Nụ Hôn Của Casanova

Chương 69

Chúng tôi bám theo chiếc Range Rover với một khoảng cách kín đáo, quay thẳng về ngôi nhà gỗ. Tôi đỗ xe cách đó khoảng năm trăm mét. Tim tôi đập thình thịch. Đây là khoảnh khắc của sự thật, khoảnh khắc hạ màn.

Kate và tôi chạy qua rừng, tìm thấy một chỗ an toàn khuất tầm mắt. Nơi này cách chỗ ẩn mình của bác sĩ Rudolph hơn bốn chục mét, thế mà chúng tôi vẫn nghe thấy tiếng chuông gió du dương đung đưa nhẹ nhàng. Màn sương biển lạnh, ẩm ướt mỗi lúc một dày đặc, tôi cảm thấy giá lạnh xuyên qua cả giày.

Kẻ Lịch Thiệp đang ở bên trong căn nhà gỗ phía trước. Chuẩn bị làm gì đây?

Tôi thấy bụng trống rỗng và như bị thít chặt. Tôi khao khát tóm được gã. Tôi không muốn nghĩ Rudolph đã ra tay bao nhiêu lâu rồi. Đưa một phụ nữ trẻ đến nơi nào đó. Cắt xén thân thể họ. Mang về nhà đôi chân, cặp mắt, ngón tay, hay trái tim con người. Lưu niệm phẩm từ việc giết người.

Tôi liếc nhìn đồng hồ đeo tay. Rudolph mới ở bên trong ngôi nhà gỗ với người phụ nữ tóc vàng đến từ Nepenthe được vài phút. Tôi thấy lùm cây phía bên kia ngôi nhà sột soạt. FBI đang ở đó. Mọi chuyện càng lúc càng đáng sợ.

“Alex, nhỡ gã giết cô ấy thì sao?” Kate hỏi. Cô đứng gần tôi, và tôi cảm thấy hơi nóng tỏa ra từ cơ thể cô. Cô biết cảm giác bị giam cầm trong một ngôi nhà kinh dị là như thế nào. Cô cũng hiểu về hiểm nguy nhiều hơn bất cứ ai.

“Gã không tóm nạn nhân rồi giết họ ngay đâu. Kẻ Lịch Thiệp có thói quen của mình,” tôi nói với Kate. “Gã giữ mỗi nạn nhân trong một ngày. Gã thích chơi đùa. Gã sẽ không phá bỏ thói quen đâu.”

Tôi tin vào điều đó, nhưng cũng không biết chắc. Có lẽ Rudolph biết chúng tôi đang ở bên ngoài… có lẽ gã muốn bị bắt. Có lẽ, có lẽ, có lẽ.

Tôi nhớ lại vụ theo dõi gã điên Gary Soneji/ Murphy. Kiềm chế không xông vào ngôi nhà này thật chẳng dễ dàng. Nắm lấy cơ hội ngay bây giờ. Chúng tôi có thể tìm thấy bằng chứng của những vụ giết người khác ở bên trong. Có lẽ những bộ phận cơ thể bị mất cũng được giấu tại đây. Có lẽ gã thực sự giết người ở Big Sur này. Hoặc có lẽ gã lập kế hoạch bất ngờ nào đó cho chúng tôi. Bức màn bí mật cách chúng tôi hơn bốn chục mét sắp đươc hé mở.

“Tôi sẽ cố gắng đến gần hơn chút nữa,” cuối cùng tôi nói với Kate. “Tôi phải xem chuyện gì đang xảy ra trong đó.”

“Tôi rất mừng khi anh nói vậy,” Kate thì thầm.

Cuộc nói chuyện bị gián đoạn. Một tiếng thét kinh hoàng phát ra từ căn nhà gỗ. “Cứu! Cứu tôi! Ai đó cứu tôi với!” người phụ nữ tóc vàng thét lên.

Tôi chạy hết tốc lực đến chỗ cánh cửa gần nhất dẫn vào nhà. Có ít nhất năm người mặc áo gió tối màu cũng từ phía bên kia nhà chạy lại. Tôi nhận ra Asaro và Cosgrove trong số đó.

FBI, cái tên nổi rõ trên áo gió. Chữ vàng không thấm nước trên nền xanh hải quân.

Trận chiến sắp bùng nổ tại Big Sur. Chúng tôi sắp sửa gặp mặt Kẻ Lịch Thiệp.
Bình Luận (0)
Comment