Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 592 - Chương 592 - Vương Gia Bất Ngờ

Chương 592 - Vương Gia Bất Ngờ
Chương 592 - Vương Gia Bất Ngờ

Chương 592. Vương Gia Bất Ngờ

Sắc trời dần tối, ở giữa hành lang đình tạ Ô Vương phủ phủ lên đèn lồng, vô số cấm quân và bộ khoái Hắc Nha ở trong đó qua lại tuần tra.

Trong hoa viên lớn phía sau Vương phủ, thỉnh thoảng hiện lên chút ánh lửa, tiếp theo nổ tung ở trên không hóa thành đầy trời hoa lấm ta lấm tấm, ẩn ẩn còn có thể nghe được giọng nói của nữ tử:

“Oa ····.”

“Thái hậu nương nương, cái này chơi vui quá, có thể xoay quanh trên mặt đất...”

“Nương nương coi chừng tay...”

·····

Trong hoa viên lớn, mấy cung nữ cầm theo đèn cung đình, kinh hồn táng đảm dò xét. Thái hậu nương nương thân mặc váy đỏ, cầm cây châm lửa trong tay, đốt nhiều loại pháo hoa.

Pháo hoa là do Hồng Ngọc phân phó cấm quân, vơ vét từ Kiến Dương thành, cỡ lớn nhất thậm chí có thể nổ ra một đóa hoa đủ mọi màu sắc giữa không trung, so với những cái Dạ Kinh Đường tiện tay mua kia đẹp mắt hơn quá nhiều.

Nhưng chơi đùa cũng phải có người chơi cùng mới có ý tứ, cùng cung nữ tùy thân ở chỗ này lẻ loi trơ trọi thả pháo hoa, dù là đẹp hơn nữa, cũng hiện ra mấy phần đơn điệu không thú vị.

Thái hậu nương nương nhìn hoa lửa bay ra giữa không trung, đáy mắt hiện ra ba phần u oán, đoán chừng là đang âm thầm oán trách, Tuyền Cơ chân nhân ra ngoài tiêu sái, lại nhét nàng vào đây.

Mà nữ tử trong vương phủ cảm thấy không thú vị, không chỉ có mình Thái hậu.

Trên lầu ngắm cảnh cạnh vườn hoa, Đông Phương Ly Nhân thân mang áo mãng bào đang ngồi ngay ngắn.

Mấy lão thần tùy hành, cầm công văn và danh sách đã chỉnh lý tốt, đứng ở trước bàn sách, đang chăm chú tự thuật các loại sự vụ.

Đông Phương Ly Nhân khi làm việc hết sức chăm chú, xưa nay sẽ không sơ sẩy lười biếng, nhưng dù có kiên nhẫn, cũng không chịu nổi mấy cái lão thần tử này dông dài.

Nhất là chủ quan Hộ bộ tới tra tài sản riêng của Ô Vương, còn tính toán rõ ràng cả phòng bếp còn lại mấy cân xì dầu, còn một năm một mười báo cho nàng nghe, để thể hiện ra mình làm việc có bao nhiêu nghiêm cẩn.

Thần tử làm việc cẩn thận như thế, Đông Phương Ly Nhân cũng không có khả năng mất kiên nhẫn, thậm chí còn biểu hiện ra vẻ tán thành, chăm chú nghe thần tử báo tên món ăn. Đang nghe không biết bao lâu, bên ngoài truyền đến bước chân gấp rút.

Đạp đạp đạp ~

Một bộ khoái Hắc Nha, giơ thư tín trong tay, chạy từ hành lang về phía bên này, xa xa đã vội kêu to:

“Báo! Quân... Quân Sơn Đài...”

Tiếng nói thở không ra hơi, nghe là dùng tốc độ cao nhất xông về từ bên ngoài.

Triều thần trước bàn sách, nghe được giọng điệu gấp rút như Bắc Lương đánh tới, đều ngưng lời nói.

Trong lòng Đông Phương Ly Nhân cũng hơi hồi hộp một chút, sắc mặt biến hóa -- Dạ Kinh Đường sáng sớm hôm qua mới xuất phát đi Quân Sơn Đài, hôm nay hẳn là vừa tới, người phía dưới bỗng nhiên vô cùng lo lắng báo cáo tin tức như thế, vậy khẳng định là xảy ra chuyện rồi. Đông Phương Ly Nhân nhanh chóng đứng dậy, phi thân nhảy ra cửa sổ, hạ xuống dưới lầu ngắm cảnh, trầm giọng hỏi thăm:

“Quân Sơn Đài bên kia thế nào?”

Bộ khoái Hắc Nha đi tới bên cạnh Đông Phương Ly Nhân, khom mình hành lễ, thở hổn hển nói:

“Đao.... Đao Khôi.... thay người! Dạ đại nhân sáng nay ở trên Quân Sơn Đài nhất chiến thành danh, đánh Quân Sơn Hầu phun máu ba lần...”

“A? !”

Đông Phương Ly Nhân có chút ngẩn ngơ, tiếp theo mặt lộ vẻ không thể tưởng tượng nổi: “Hắn đánh ngã Hiên Viên Triều?”

Bộ khoái Hắc Nha cũng bày ra sắc mặt vinh dự: “Bộ đầu đi dò xét động tĩnh Quân Sơn Đài tận mắt nhìn thấy, tin tức tuyệt đối là thật. Nghe nói tình hình chiến đấu khá tàn bạo, Dạ đại nhân trước tiên dùng Bát Bộ Cuồng Đao phá Đồ Long Lệnh, trở tay lại dùng Đồ Long Lệnh phá Bát Bộ Cuồng Đao, trực tiếp đánh cho Quân Sơn Hầu tự bế, cao giọng cầu chết thống khoái.”

“Hiên Viên Triều chết rồi?”

“Không, nghe nói Dạ đại nhân nói một câu “Giết ngươi, ô uế đao của ta”, sau đó nghi ngờ ôm giai nhân tuyệt sắc... lướt sóng mà đi, phong thái có thể so với Thiên Tiên.”

Đông Phương Ly Nhân nghe bộ khoái Hắc Nha hưng phấn miêu tả cảnh tượng ở Quân Sơn Đài, sau khi mừng rỡ, đáy lòng cũng hiện lên hối hận

Dù sao người đánh lên võ khôi, chính là văn nhân trúng Trạng Nguyên, cả một đời cũng chỉ có một lần, nàng bỏ lỡ loại rầm rộ giang hồ này, vậy không phải đáng tiếc cả một đời...

Thật sự là, tại sao hôm qua không theo sư tôn cùng đi ·····

Đang thời khắc Đông Phương Ly Nhân hối tiếc, bỗng nhiên lại cảm thấy không đúng chỗ nào, nhíu mày hỏi:

“Cái gì mà nghi ngờ ôm giai nhân tuyệt sắc lướt sóng mà đi? Hắn ôm ai?”

“Ách ····.”

Bộ khoái Hắc Nha thế nhưng biết Tĩnh Vương và Dạ đại nhân có quan hệ không nói rõ được cũng không tả rõ được, nghe thấy vậy biểu lộ hưng phấn cũng cứng đờ, cũng may phản ứng nhanh chóng, vội vàng giải thích: “Có thể là người giang hồ truyền lung tung, ngộ nhận đế sư đại nhân là cái kia của Dạ đại nhân. Dạ đại nhân chảy máu, đoán chừng tổn thương không nhẹ, đế sư đại nhân dìu xuống đài, cũng hợp tình hợp lý...”

Bình Luận (0)
Comment