân Chân khi nào mới tới? Thánh thượng quá bận rộn chính vụ, Ly Nhân gần đây chỉ hận không thể từ sáng sớm đến tối đi theo Dạ Kinh Đường, hôm qua nói tới đón bản cung, quay người là quên, chào hỏi cũng không..."
"Tuyền Cơ Chân Nhân hàng năm vào thu mới tới, đã tháng sáu, đến khi Tuyền Cơ Chân Nhân tới, trẫm cho nàng theo Thái hậu ra ngoài du ngoạn một thời gian, nửa đêm cải trang vi hành đi dạo Ngô Đồng Nhai cũng được."
Thái hậu nương nương hàng năm đều ngóng trông thời gian tiêu dao khuê mật tới, nghe thấy nói như vậy, ngay cả cơn giận ngày hôm qua cũng tiêu tan mấy phần:
"Thánh thượng giục nàng một tiếng, nàng quanh năm suốt tháng ở Ngọc Hư Sơn tu tiên, cũng không thấy nàng tu ra bông hoa gì, đến kinh thành không phải cũng là ngồi sao."
"Biết rồi."
Thời gian giữa trưa, tháng sáu giữa hè, mặt trời nóng bỏng, trong khoảnh khắc biến Vân An Thành thành lò nướng, trên đường phố gần như không nhìn thấy người đi đường.
Dạ Kinh Đường cưỡi ngựa hành tẩu theo bóng cây bên đường, tay che trước mắt Chim Chim, vẫn đang nghiên cứu Thính Phong Chưởng. Thính Phong Chưởng là dùng xúc giác, cảm giác cẩn thận nhập vi dao động, không chỉ có tác dụng với người.
Trước kia con mắt Chim Chim bị che kín, sẽ gật gù đắc ý, nhưng hôm nay lại phát hiện, nó lắc như thế nào đi nữa thì tay Đường Đường đều sẽ đi theo.
Năm lần bảy lượt lắc không ra, cũng khơi dậy đấu chí của Chim Chim!
Chim Chim đầu tiên là không nhúc nhích tí nào, sau đó bỗng nhiên thăm dò, thậm chí còn có thể "Chít chít!"
Thả tình báo giả địch tập, quấy nhiễu lực chú ý của Dạ Kinh Đường, từ đó đánh lén, nói đến cũng coi như ngộ tính cao.
Dạ Kinh Đường đùa với Chim Chim, đi tới Nhiễm Phường Nhai.
Nhiễm Phường Nhai trùng kiến với tốc độ rất nhanh, bây giờ rực rỡ hẳn lên, nhưng vẫn đang sửa chữa, cũng không có thương hộ vào ở.
Dạ Kinh Đường đi vào chỗ sâu trong Song Quế Hạng, mấy ngày không có trở về, trong viện thay đổi không lớn.
Mặc dù sắp dọn nhà, muốn đổi cái nhà lớn một chút nhưng Lạc nữ hiệp hi vọng giữ lại nơi hai người lần đầu gặp, cùng ăn dưa, cho nên gian viện tử này vẫn được mua lại, vật bên trong không hề bị động một chút nào, để sau này Lạc nữ hiệp nhớ lại kỷ niệm trước đây.
Dạ Kinh Đường mở ra cửa phòng chính, lấy 'Tiểu Phiến Mãi Kê Đồ' từ trên tường xuống, nghĩ đến hôm qua vừa trêu chọc họa sĩ vẽ bức tranh này, trong lòng có áp lực, cầm chặc nó, sau đó lại lấy mấy thứ thường dùng, đi về Thiên Thủy Kiều.
Tam Nương giúp hắn đặt mua nhà, chắc chắn có tư tâm, nhà mới cách đại trạch Bùi gia chỉ nửa cái đường nhỏ, khoảng cách rất gần, dựa vào Nam Huân Hà, phía đông là hành lang ngắm cảnh ven sông, chính diện là đường bộ nhỏ thông đến cầu đá, xung quanh cây liễu xum xuê, hoàn cảnh cực kì lịch sự tao nhã.
Dạ Kinh Đường dắt ngựa đi vào trước cổng chính, có thể thấy được bên trong có không ít hỏa kế Thiên Thủy Kiều đang bận rộn đi đi lại lại trong nhà, quét dọn hoặc cất đặt đồ dùng trong nhà.
Vì thỏa mãn Lạc nữ hiệp, tòa nhà là phong cách Giang Châu, phía đông là vườn hoa, kiến trúc nhiều ở phía Tây, bố cục chặt chẽ, hậu trạch phân ra bốn cái tiểu viện, phía đông còn có hai tầng Tú Lâu cho tiểu thư ở lại, nhìn ra ngay cả chủ nhân và nha hoàn, ở mấy chục người không thành vấn đề.
Dạ Kinh Đường lần đầu tiên tới, đúng là không ngờ được Tam Nương lại mua một ngôi nhà lớn như vậy ở kinh thành tấc đất tấc vàng, dạo qua bên trong một vòng, mới tìm tới Tam Nương trong đại hoa viên phía đông.
Trong hoa viên, ở giữa là cái hồ nhỏ, phía trên có cầu đá nhỏ, bên kia cầu đá là cái đình, mà tường vây phía đông bởi vì ven sông nên được xây thành một loạt phòng xá, trở ra là hành lang ngắm cảnh.
Tam Nương ngồi trên trên bàn đá nhỏ bên trong cái đình, trước mặt là sổ sách, đang chăm chú thẩm tra đối chiếu, Tú Hà ở bên cạnh hỗ trợ, nhìn trạng thái tựa như là gia chủ Đại phu nhân.
Dạ Kinh Đường đi qua cầu nhỏ, đi vào cái đình, cười nói:
"Tam Nương, tòa nhà này sợ là có chút lớn, ta với mấy người Lạc nữ hiệp cũng mới ba người, chỉ riêng dọn dẹp cũng khiến cho các nàng mệt chết."
Bùi Tương Quân nhìn thấy Dạ Kinh Đường tới, nhớ tới chuyện tối ngày hôm qua, trên mặt còn giống như hỏa thiêu, hơi quay người, nhã nhặn đoan trang vùi đầu tính sổ sách, giọng điệu bình thản:
"Ai biết sau này ngươi sẽ dẫn bao nhiêu cô nương trở về, không mua lớn một chút, sau này không ở được thì sao."
Tú Hà nhiệt tình, cầm quạt nhỏ đứng dậy cho Dạ Kinh Đường ngồi xuống, ở bên cạnh hỗ trợ quạt gió, cười tủm tỉm nói:
"Sau này thiếu gia ở nơi này, đâu cần phải đích thân dọn dẹp. Trong nhà còn nhiều nha hoàn, cảm thấy thiếu gia người tốt, không có kiêu ngạo, đều muốn qua hầu hạ, bây giờ đang rút thăm, rút trúng mới có thể tới. Sau này ta làm quản gia cho thiếu gia, thiếu gia không chê chứ?"