Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 2008

Tô Mạt nhìn một gốc cây hoa Tử vi màu trắng, nơi này cơ hồ đều là màu đỏ các sắc độ khác nhau, chỉ có một gốc cây là màu trắng.

Đong đưa lúc lắc trong gió thu, ánh mặt trời chiếu xuống, khiến nó cực kỳ mỹ lệ.

Nàng lại nhìn ngó xung quanh bốn phía, quả nhiên, khoảng không gian chung quanh nhà chính, thực sự chỉ có một gốc cây màu trắng.

Nàng lại nhớ lại lúc vào sân nhìn thấy những cây tử vi kia, hình như cũng là màu đỏ các sắc độ khác nhau, vây quanh một thân cây màu khác.

Chỉ là khi đó không có chú ý, chỉ là đưa mắt, có chút không nhớ rõ, chờ lúc ra cửa lại nhìn kỹ một chút.

Nàng nghĩ đi nhà chính phía sau xem một chút: “Tô tiểu thư muốn đi nơi nào?”

Âm thanh khô khan, lại hơi khàn, mặc dù không chói tai, nhưng cũng tuyệt đối không thoải mái.

Tô Mạt xoay người lại, chỉ thấy một nam nhân trung niên mặc đồ tơ lụa đỏ sẫm đi ra từ đằng sau một khoảng cây, trên cằm có ba chùm râu, một đôi mắt nhỏ dài, ánh mắt sắc bén thi thoảng chợt lóe lên, nhìn giống như cá không có sức sống, lại như cây gỗ sắp chết còn chút hơi tàn.

Tô Mạt thi lễ với hắn: “Xin hỏi vị quản sự này xưng hô như thế nào? Làm sao biết ta họ Tô?”

A Lí cũng đi lên phía trước.

Quản sự chắp tay: “Hai vị gọi ta Mạc quản sự là được, lão đã già khọm, không còn dùng được. Tiểu thư họ Tô, không phải đã tự nói cho lão Viên đầu sao?”

Lão Viên đầu chính là lão canh cửa nghễnh ngãng.

Tô Mạt cười cười, chợt nói: “Ta quên rồi. Vị lão bá kia nghễnh ngãng, còn cho là hắn không nghe được đấy.”

Nàng nhớ rất rõ ràng, vừa bắt đầu A Lí tự giới thiệu, chỉ nói muốn bái phỏng nơi này quản sự, cũng không có tuôn ra tiểu thư họ Tô.

Mạc quản sự liền mời Tô Mạt vào nhà chính uống trà.

Tô Mạt vừa đi vừa nói: “Mạc quản sự vẫn trông nom cái vườn này? Không biết trong ngày thường có vị gia chủ Thẩm gia nào đến.”

Nét mặt Mạc quản sự luôn có chút cảm giác cứng ngắc, làm cho người ta cảm thấy hắn bị bệnh gì, hắn nỗ lực giãn cơ mặt ra, để cho người thấy dễ thân một chút: “Không dối gạt Tô tiểu thư, tòa nhà này vắng vẻ đã lâu, hôm nay các gia chủ cơ hồ đều không tới đây.”

Tô Mạt cười nói: “Vừa vặn chúng ta cùng Tam công tử cùng nhau ở tại trạm dịch cách đây vài trăm dặm, ta đã để người ta đưa tin cho hắn.”

Mạc quản sự cười như không cười nhìn nàng, nụ cười kia làm cho người ta cảm thấy có chút không thoải mái: “Đa tạ ý tốt Tô tiểu thư, bất quá ta nghĩ Tam công tử sẽ không tới.”

Sau đó hắn khoát khoát tay, để người ta dâng trà, lúc trước lão Viên đầu liền còng lưng eo, nâng hai chân run lẩy bẩy đi vào.
Bình Luận (0)
Comment