Sau khi cô thu dọn đồ về xong thì
Đang đi ở cửa bệnh viện thì
-Liễu Minh Thanh ,cô đứng lại cho tôi _Vũ Lam Tân mặc áo phông trắng có mũ quần cộc rách đầu gối màu đen đi giày màu đen
Cô và nhỏ quay lại nhìn hắn
Rồi cô nhìn hắn nói
-Có chuyện gì?'Lại có chuyện rồi đúng là cuộc đời thật con mẹ nó mà hết nữ chính rồi đến các phi tần cô ta đến quấy rối '
Nhìn ngoài mặt thì chả có gì nhưng trong lòng mỗ nữ đó đang nhảy cẫng như cào cào ấy
- Tôi hỏi cô tại sao cô lại hại Quỳnh Lam em họ tôi rồi còn bắt nạt Mỹ Tâm...còn em nữa Tâm tâm tại sao pải nghe lời cô ta qua đây với anh bỏ đồ xuống em ko pải xách_Hắn nói xong kéo tay Mỹ Tâm đi bỏ lại cô lại với cái chỉ chỏ của mọi người
Nhìn Vũ Lam Tân kéo Mỹ Tâm đi mà cô chỉ cười như không cười vậy rồi cô cúi xuống nhặt lấy hành lí đang nhặt thì nhìn thấy có một một bàn tay thon dài trắng nhặt hộ cô
Ngẩng đầu lên cô mới biết hoá ra là Minh Tịch hôn phu của cô
- Tỷ à giờ tỷ đã thấy bộ mặt của chúng chưa ,Thôi chúng ta về thôi đệ nói với tỷ một điều dù tỷ có chuyện gì hay cái gì buồn đệ người em trai song sinh luôn là người hiểu tỷ nhất tỷ lên nhớ ....thôi chúng ta về thôi_Cậu nói rồi đi để cô ngơ ngác với sự xuất hiện của cậu những lời cậu nói có nghĩa cậu biết tất cả mọi chuyện xảy ra thật ko hổ danh là em trai của Nữ Hoàng suy luận này
Cậu đi đc một tí thấy tỷ vẫn còn đứng đó nhìn cậu thì cậu cười nói
-Tỷ đứng đó làm gì nữa đi thôi
-À ờm_ nói xong cô chạy theo cậu
'Đúng là ngoài gia đình ra thì chỉ có cậu em trai này là đắng tin'
-------------Phân giải đang trên đường về------------------------------------
-Tỷ về rồi xuống xe thôi _Vâng chính là khi cô và cậu ngồi lên xe đc mấy phút cô đã lăn ra ngủ như chết lun chả biết trời trồng gì
-Ừm.....Đến rồi à sao nhanh thế _Nghe cô nói cậu cũng muốn đâm đầu xuống đất luôn trời ơi cậu đi mất 2 tiếng đồng nghĩa là cô ngủ 1tiếng25phút rưỡi giờ mà lại bảo nhanh trời má nó luôn
-Heo có khác ngủ cũng ko mún dậy_Cậu lầm bầm nói nhìn cô
-Đệ vừa nói gì vậy
-À ko chúng ta vào nhà thôi
-Ukm đệ cầm hộ tỷ hành lí
Cậu và cô bước vào thì mẹ cô hoa hoa lệ lệ bay ra ôm lấy cô khóc lên khó xuống nói
-Ôi sao ko ở viện nữa hả con về gì vội vậy để mẹ xem xem con gái mẹ khoẻ chưa _Nói xong bà quay cô một vòng rồi lại quay vòng tiếp theo cứ thế cứ thế cho đến 10 vòng khiển cô khá chóng mặt
Cuối cùng cũng dừng lại cô choáng váng ngã đập vào người cậu mẹ cô và cậu nhìn thấy nói
-Thấy chưa mẹ bảo rồi không khoẻ vẫn lên ở viện giờ về loại choáng váng rồi chứ gì ....nào Tịch đỡ chị con vào phòng khách đi _Nghe xong câu đó mấy người làm lẫn cô và cậu đều có cùng suy nghĩ là 'Mẹ đã bị tâm thần hoặc nước ũng não rồi '
Vào đến phòng khách cậu đỡ cô ngồi xuống mẹ cô nói
-Tịch ,Thanh baba mama quyết định rồi sẽ cho tụi con đi ra nước ngoài quả thực ở đây các con quá khổ nên ta và baba của tụi con sẽ cho bọn con bay sang Mỹ vào ngày mai các có ý kiến gì không _Nghe mẹ nói vậy hai người chỉ là hơi bất ngờ rồi gật đầu nói
Cô nói:-Vâng quả thực con đã mệt mỏi rất nhiều rồi con sẽ cùng tịch sang đó khoảng 5 năm rồi bọn con về tiếp quản công ty của baba mama thấy sao
Cậu nói:-Con cũng như Tỷ ấy
Mẹ của cô cười tít mắt lại đến gần chỗ cô cầm tay cô nói
-Được vậy hai đứa lên phòng đi rồi chuẩn bị mai đi
Mẹ cô nói xong đứng dậy thì cô chợt nhớ ra một điều rồi gọi mẹ lại nói
-Khoan mẹ ơi chuyến đi lần này mẹ có thể giữ bí mật dùm tụi con không con sợ bọn người đó biết lại ko tha cho con
-Được mẹ hứa
Nói xong cô và tịch lên phòng 2
Căn phòng giờ chỉ còn tiếng im lặng
Phòng cô
Cô khóc khóc rất nhiều khóc cho nỗi đau khóc cho sự yêu đương ngu xuẩn của nguyên chủ khóc cho cô đã làm tổn thương người bên cạnh
Buông bỏ chỉ có buông bỏ thì cô mới có hạnh phúc
Ngày mai cô chính là cô và không pải Liễu Minh Thanh ngu về yêu
Ngu về Tình thương nữa mà cô là Chính là Kilo nữ hoàng suy luận và là một diễn viên trẻ đúng cô chắc mik sẽ gây dựng lại hình tượng của mik
Phòng cậu
Từ nay mik nhất định pải bảo vệ thanh
------------------
Hihihihi chào mấy hôm ko lên án à nhầm lên chương mấy người có nhớ ta ko
Chắc ko nhớ r
À mà có ai hk giỏi hoá ko vào dạy ta mai ta pải ik thi h/s giỏi hoá rồi chúc ta thi tốt Nga