Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 801 - Chương 801 - Trăm Sông Đổ Về Một Biển!

Chương 801 - Trăm sông đổ về một biển!
Chương 801 - Trăm sông đổ về một biển!

Chương 801: Trăm sông đổ về một biển!

Xung đột xảy ra ở nhà kho lầu sứ kết thúc, hung thủ trốn đi xa, sau đó quân lính phụ trách duy trì trị an của Câu Trần Bộ mới khoan thai tới hiện trường bắt đầu dọn dẹp.

Đông Phương Thượng Thanh là con trai của Lương Vương, là nhân vật nhạy cảm có thể ảnh hưởng đến quan hệ ngoại giao giữa hai nước, vì thế tộc trưởng các bộ lạc đều đến thăm hỏi, tiểu nhai đón khách, Phạm Thanh Hòa cũng có mặt, còn có thể nghe loáng thoáng tiếng răn dạy: "Đúng là gan to bằng trời, là người của bộ nào ra tay? Trong vòng ba ngày giao người ra, giải thích với Thượng Thanh công tử, nếu không..."

Nơi xa, trên chợ đồ sứ, quân lính phong tỏa khu nhà kho không cho người qua đường tới gần, Dạ Kinh Đường đã đổi lại trang phục bình thường theo Tuyền Cơ Chân Nhân đứng ở chỗ hẻo lánh, quan sát tình hình.

Chim Chim thì chui vào mặt nạ đầu sói, từ trong hốc mắt lộ ra một con mắt to, hữu mô hữu dạng ngửa mặt lên trời thét dài: "Cô ô ~~ "

Phát hiện sắc mặt Đông Phương Thượng Thanh bình thường thương lượng với tộc trưởng các bộ, Dạ Kinh Đường không khỏi lo lắng mình làm việc không chu toàn, liền dò hỏi: "Có phải ta đánh chưa đủ ác hay không? Cảm thấy Đông Phương Thượng Thanh không có bị hù dọa."

Tuyền Cơ Chân Nhân hai tay ôm ngực, hơi nhún vai: "Con cháu hoàng tộc hành tẩu bên ngoài, đầu rơi cũng phải giả bộ bình thường. Ta nhìn ra được, tối nay Đông Phương Thượng Thanh không ngủ được, nếu ngươi cảm thấy khó chịu thì có thể lén cho hắn dùng một chút 'Như Mộng Tự Huyễn Tán', cam đoan hắn sẽ sợ đến mức gọi Hồ Diên Kính qua làm môn thần thủ vệ."

Dạ Kinh Đường cảm thấy biện pháp này quá thất đức, đương nhiên không tiếp thu đề nghị này, đứng ngoài quan sát một lát, thấy Hồ Diên Kính được đỡ đến một cái khách điếm bên ngoài khu nhà kho nghỉ ngơi, lặng lẽ đi lên.

Khách điếm gần nhà kho là chỗ dành cho phú thương các nơi ở, bởi vì những người này đều là thần tài của Tây Hải chư bộ, hoàn cảnh tốt hơn rất nhiều so với lều vải ở những chỗ khác, chẳng những có phòng sạch sẽ, một số tòa nhà còn có bồn cây cảnh, hoa cỏ trang trí.

Đông Phương Thượng Thanh thân phận tôn quý, được sắp xếp cho ở trong một tòa nhà riêng, hộ vệ đi theo và đoàn ngựa thồ, thủ hạ ở hai bên.

Sau khi xảy ra xung đột, đoàn ngựa thồ của đường đệ đều dẫn theo kỵ binh chạy tới khu nhà kho, giữ thể diện cho đông gia, Hồ Diên Kính diễn khổ nhục kế xong thì được đỡ về phòng mình.

Sau khi đại phu kiểm tra thương tích xong đi ra ngoài nấu thuốc, Hồ Diên Kính co quắp trên giường, nhịn không được lầm bầm một câu: "Cái thằng chó Tào A Ninh này..."

Mặc dù khổ nhục kế hiệu quả thoạt nhìn không tệ nhưng đã nói diễn kịch thôi, hắn lại bị đối phương mượn cớ đánh một trận, đương nhiên trong lòng cũng tức giận.

Khổ nỗi chuyện này còn không thể tìm Tào A Ninh tính sổ, dù sao chỉ cần hắn đi tìm Tào A Ninh tính sổ, chắc chắn Tào A Ninh sẽ nói: "Ngài nói coi diễn có thật hay không!"

Hắn một cái rắm cũng không thả ra được, không chừng còn phải cảm ơn người ta.

Hồ Diên Kính đang ôm một bụng bực tức tĩnh dưỡng, cửa phòng bỗng nhiên vang động.

Kẹt kẹt.

Hắn tưởng đại phu đến, vốn không có mở mắt, kết quả lại nghe được tiếng bước chân đi tới bên cạnh trà án cách đó không xa, cầm ấm trà lên rót nước.

Ực ực ~~

Hồ Diên Kính nhướng mày, cảm thấy bầu không khí không đúng, đảo mắt xem xét thì thấy cách ba thước có một Diêm Vương gia áo đen che mặt đang ngồi chậm rãi châm trà, nhìn thấy hắn mở mắt mới lên tiếng: "Hồ bang chủ võ nghệ không tệ, sao lại bị một tên mọi rợ quan ngoại tam quyền lưỡng cước đánh ra nông nỗi này?"

Con ngươi Hồ Diên Kính co rụt lại, giật mình ngồi dậy, vội vàng chắp tay thi lễ: "Các hạ đã tới. Lần trước bị thương nhẹ, lại lơ là sơ suất mới không cẩn thận trúng chiêu, để các hạ chê cười rồi. Các hạ vừa tới Lang Hiên Thành?"

"Tới từ hai ngày trước."

Dạ Kinh Đường bởi vì đeo khăn che mặt nên không thể uống trà, vì thế chỉ bưng chén trà khẽ kề môi một cái.

"Còn mấy ngày nữa là cuối tháng, chuyện lần trước kêu ngươi làm, ngươi làm được tới đâu rồi?"

Hồ Diên Kính trong lòng căng thẳng nhưng cũng không quá e ngại, mở miệng đáp: "Các hạ chừa cho tiểu nhân một cái mạng, chuyện đó tôi há có thể không để ở trong lòng, trên đường tới đã đưa thư, người bên Nhai Châu nói bọn họ có người ở Lang Hiên Thành, chờ tôi đến thì sẽ có người tìm tôi bàn chuyện này, hôm nay vừa đến, còn chưa có người tới cửa. Lân Văn Cương là vật cấm, mặc dù tôi không nghi ngờ thân phận của các hạ nhưng người bán sợ bị triều đình ám toán, chắc chắn sẽ đề cao cảnh giác, chuyện này không vội vàng được."

Dạ Kinh Đường nghe xong tiến độ thì khẽ gật đầu: "Không tệ. Trì Bộ ta nhất thời suy sụp nhưng cuối cùng cũng sẽ phục hưng, sau này phục dựng vương đình, nhu cầu những thứ như Lân Văn Cương cũng rất lớn, nếu như ngươi có thể hỗ trợ hoàn thành chuyện này thì ngươi sẽ nhận được nhiều lợi ích."

Bình Luận (0)
Comment