Chương 704. Chuyện Tốt
Bởi vì là ghi chép cách đây 60 năm, các loại thông tin trong mật thất chỉ lưu giữ ở nơi này, nhưng Lạc Ngưng biết chuyện sau này Vương đình Tây Bắc gia nhập khi Đại Yến đang còn nhỏ bé yếu ớt, muốn thay thế Đại Yến, nhưng bị Bắc Lương tấn công từ phía sau sào huyệt, trực tiếp bị thương nặng, sau đó lại tiếp tục vây quét kéo dài mấy chục năm, lần nữa đánh tan Vương đình Tây Bắc, Trì bộ hoàn toàn bị diệt, Thiên Lang Hồ bị đưa vào bản đồ Bắc Lương.
Sau khi Lạc Ngưng xem xong những bí sử này, đã hiểu vì sao dân chúng không biết đại bộ phận thật sự của lịch sử.
Dù sao dựa theo những tài liệu lịch sử này ghi lại, tổ tiên của dân chúng Đại Ngụy đều là lưu dân chịu phạt. Mà Bắc Lương càng khó nghe hơn, là các chư hầu vong ân bội nghĩa phản bội mẫu quốc trong thiên hạ đến trú, khi mẫu quốc gặp phải thiên tai lớn.
Về phần Yến Cung Đế trước khi lâm chung, dặn dò Tiết gia tìm kiếm đồ đạc, lúc này Lạc Ngưng cũng có manh mối.
Từ khi sông lớn thay đổi tuyến đường, Tây Bắc trực tiếp biến thành sa mạc, Đại Lương mất đi địa vị thống trị, nhưng tài phú tích lũy qua các thế hệ vẫn chưa biến mất.
Khi thảm họa xảy ra, núi sông di chuyển hàng ngàn dặm và đất chìm xuống, theo ghi chép vô số thành trì biến mất trực tiếp, tài phú tích lũy nhiều đời của Đại Lương, thậm chí là ngọc tỉ Thiên Tử Kiếm truyền thừa của đất nước hay gì đó vân vân cũng theo đó biến mất trong hoang mạc vô tận, cho đến bây giờ, đại mạc Sa Châu và bình nguyên Tây Hải đều có thể ngẫu nhiên đào ra quân giới vàng bạc trang sức.
Vì thế thế lực tạo phản của nam bắc lưỡng triều, thậm chí chư bộ Tây Hải, đều đang tìm kiếm kho báu tổ tiên để lại, hy vọng xa vời dựa vào nó vùng lên lập quốc, hai triều nam bắc đều là triều đại quân chủ, cũng đang tìm kiếm ngọc tỉ Thiên Tử Kiếm bị mất, muốn có địa vị thiên mệnh chính quy.
Ngọc Tỷ Thiên Tử Kiếm là tượng trưng cho vô số tài bảo vốn liếng, chỉ cần Bình Thiên Giáo lấy được, quả thật là trợ lực tạo phản.
Nhưng đáng tiếc là, Đại Yến cũng không tìm được thứ này.
Lạc Ngưng tìm kiếm nửa ngày, chỉ tìm được một tấm bản đồ cổ xưa trong một cái hộp, phía trên có địa danh thành trì, nhưng hiện giờ sớm đã biến thành bãi cát hoang mạc, Đại Yến thăm dò nhiều năm, cũng chỉ xác định được đại khái phương hướng.
Ngoài ra, còn có một mặt dây chuyền, phía trên là năm hạt châu, là tín vật Thiên Lang Vương và tứ đại bộ phận kết liên minh, tiền triều Đại Yến và Thiên Lang vương đánh giặc thì ngoài ý muốn, bởi vì mọi người ở tây hải đều phụng tín thiên quan, đem quân quyền thần thụ, thiên mệnh sở quy, mất đi thứ này tứ đại bộ phận có thể sẽ cho rằng khí số và vận mệnh của Thiên Lang Vương đã hết, mất đi tư cách làm chủ trăm bộ, lấy trả lại cho Thiên Lang Vương, lại dâng lên bản đồ tàng bảo, phỏng chừng có thể được Thiên Lang Vương báo đáp...
Nhưng Thiên Lang vương đã chết mấy chục năm rồi!
Chân trước Yến Cung Đế vừa đi, chân sau Thiên Lang Vương đã đi theo, đốt Bình Thiên Giáo cho Thiên Lang Vương, để cho bọn họ phái âm binh trợ trận sao?
Lạc Ngưng lật qua các loại thư tịch, sau khi rút ra kết luận này, trực tiếp rơi vào trầm tư.
Mà Bùi Tương Quân cầm bản đồ tàng bảo nhìn sau nửa ngày, cũng không nói gì, nghĩ ngợi mới lên tiếng: "Bình Thiên Giáo ở Thiên Nam, để cho các ngươi vượt qua Đại Ngụy chạy tới tây bắc huy động quân lương đào vàng, cái nước Yến Cung Đế này bị lụi tàn thật không oan…”
Lạc Ngưng cảm thấy quả thật là như thế, day trán khẽ thở dài nói:
"Không có tác dụng gì cũng là chuyện tốt, Dạ Kinh Đường đỡ phải khó xử. Chờ hắn tới rồi nói sau..."
Thành Vân An cách đó mười dặm, trấn trước mắt.
Tuyền Cơ Chân Nhân đầu đội nón trắng, ngồi trong tửu lâu ở trấn nhỏ, trước mặt bày một bầu rượu nhỏ, tự rót rượu tự mình uống, khi thì liếc mắt nhìn xe ngựa trên trấn.
Trước mắt là đường chính của trấn, phần lớn những người lui tới là thương nhân nhỏ có lượng hàng hóa không lớn, bởi vì đường vào kinh khá chật chội, đại bộ phận người đều dỡ hàng và giao nhận ở chỗ này, trong thành có không ít kho xưởng của thương hao cũng đều ở xung quanh trấn trước mắt, coi như là nơi rồng rắn lẫn lộn.
Xe ngựa mà Tuyền Cơ Chân Nhân theo dõi chính là nơi ẩn náu trước kia của Huyết Bồ Đề, không tính là lớn, lúc này trong đại viện có sáu bảy chiếc xe ngựa, mặt trên phủ vải dầu, mơ hồ có thể nhìn thấy đường viền của thùng gỗ, trong không khí cũng ngửi thấy mùi tương nhàn nhạt.
Đêm qua sau khi giao ca với Dạ Kinh Đường, Tuyền Cơ Chân Nhân đã theo chỉ dẫn, đi tới lân cận bến tàu ven sông, kết quả không bao lâu, lại phát hiện một đội người xuất hiện ở gần thuyền buôn, đem thùng gỗ lên xe ngựa, đi tới trấn trước mắt.
Bởi vì người tới đều là binh sĩ võ nghệ bình thường, cũng không có nhân vật chủ chốt,Tuyền Cơ Chân Nhân bám theo họ tới chỗ này ôm cây đợi thỏ, chờ để tìm hiểu nguồn gốc.
Nhưng canh chằm chằm ở chỗ này cả một đêm, chưa đợi được đến khi thủ lĩnh đối phương tới giao thiệp, Tuyền Cơ Chân Nhân lại bị một tiếng chuông hấp dẫn sự chú ý.