Chương 719. Chỉ Có Chút Thực Lực Này Sao?
Xoạt!
Nhưng lưỡi đao ba thước vừa đến gần, nó đột nhiên dừng lại trước mặt Lục Tiệt Vân!
Lục Tiệt Vân vừa đáp xuống đất, tay trái đã giơ móng vuốt sắt lên, trực tiếp chộp lấy trường đao đâm tới, thân hình bị lực đẩy ẩn chứa từ lưỡi đao lại lần nữa đánh lui, nhưng cánh tay giống như dây thép đúc không nhúc nhích, trượt về phía sau, thậm chí còn lộ ra sự khinh thường:
"Một đao kia ngươi chém ra, là lão phu đỡ cho ngươi xem, một đứa trẻ con miệng còn hôi sữa cũng dám làm châu chấu đá xe, chết cho ta!”
Dứt lời, Lục Tiệt Vân dùng chân phải giẫm lên bệ đá trắng phía sau, thân thể dừng trong giây lát, nắm chặt nắm tay phải, toàn thân nâng lên:
"Hây…"
Tiếng gào thét giống như rồng ngâm vang trời, gần như trong nháy mắt triệt tiêu tiếng ồn ào khắp núi, một quyền cường đại đánh thẳng vào ngực và bụng của Dạ Kinh Đường.
Rầm!
Mà bệ đá trắng dưới chân hắn không chịu nổi lực lượng kinh khủng có thể sánh với Long Tượng, tung đòn trong nháy mắt lập tức nứt ra lõm xuống, trực tiếp bị giẫm ra một cái hố hình tròn.
Ầm ầm!
Trong cơn gió dữ dội của tiếng nổ, cỏ trên cả mặt đất đều bị hất tung lên, giấy dán của những chiếc cửa sổ trên các ngôi nhà xung quanh bị va chạm trực tiếp vỡ vụn!
Mà rất nhiều ám vệ và sát thủ chiến đấu trên lưng chừng núi cũng bị động tác kinh thiên động địa này làm cho kinh hãi, khóe mắt nhìn về phía sân đình bên dưới.
Đến bây giờ người còn có thể bảo trì lực chiến đấu đều là cao thủ, chỉ dựa vào động tĩnh dọa người, lập tức biết được một quyền này ẩn chứa bao nhiêu lực đạo.
Mà mục tiêu của cú đấm này, cho dù là tượng đúc bằng sắt, cũng sẽ bay ra xa nửa dặm, cả người đều bị xé nát trên không trung.
Đám người Đông Phương Sóc Nguyệt và Đằng Thiên Hữu, vừa mới lao vọt tới gần Tẩy Long Trì, nghe thấy động tĩnh lập tức biết Dạ Kinh Đường chắc chắn đã chịu tổn thương nghiêm trọng, trong lòng họ hiện lên một tia mừng như điên, nhưng sau khi đảo mắt nhìn lại, vẻ mặt của họ cứng đờ ngay lập tức.
Ầm ầm
Dưới trọng quyền kinh thiên động địa, đình viện trang nhã vốn có đã biến thành đống đổ nát ngay lập tức.
Lục Tiệt Vân bảo trì tư thế xuất quyền, tay trái cầm Ly Long Đao, chân phải vẫn giẫm lên bệ phía sau.
Mà Dạ Kinh Đường vốn nên bị một quyền đánh ra ngoài sơn trang, tay phải nắm chặt chuôi đao, tay trái thì nâng lên thành hổ trảo, nắm chặt nắm đấm sắt trong tầm tay, lòng bàn tay đẫm máu, hai chân lún xuống đất, hòn đá còn chưa tới đùi, suýt chút nữa bị đóng đinh một góc xuống đất, nhưng thân thể như khung sắt, thậm chí không hề rung chuyển lấy một chút!
"Hô…Hô..."
Lục Tiệt Vân thở hổn hển như trâu, đáy mắt vốn khinh thường giờ biến thành ngơ ngác, nhìn khuôn mặt nghiêm nghị trước mặt, ngay cả tiếp tục chiêu thức thế nào hắn cũng quên, chỉ là âm thầm hoài nghi mình đã mất trí, xuất hiện ảo giác.
"Khụ….Phì…"
Hai tay của Dạ Kinh Đường nắm lấy đao cùng nắm đấm sắt, nhổ nước bọt xuống đất, ánh mắt sắc bén lộ ra:
"Ta hiểu rồi, ngươi dùng thực lực của mình là kẻ đứng cuối, ngươi cho rằng ngươi là người duy nhất luyện tập Minh Long Đồ sao? Bốn tấm bản đồ mà chỉ tu luyện ra được một chút này, sao có thể so sánh được với lão Hiên Viên?”
“...”
Sau khi Lục Tiệt Vân bị sỉ nhục hai câu cũng không có tức giận, trong mắt vẫn tràn đầy nghi ngờ.
Dạ Kinh Đường biết Ngọc Cốt Đồ, trong dự liệu của bọn họ, dù sao Dạ Kinh Đường cũng là sủng thần của Nữ Đế, đãi ngộ cũng giống như các đời tổng quản đại nội trước đây.
Tuy Dạ Kinh Đường vào kinh mới nửa năm, thời gian luyện tập chắc chắn không lâu, nhưng Minh Long Đồ cần thời gian và thiên phú, người có ngộ tính cao và căn cốt tốt mới có thể luyện tập nhanh hơn người bình thường.
Dạ Kinh Đường chưa tới hai mươi tuổi đã đánh lên tới bát đại khôi, thiên phú vượt qua cả Phụng Quan Thành, nửa năm tu luyện ba năm là chuyện bình thường, với xương cốt được rèn luyện đến trình độ này thì, thực sự không dễ dàng để đánh nát xác hắn chỉ bằng một cú đấm.
Nhưng làm sao Dạ Kinh Đường vẫn đứng trước mặt hắn?
Xương cốt chống đỡ chỉ có thể tránh cho thân thể bị đánh nát, không có cơ bắp mạnh mẽ chống đỡ thân thể, giảm bớt lực xóc, xương cốt có cứng hơn nữa cũng sẽ bị một quyền của hắn đấm nát phổi đánh bay ra ngoài.
Hiện tại còn đang đứng yên đó, nhất định là luyện Long Tượng Đồ.
Hắn lấy đâu ra Long Tượng Đồ?
Lục Tiệt Vân mờ mịt một chút sau đó bỗng dưng phản ứng lại, lạnh lùng nói: "Ngươi mới thật sự là Vô Sí Hào? Tâm đắc của lão phu và Long Tượng Đồ của Yến vương đều bị ngươi trộm được?”
Dạ Kinh Đường lười trả lời vấn đề này, mạnh mẽ tung lực rút mình ra, nhảy về phía sau.
“Vèo.”
Dạ Kinh Đường luyện Long Tượng Đồ gần nửa năm, thể lực của hắn vốn đã khá khủng khiếp, điều này có thể thấy được từ việc hắn chỉ nặng bằng một nửa Hiên Viên Triều nhưng lại có thể cầm được một thanh đao Quân Sơn nặng khoảng một trăm lẻ tám cân, chỉ cần đối mặt với Hiên Viên Triều là có thể nhìn ra.
Nhưng dù sao Dạ Kinh Đường cũng chưa từng luyện qua Kim Lâm Đồ, thân thể có cứng rắn đến đâu, cho dù bị vũ khí cọ xát cũng sẽ nhanh chóng mất da mất thịt, chỉ có thể tập trung né đòn, cho nên biểu hiện trước đó không rõ ràng.