Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 624 - Chương 624 - Được Phong Hầu

Chương 624 - Được Phong Hầu
Chương 624 - Được Phong Hầu

Chương 624. Được Phong Hầu

Lộc cộc lộc cộc ~

Bộ khoái Hắc Nha đi trước mở đường, xe ngựa xa hoa lại xuất phát lần nữa, lái về phía hoàng thành nguy nga.

Đông Phương Ly Nhân bận bịu công sự cả ngày, thời gian nhàn hạ cũng muốn giải sầu một chút, cũng không đi vào toa xe, đi theo xe ngựa tiến lên trên đường phố đèn đuốc chói lọi, có chút không vui nói: "Hôm nay ngươi đi tra án, tại sao không đợi bản vương tan triều trở về cùng đi?"

Dạ Kinh Đường lưng đeo bội đao đi theo bên cạnh, lắc đầu cười một tiếng: "Ta cũng chỉ tiện đường đi qua nhìn một chút, chút chuyện nhỏ như vậy gọi điện hạ theo, có chút chuyện bé xé ra to."

"Hừ, bây giờ trong nha môn đều đang nói ngươi nhãn lực độc ác, đủ kiểu nói, ngay cả kiểu nói không hợp thói thường như 'Dạ đại nhân tay hướng mi tâm trượt đi, kim quang bốn phía hiện ra một cái Thiên Nhãn' cũng có, bản vương không có tận mắt nhìn thấy, rất đáng tiếc."

Đông Phương Ly Nhân xoay đầu lại, rất là uy nghiêm nói: "Lần sau có bản án, nhớ gọi bản vương theo, nếu không phá án cũng không thưởng bạc cho ngươi."

"Ha ha."

Dạ Kinh Đường cảm thấy giống như là bị bạn gái phàn nàn mình không chú ý nàng, bất đắc dĩ cười một tiếng, tỏ vẻ nhớ kỹ.

Lúc này Đông Phương Ly Nhân mới hài lòng, chắp tay đi lên nói chính sự: "Ô Vương chi loạn đã kết án, hôm nay triều hội, triều thần đang thương nghị chuyện thưởng phạt."

"Nhờ hồng phúc của ngươi, bản vương lập công đầu, cho nên bản vương cũng xin thưởng cho ngươi. Ngươi đoán triều đình thưởng ngươi cái gì?"

Dạ Kinh Đường đã câu thông với Ngọc Hổ, nhưng mà nhìn thấy vẻ thần bí trong mắt Ngây Ngốc, hắn vẫn tỏ vẻ hiếu kì dò hỏi:

"Cái gì?"

Đông Phương Ly Nhân ưỡn ngực, đáp lại:

"Mới đầu bản vương muốn cho Thánh thượng phong ngươi làm thế tập võng thế Thiên Hộ Hầu, nhưng triều thần cảm thấy phong thưởng quá nặng, đều không đồng ý. Cuối cùng Thánh thượng cân nhắc, sau đó miệng vàng lời ngọc phong ngươi làm Vũ An Hầu."

"Mặc dù chỉ là tước vị hư phong, không có thực quyền, cũng không thể thế tập, nhưng đó là một trong số những tước vị lớn nhất triều đình, gần với Vô Địch Hầu, tiền triều Đại Yên, triều đại cuối cùng cũng chỉ có ba người, người trước còn là Phụng Quan Thành."

"Triều thần nghe vậy lại định phản đối, nói ngươi tuổi còn rất trẻ, đổi phong uy vũ bá thích hợp hơn, bản vương tức giận, kêu bọn họ tùy ý chọn một người đánh một trận với ngươi, đánh thắng ngươi thì phong thưởng gì cũng không cần, lúc này mới khiến cho triều thần câm miệng."

Dạ Kinh Đường nhìn dáng vẻ tự hào của Ngây Ngốc, khẽ cười nói:

"Triều thần nói cũng không có vấn đề gì, ta đúng là tuổi trẻ, bây giờ có danh hào vang dội như thế, sau này nếu như thắng Phụng Quan Thành, như vậy thì không dễ thưởng."

Đông Phương Ly Nhân không ngờ được là tâm tư Dạ Kinh Đường lớn như thế, nói: "Ngươi có thể thắng được Phụng Quan Thành, thăng quan tiến chức cho ngươi là được. Ngươi lòng mang chí lớn, mặc dù triều đình kiêng kị vương khác họ nhưng ngay cả thần tử được phân đất phong vương cũng không dám theo đuổi thì chắc chắn không có bản sự gì lớn, triều đình sẽ không coi trọng."

Dạ Kinh Đường khẽ gật đầu: "Cũng đúng."

"Phong thưởng đã định, triều phục đang gấp gáp chế tạo, không phải ngươi muốn dọn nhà sao, đến lúc đó bản vương viết một tấm biển cho ngươi treo ở trên cửa chính... đúng, nhà mới của ngươi ở đâu? Bản vương đi xem trước một chút xem nó như thế nào, đừng để cho Hầu gia được thiên tử thân phong lại ở trong hẻm nhỏ..."

Từ lần trước Dạ Kinh Đường đi nhà mới dò xét một chút, sau đó cũng không có đi xem, lập tức đồng ý...

Cùng lúc đó, dải đất trung tâm Ngô Đồng Nhai, Long Ngâm Lâu.

Long Ngâm Lâu là nơi phong nguyệt nổi danh nhất kinh thành, chín thành người vui đùa trong đó đều là quý tử hào môn trong kinh thành.

Theo xe của Tĩnh Vương đến, Long Ngâm Lâu trực tiếp an tĩnh mấy phần, dù sao Tĩnh Vương là đồng bào muội muội của đương kim thiên tử, tính cách lại lãnh khốc nghiêm khắc, những thiếu gia chơi bời lêu lổng ăn chơi, nếu không cẩn thận chính diện đụng vào thì tránh không được bị huấn vài câu.

Long Ngâm Lâu, tầng hai, trong một gian nhã thất sát đường, năm sáu quý công tử quần áo hoa quý vây quanh trước bàn nhỏ giọng giao lưu, trên bàn để không ít ngân phiếu và xúc xắc.

Trong phòng nghỉ sát vách, Yến Vương thế tử Đông Phương Sóc Nguyệt ăn mặc như phú gia công tử bình thường, hai tay để sau lưng, cầm một cái quạt xếp, xa xa nhìn xe ngựa đi xa.

Lão quản gia râu dê vô thanh vô tức đứng ở chỗ tối, đợi cho xe ngựa đi xa mới thấp giọng nói:

"Tối hôm qua hỏi bên Lục Phỉ, Lương Châu Hồng Sơn Bang Thạch Ngạn Phong, Trịnh Khôn, sau khi Liễu Thiên Sanh bị bắt, dường như đến Vân Châu."

"Căn cứ cọc ngầm của Lục Phiến Môn bẩm báo, buổi sáng hôm nay Dạ Kinh Đường đến Ngự Quyền Quán tra án mạng vài ngày trước, sau đó Hình bộ Vũ Văn Thừa Đức lệnh cho kho án tìm kiếm cao thủ giang hồ 'Sử dụng liên chùy, thiện quyền cước', án này không có gì bất ngờ xảy ra thì chính là Hồng Sơn Trịnh Khôn gây ra."

"Thạch Ngạn Phong, Trịnh Khôn đều là kiêu hùng giang hồ Lương Châu, giết Dạ Kinh Đường có chút khó khăn, nhưng khi bia ngắm hấp dẫn sự chú ý của Dạ Kinh Đường, thế tử điện hạ muốn giải quyết Dạ Kinh Đường, có thể dùng kế sách xua hổ nuốt sói, chờ song phương giao thủ thì tìm cơ hội…"

Bình Luận (0)
Comment