Chương 924. Chuẩn bị khuấy động
Mạnh Giảo tóc trắng ngồi đối diện vẫn nghe, đã sớm không còn cảm thấy kinh ngạc với hành vi của đôi nam nữ trẻ tuổi, chỉ chậm rãi uống trà yên tĩnh chờ đợi tại đây, đồng thời nhìn vào trong chính đường Sơn Trang.
Bắc Nhai Thương Vương Sở Hào đã rời khỏi giang hồ bảy tám năm trước, vị trí trang chủ truyền cho nhi tử Sở Chính Trữ, hôm nay cũng là đại hôn của Sở Chính Trữ cưới vị tiểu thư Bắc Nhai Ngô làm trang phu nhân.
Hơn phân nửa người giang hồ đều là trước lập nghiệp sau thành gia, tuổi thành hôn tương đối muộn, Sở Chính Trữ với tư cách là con trai của Sở Hào, tuổi tác cũng mới chỉ hai mươi bốn hai mươi lăm.
Tuy rằng Sở Chính Trữ không lớn lắm, nhưng đã tiếp nhận trang chủ bảy tám năm, võ nghệ cũng coi như đã bước chân vào bậc tông sư, tiếp đãi rất nhiều môn phái giang hồ danh túc cũng không coi là thất lễ. Vì thế Sở Hào vẫn chưa trực tiếp hiện thân tránh lão nhân ra mặt trực tiếp chèn ép sự nổi bật của nhi tử.
Sắc trời dần tối, trong chính đường có mười mấy bàn bát tiên, trên cơ bản đã ngồi đầy danh túc giang hồ các nơi.
Sở Chính Trữ mặc hỷ phục, ngồi ở vị trí chủ vị nói chuyện phiếm với khách quý.
Tại một góc bàn, Bắc Lương Thiên Cơ Môn hộ pháp Thẩm Lâm mang theo đồ đệ chậm rãi uống trà, thỉnh thoảng lại cười nói hai tiếng, thoạt nhìn chỉ là tân khách có chút địa vị.
Sư phụ của Thẩm Lâm là một trong Bắc Lương Tứ Thánh, Trọng Tôn Cẩm, bản thân cũng là đại chưởng môn của Thiên Cơ Môn, địa vị giang hồ cao hơn Sở Hào một bậc, hiển nhiên không đơn giản chỉ là ăn mừng.
Chuyến này Thẩm Lâm đến Đại Ngụy là phụng mệnh sư phụ điều tra nguyên nhân cái chết của sư đệ Trọng Tôn Ngạn, kết quả bị Yến Vương thế tử mua chuộc, tiến đến ám sát Nữ Đế, bị Kiếm Thánh Tôn Vô Cực tiền nhiệm đóng đinh trên tường.
Nếu đã chết vì ám sát hoàng đế Nam Triều, mối thù này hiển nhiên là chính mình tìm đường chết, không thể nào tính sổ. Thẩm Lâm cũng không tiêu phí quá nhiều tinh lực trên người Trọng Tôn Ngạn mà vội vàng làm việc khác.
Thiên Cơ Môn thuộc môn phái giang hồ không thuộc quản lý của Bắc Lương Triều, nhưng trong môn phái có thêm một thợ thủ công kỳ môn, vô số môn nhân nhậm chức ở Công bộ, quan hệ gần gũi với triều đình.
Quốc sư Bắc Lương Hạng Hàn mấy chục năm trước bắt đầu bày bố, chuẩn bị cho kế hoạch thâu tóm Nam triều. Bây giờ hai triều nghị hòa thông thương, nhìn tưởng thái bình nhưng cũng là mấu chốt để tích góp quốc lực chuẩn bị cho ngày sau khởi binh.
Muốn đánh Nam Triều, đầu tiên phải nghĩ biện pháp đánh hạ Nhai Châu, nếu không nam có Lao Sơn ngăn trở, bắc có Hồng Sơn Thiên nguy hiểm, Vân Châu hoàn toàn đứng ở thế bất bại.
Muốn đánh chiếm thành trì, phải nắm rõ tình huống bố trí phòng thủ quan ải bên trong Nhai Châu. Quốc sư đã phái người trà trộn vào, mà lần thông gia này chính là đang lôi kéo Sở gia ở phía Tây Nhai Châu.
Sở gia còn chưa lên thuyền, không biết bối cạnh của Đoạn Thanh Tịch sau Bắc Lương, cũng không dám mạo muội phản quốc, nhưng việc này cũng không quan trọng.
Sở gia cắm rễ ở Nhai Châu mấy đời, môn nhân tòng quân rất nhiều, hơn nữa tinh thần sắt đá, tham dự rất nhiều điểm mấu chốt xây dựng nên thành phòng thủ.
Chỉ cần mượn danh nghĩa của quan hệ thông gia, an bài người vào Sở gia, nhúng tay vào sản nghiệp, muốn thu thập những tin tức này cũng không khó.
Thẩm Lâm là đại chưởng môn của Thiên Cơ Môn, nhỏ là kiến trúc cơ quan, lớn thì thành phòng trận pháp, trình độ đều thuộc đương đại. Cho dù triều đình có lấy được tin tức tình báo về thành trì ở Nhai Châu, muốn tìm cửa đột phá vẫn phải mời hắn và sư phụ đưa ra chủ ý, vì chuyện này hắn cũng có tham dự.
Thân phận của Thẩm Lâm trước mắt chính là phú thương bên Bắc Lương, theo gió đông hai triều thông thương kết giao làm ăn với Sở gia, chuyến này tới chúc mừng thuận tiện nói chuyện làm ăn.
Mục đích chính là bàn chuyện công, dùng lượng lớn lợi ích dần dần đem Sở gia đi cùng chiến tuyến. Chờ đến khi tìm được dao găm sẽ uy hiếp Sở gia làm bàn đạp cho Bắc Lương.
Vốn dĩ chuyện này hết thảy thuận lợi, chờ đại hôn kết thúc rồi bàn bạc, hắn có thể rời đi các nơi khác ở Nhai Châu tiếp tục bố cục.
Nhưng Thẩm Lâm không ngờ buổi hôn lễ này nhìn thế nào cũng không có vấn đề gì, không hiểu sao lại gặp một vài rủi ro, còn khiến cho vô số tân khách ngồi trong sân bị người trong giang hồ tung hoành cả đời đùa giỡn...
Tiếng chiêng trống trong sơn trang rộn rã vang trời, Tư Nghi đứng trong sảnh cao giọng hét lên: "Giờ lành đã đến, mời tân lang tân nương bước vào lễ đường!"
Sở Chính Trữ ngồi ghế chủ vị, mỉm cười đứng dậy, chắp tay với rất nhiều bằng hữu giang hồ sau đó đi ra ngoài đại sảnh, chuẩn bị nghênh đón tân nương tử.
Lối vào hội trường nhỏ cũng xuất hiện không ít nha hoàn, cầm theo giỏ hoa nối đuôi nhau mà vào, vốn đã ồn ào huyên náo trong ngoài sơn trang, không khí lập tức nóng như lửa, tiếng thét không ngừng.