Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 706 - Chương 706 - Dẫn Ngươi Đi Địa Lao

Chương 706 - Dẫn Ngươi Đi Địa Lao
Chương 706 - Dẫn Ngươi Đi Địa Lao

Chương 706. Dẫn Ngươi Đi Địa Lao

Thân hình Tuyền Cơ Chân Nhân hạ thấp vài phần, tay theo thắt lưng trượt lên lục soát thân thể, thuận tiện nhéo một chỗ một tay không nắm được:

“Nữ thí chủ, ngươi thuận theo phối hợp hay là phản kháng một chút trước rồi mới phối hợp đây, ừ hử?”

Hồng sa nữ tử nổi da gà, dùng sức vặn vẹo bả vai: "Ngươi điên à, ta thật sự không biết ngươi..."

Tuyền Cơ Chân Nhân cũng lười nghe, chỉ giữ chặt hồng sa nữ tử, lục soát qua lại thân thể, bởi vì hiện tại đang có việc quan trọng trên người, nàng không thể để xảy ra chuyện bất trắc gì, cho nên không cho bất kỳ cơ hội nào, cẩn thận tháo hết tất cả đồ vật hại người xuống, còn thuận miệng trêu chọc nói:

"Mỹ nhân eo thon mông đầy đặn, vừa nhìn đã biết dễ nuôi, nếu ném vào địa lao nha môn, rơi vào trong tay Dạ Đại Diêm Vương, sẽ ra kết cục gì ta cũng không dám nghĩ..."

Hồng sa nữ tử vốn định đánh trả, nhưng chung quy vẫn không tìm được cơ hội, không thể nhịn được nữa, dùng sức nghiêng đầu:

"Yêu nữ, ngươi đủ chưa vậy? Lần trước ta đã bỏ qua cho ngươi một lần, ngươi mau giải thích rõ ràng, ngươi đuổi theo ta cắn đến cùng là có ý gì? ”

Sau khi Tuyền Cơ Chân Nhân lục soát xong, dùng vải thắt lưng buộc tay lại:

"Việc nào ra việc đó. Lần trước ta quả thật không đuổi theo ngươi, nhưng lần này chính ngươi dẫn xác tới cửa, còn chuẩn bị tìm hiểu tin tức quan lớn của quan phủ Hắc Nha, ta không bắt ngươi thì bắt ai?”

Biểu cảm của hồng sa nữ tử hờ hững:

"Ta tìm hiểu Đao Khôi đương đại thì đã làm sao? Ta có phạm pháp không? Hắn là quan lớn nha môn Đại Ngụy, ta đến kinh thành cáo ngự trạng có được không?”

Tuyền Cơ Chân Nhân chớp mắt, cảm thấy hình như cũng có đạo lý, vì thế dừng động tác, ngược lại ngồi ở trước mặt, cởi hồ lô rượu nhấp một cái: "Chư bộ Tây Hải không thuộc quyền quản lý của Đại Ngụy, ngươi muốn cáo ngự trạng nên đi Yên Kinh, chạy tới Vân An có ích lợi gì?”

"Chư bộ Tây Hải ta bị Bắc Lương vơ vét mồ hôi nước mắt của dân, ta đi bên kia cáo ngự trạng thì có ích không? Dạ Kinh Đường là quan lớn của Đại Ngụy, Đại Ngụy các ngươi lại nói trong thiên hạ đều là đất của vua..."

"Được rồi."

Tuyền Cơ Chân Nhân buông hồ lô rượu xuống, không đoán mò nữa, trên mặt có thêm vài phần nghiêm túc:

"Đừng nói những thứ không có thật này nữa. Nể tình đánh ngươi hơn nửa năm, ta cho ngươi một cơ hội, thành thật khai báo sự việc đi. Gần đây kinh thành không yên ổn, triều đình đang lục soát nghịch tặc, lúc này ngươi chạy tới, hiềm nghi rất lớn, không khai báo thân phận, lai lịch, mục đích rõ ràng, cho dù ta có tâm địa từ bi vẫn phải đưa ngươi đi nghiêm hình tra tấn. Ta coi như dễ nói chuyện, nếu ngươi không biết trân trọng, bị đưa đến tay Dạ Đại Diêm Vương, ngươi kêu rách hầu họng hắn cũng không bỏ qua cho ngươi…"

Hồng sa nữ tử cảm thấy yêu nữ này nghiêm túc hơn trước kia nhiều, gần như là thật sự muốn nghiêm hình bức cung, tinh thần hảo hán không chịu thiệt thòi trước mắt, ngẫm lại vẫn là mở miệng nói:

"Ta đường đường chính chính, có cái gì không thể nói? Ta họ Phạm tên là Thanh Hòa, là Chúc Tông của Đông Minh bộ, những thứ này ngươi tra được ở triều đình Đại Ngụy. Ta du ngoạn ở hai triều nam bắc, là tìm đồ vật trước kia Tây Bắc Vương Đình lưu lại, danh hành “Đạo Thánh” là người giang hồ hắt nước bẩn cho ta, ta chưa từng trộm cái gì cả.”

"Lần trước ở Ổ Châu, ta đi tìm Trương Cảnh Lâm đòi phương thuốc Thiên Lang Châu, về phần Thiên Lang Châu lần trước ta đã nói với ngươi. Ngày đó khi ta có phương thuốc thủ công, phát hiện Dạ Kinh Đường cũng chính là Đao Khôi đương đại, dùng Thiên Lang Châu chẳng những không sao, công lực còn tăng vọt. Ta nói việc này cho lão nhân trong tộc, lão nói có thể là thân thể Dạ Kinh Đường tương đối đặc thù, để ta tới đây nghĩ cách mời Dạ Kinh Đường đến Đông Minh bộ làm khách..."

"Mời?"

Tuyền Cơ Chân Nhân nhíu mày nói: "Ngươi có chắc là không phải cưỡng đoạt dân nam, trói Dạ Kinh Đường trở về nghiên cứu hoặc là làm tướng công áp trại?”

Phạm Thanh Hòa có chút tức giận: "Đao khôi của Đại Ngụy các ngươi, ta trói như thế nào?”

"Mỹ nhân kế nha, thủ đoạn của ngươi nhiều như vậy, ngay cả ta cũng có thể đánh gục, bắt cóc nam nhân còn không phải quá dễ dàng sao?"

“...”

Phạm Thanh Hòa há miệng, trả lời:

"Chuyện này liên quan gì đến ngươi? Mặc kệ ta mời bằng phương pháp nào, chỉ cần hắn tự nguyện đi theo ta, ngươi quản được sao?”

Tuyền Cơ Chân Nhân lắc đầu: "Dạ Kinh Đường là võ khôi của Đại Ngụy ta, hơn nữa còn là chức quan quan trọng, ra khỏi đất nước đến các chư bộ Tây Hải, lỡ như ngươi không từ thủ đoạn mượn sức đề cử hắn làm thủ lĩnh, kéo thiết kỵ Thiên Lang lên, chúng ta chẳng phải là tự tìm tội cho mình sao? Việc này ngươi đừng vọng tưởng, bây giờ người trở về, ta có thể coi như chưa từng thấy ngươi, nếu như dám tự tiện tiếp cận Dạ Kinh Đường, sẽ xử như gián điệp của địch quốc.”

Phạm Thanh Hòa hít sâu một hơi, giơ tay lên: "Được. ngươi cởi trói cho ta, ta sẽ quay về ngay.”

Tuyền Cơ Chân Nhân lại không ngốc, biết nàng rất lanh lẹ cũng dám chạy, hiện tại nàng không có sức lực đề phòng mọi lúc, sau khi cân nhắc một chút, lại khiêng Phạm Thanh Hòa lên.

"Ngươi làm gì? Ngươi đưa ta đi đâu?”

"Dẫn ngươi đi địa lao Hắc Nha, nhốt ngươi mấy tháng trước, chờ ta hết bận, lại hộ tống ngươi xuất quan."

?

Bình Luận (0)
Comment