Nữ Phụ Báo Thù

Chương 47

"Cha, chỗ thị trưởng Lâm nói thế nào? Sẽ bồi thường cho chúng ta bao nhiêu? Lúc nào bọn họ bàn bạc thủ tục bồi thường với chúng ta? Có phải phòng nguyên liệu của chúng ta nhất định thương lượng một chút với thương nghiệp cung ứng hay không? Cũng trả lại những thứ này, dù cho có thể phải chịu một chút tổn thất, dù sao hợp đồng đã ký, con có thể phái luật sư nói chuyện một chút với bọn họ xem có thể vừa vặn giảm bớt một chút tiền bồi thường vi phạm hợp đồng hay không, dù sao những chuyện này cũng là chúng ta không có cách nào mà đoán trước được."

Điện thoại Lý Vạn Sơn vừa rơi xuống, mấy đứa con liền bắt đầu hỏi thăm cha tình huống bên Chính phủ. Không phải những đứa con này không có ánh mắt, chỉ là chuyện tiến triển đã không phải là việc bọn họ có thể khống chế được. Hiện nay, bọn họ khẩn cấp hy vọng có thể nghe được một đáp án đáng để mong chờ từ chỗ cha. Điện thoại rơi xuống, Lý Vạn Sơn nhìn mấy đứa con bên cạnh, cảm thấy cô đơn trước nay chưa từng có.

Ông biết rõ suy nghĩ của những đứa con này, trong ngày thường vì tài sản của nhà họ Lý, những đứa con này còn bằng lòng làm ra vẻ hiếu thuận, cung kính tôn trọng đối với ông. Nhưng hôm nay, lúc chuyện thật sự xảy ra, bọn họ cũng xé ngụy trang mặt ngoài biểu hiện ra chân thật, chỉ nghĩ đến ích lợi mà hoàn toàn không bận tâm người cha như ông.

Người chính là sinh vật mâu thuẫn như vậy, biết rất rõ ràng bọn họ làm như vậy, không thể tách rời quan hệ với sự bồi dưỡng nhiều năm của ông. Nếu là lúc trước kia Lý Vạn Sơn có thể rất thản nhiên tiếp nhận những thứ này, phải biết ở cái nhìn của Lý Vạn Sơn thì người như vậy lại có thể càng tốt để thừa kế cơ nghiệp nhà họ Lý. Nhưng vào lúc này, lần đầu tiên Lý Vạn Sơn biết được có phải mình đã làm sai điều gì hay không, tất cả những thứ này thật sự là thứ mình muốn, là thứ mình mong đợi.

Hôm nay nhà họ Lý đối mặt với vấn đề khó khăn này, cho dù tương lai vượt qua cửa ải khó khăn này cũng sẽ tổn thương nguyên khí nặng nề, mà ông không còn gì cả, chỉ có một tập đoàn Lý thị trăm ngàn lỗ thủng như vậy để lại cho mình. Không, ông còn có… Ông còn có Như Tuyết, đứa cháu gái duy nhất này là vợ trước để lại cho ông. Nghĩ đến Lý Như Tuyết không thể thừa nhận nhau ở nơi đất khách quê người, Lý Vạn Sơn cảm thấy nhiều hơn một loại an ủi.

"Bên Chính phủ kia đều là chó dữ ăn tươi nuốt sống, các con lập tức làm như vầy, nhất định đổi bị động làm chủ động, không thể để cho những kẻ đối đầu kia lợi dụng việc này làm ra phiền phức không cần thiết." Lý Vạn Sơn là chủ kiến của Lý thị, những người của nhà họ Lý nghe được Lý Vạn Sơn dặn dò, nhìn bộ dáng Lý Vạn Sơn bình tĩnh tự nhiên, tất cả đều thở dài ra một hơi, chỉ cần có cha ở đây, mọi chuyện cũng sẽ không có vấn đề quá lớn.

Sau khi xử lý công việc, Lý Ngọc Lam là người đầu tiên mở miệng quan tâm tới thân thể Lý Vạn Sơn, vừa dặn dò chồng gọi điện thoại cho bác sĩ tư nhân của Lý Vạn Sơn. Tình huống này của nhà họ Lý, bên ngoài nhất định có rất nhiều phóng viên coi chừng, nếu lúc này Lý Vạn Sơn nằm viện, có thể tưởng tượng được những phóng viên bên ngoài kia sẽ viết ra lời khó nghe gì đó.

"Cha không sao, các con cũng mau chóng làm việc theo sắp xếp của ta. Nhà họ Lý và các con nhất vinh câu vinh, nếu như người nào còn dám vào lúc này nảy sinh một vài ý định không nên có, cũng đừng trách người cha này không nể tình." Lý Vạn Sơn không để ý lời Lý Ngọc Lam nói, ánh mắt quan sát mỗi người ở đây, trong giọng nói có chứa mấy phần uy hiếp.

Lúc này, người ở chỗ này không ai dám mở miệng đáp lời cha của mình, mọi người chỉ là gật đầu theo một cái rồi từng người rời khỏi phòng làm việc của Lý Vạn Sơn. Đợi đến khi tất cả mọi người đều biến mất, cửa phòng làm việc đóng lại, nghe vậy sống lưng Lý Vạn Sơn ngồi ở trên ghế giống như dùng hết tất cả hơi sức, thân thể mềm nhũn cả ngã ở trên ghế phía sau lưng......

Kể từ khi nhà họ Lý đấu giá được mảnh đất kia, Trương Hạo Đình thêm mấy phần ý định đối với chỗ đó, vẫn luôn để cho người ta nhìn chằm chằm hành động ở mảnh đất kia, như vậy lại gần như đồng thời lấy được tin tức này với nhà họ Lý. Dưới mảnh đất kia vậy mà có cổ mộ, lúc đầu khi nghe dưới quyền hồi báo việc này, anh cũng hơi sững sờ nhưng rất nhanh trong mắt lóe lên một tia mừng như điên, làm sao cũng không che giấu được nụ cười trên mặt.

Cho tới nay Trương Hạo Đình cũng không quên cha chết thảm, những năm gần đây anh cố gắng chính là hi vọng có một ngày đủ lớn mạnh, có thể đối đầu với nhà họ Lý, thậm chí thu mua cả nhà họ Lý, khiến tập đoàn Lý thị hoàn toàn đổi họ tên. Nhưng Trương Hạo Đình rất rõ ràng cũng không phải một sớm một chiều có thể hoàn thành những chuyện này. Trương thị phát triển đến hôm nay, tuy đã đạt được thành tích rất lớn, nhưng chỉ là đưa tới sự chú ý của Lý Vạn Sơn, lại không thể đánh đồng với Lý thị.

Vốn là Trương Hạo Đình thấy tuổi thọ Lý Vạn Sơn càng lúc càng lớn, còn tưởng rằng khi Lý Vạn Sơn sinh thời không thể để cho ông ta nếm thử một chút sự tuyệt vọng của cha năm đó. Nhưng hôm nay ông trời cũng sẽ giúp anh, Lý thị vì lấy được mảnh đất trống kia bỏ ra bao nhiêu, Trương Hạo Đình gần như là một người rõ ràng nhất ngoại trừ nòng cốt của Lý thị. Trước mắt, mảnh đất trống kia làm thành chuyện như vậy, chỉ cần cố gắng tìm cách, rất có thể sẽ sớm đạt thành nguyện vọng cho tới nay của anh.

"Tình hình Lý thị, các anh cũng đều nên rõ ràng, trước mắt các anh hãy vận dụng các loại quan hệ nhanh chóng thả tin tức này ra ngoài, trước khi Lý thị chưa nghĩ được phương pháp đối phó, khiến tất cả người chơi cổ phiếu đều biết chuyện này. Mà các anh thừa dịp đoạn thời cơ này, thu mua cổ phiếu lẻ bán tháo gần đây của Lý thị, thời cơ thu mua nhất định phải nắm chính xác. Lão hồ ly Lý Vạn Sơn này, ông ta sẽ không cho chúng ta quá nhiều thời gian, cho nên động tác của chúng ta nhất định phải nhanh, lần này phải dựa vào mọi người."

Mấy người ở phòng làm việc của Trương Hạo Đình, tất cả đều là thân tín bao nhiêu năm của anh, đã cùng ở bên cạnh anh từ thời điểm khó khăn nhất. Đi qua nhiều năm gian khổ như vậy, Trương Hạo Đình cũng không nghi ngờ đối với sự trung thành và năng lực mấy người này.

"Lão đại, anh yên tâm chúng tôi sẽ lập tức làm những chuyện này, nhất định sẽ cho lão đại một câu trả lời hài lòng. Nếu lão đại không có chuyện gì thì chúng tôi đi xuống bận rộn trước. Đúng rồi, lão đại! Bên trợ lý đặc biệt Lý không phải là anh nên đi xem một chút, đây chính là cơ hội lấy lòng mỹ nhân một lần hiếm có." Nói chuyện chính là người đàn ông có đôi mắt hoa đào, mấy câu nói mới bắt đầu coi như nghiêm chỉnh, nhưng lời nói tiếp theo lại mang theo mấy phần ý trêu chọc.

"Lôi Tử, anh vậy mà trực tiếp bới móc lòng dạ của lão đại ở trước mặt nhiều người như vậy. Lão đại, anh phải dạy dỗ người này thật tốt, nếu không người này lại càng ngày càng lớn lối." Lòng dạ của Trương Hạo Đình đối với Lý Mạn Dao, những người thân tín này đều nhìn ở trong mắt, nhiều năm như vậy bên cạnh lão đại vẫn luôn thiếu hụt một người làm bạn, bây giờ rốt cuộc lão đại có suy nghĩ này, chỉ cần lão đại thích, chính là một đầu heo mẹ thì bọn họ đương nhiên sẽ hớn hở tiếp nhận, huống chi Mạn Dao là mỹ nhân xinh đẹp như vậy.

Duy nhất có chút kiêng kỵ chính là Mạn Dao là cháu gái của Lý Vạn Sơn, nhưng nếu lão đại cũng không quan tâm điểm này, những người dưới quyền như bọn họ cũng không coi việc này là vấn đề, dieenddafnleequysddoon trong giọng nói cũng từ từ xem Mạn Dao thành chị dâu tương lai. Trương Hạo Đình trừng mắt liếc Đào Hoa Nam, trực tiếp cầm lên một sấp tài liệu trên mặt bàn đập trúng trong ngực Đào Hoa Nam.

"Còn không đi ra ngoài làm việc cho tôi, nếu miệng nhanh như vậy, nhiệm vụ lần này của cậu tăng gấp bội."

"Lão đại, đừng, tôi biết sai rồi,"

"Ha ha, lão đại chúng tôi đi." Đào Hoa Nam không ngờ là mình một lúc nhanh miệng đổi lấy lại là trừng phạt lớn như vậy của lão đại, Đào Hoa Nam muốn mở miệng cầu xin giải thích, mấy người bạn bên cạnh ngược lại bỏ đá xuống giếng, căn bản không cho anh cơ hội cầu xin tha thứ. Hai người đàn ông này một trái một phải nhấc cánh tay Đào Hoa Nam lên, không để ý Đào Hoa Nam giãy giụa, nâng Đào Hoa Nam rời khỏi phòng làm việc của Trương Hạo Đình.

"Đám người này, thật là bị chiều hư rồi, càng ngày càng không biết lớn nhỏ." Trương Hạo Đình bất đắc dĩ cười cười, nghĩ đến lời Đào Hoa Nam nói mới vừa rồi, anh cũng có thể đi sát vách nhìn một chút, không chỉ là lời Đào Hoa Nam nói, càng thêm nghĩ đến hành động đã từng của Mạn Dao. 

Ban đầu ý trong lời nói của Mạn Dao chính là mảnh đất này có chút kỳ lạ, khi đó anh còn tưởng rằng là trong lúc vô tình đối phương lấy được □ tin tức từ chỗ con gái bí thư thị ủy, cố ý dặn dò thân tín thăm dò tới bên chính phủ xem một chút có tin tức gì hay không, nhưng vẫn không có tiến triển gì.

Sau đó chuyện liên tiếp cũng liền bị tạm thời bỏ qua một bên, nhưng hôm nay dưới mảnh đất này lại có cổ mộ, đây là việc tất cả mọi người không nghĩ tới. Mạn Dao vốn không cách nào sớm biết được chân tướng từ chỗ bí thư thị ủy ký, vậy rốt cuộc là Mạn Dao nhận được việc này từ nơi nào? Rốt cuộc trên người Mạn Dao còn cất dấu bao nhiêu bí mật, những thứ này anh sẽ nhìn ra Tần Sở từng chút một. 

Nghe được tiếng gõ cửa, Mạn Dao vội tắt trang trên máy vi tính, đứng dậy kéo cửa ra, thấy Trương Hạo Đình ngoài cửa cũng không có bất kỳ kinh ngạc gì. Phải biết, trong phòng làm việc này trừ Trương Hạo Đình có rất ít người còn sẽ đến đây tìm trợ lý đặc biệt là cô.

Sau khi khai giảng, Mạn Dao vốn là muốn từ chức công việc trợ lý đặc biệt, người cô muốn tìm đã tìm được. Mỗi ngày đều phải đi học, cô cũng không thể đi làm công việc giống như là trước như đây. Chỉ là dự định từ chức này vừa nói với Trương Hạo Đình liền gặp phải sự từ chối của đối phương, cuối cùng kết quả hai bên thỏa hiệp chính là mỗi tuần Mạn Dao đều có một ngày đi tới tập đoàn Trương thị làm việc.

"Mảnh đất trống kia có chút vấn đề, lúc trở về em cẩn thận một chút, gần đây tình hình nhà họ Lý không phải tốt lắm, cẩn thận một chút tốt hơn." Dùng xong cơm tối với Mạn Dao, Trương Hạo Đình lái xe đưa Mạn Dao trở về nhà lớn họ Lý. Trên đường về nhà mắt thấy sắp đến nhà lớn họ Lý, Trương Hạo Đình mới nói ra chuyện mảnh đất trống kia.

"Xảy ra vấn đề? Là xảy ra chuyện gì? Có phải là vấn đề rất nghiêm trọng hay không?" Vốn là nhìn kịch bản trên tay, Mạn Dao ngẩng đầu lên theo lời của đối phương. Kể từ sau khi Lý Vạn Sơn thu mua mảnh đất trống kia, Mạn Dao biết rõ sau đó sẽ xảy ra cái gì, nên cũng không đặt tinh lực ở trên việc này.

Tinh lực của con người dù sao cũng có hạn, hôm nay Mạn Dao vừa phải bận rộn bài học trong trường, còn phải bận rộn thị trường cổ phiếu và hạng mục trên tay, chủ nhật lại phải đến Trương thị làm việc. Thêm nhiều chuyện như vậy, mỗi ngày cô bận rộn xoay quanh ngược lại không ngờ thời gian trôi qua nhanh như vậy, chuyện mảnh đất trống kia vậy mà đã ầm ĩ lên. Từ khi người đối diện đi tới phòng làm việc của cô sau đó cùng nhau ăn cơm, lại đưa cô trở về, người này hoàn toàn không nhận điện thoại, vậy hẳn là anh đã sớm biết tin tức này, nhưng hết lần này tới lần khác phải chờ tới lúc cô sắp về đến nhà mới hơi nhắc tới một chút với cô, không biết người này lại đánh cái chủ ý gì. 

Nếu như Trương Hạo Đình có thể nghe được ý nghĩ trong lòng Mạn Dao, nhất định sẽ kêu to oan uổng, lần này anh thật sự không có có ý định gì. Ở cái nhìn Trương Hạo Đình nếu trước đây rất lâu Mạn Dao đã có thể biết trước mảnh đất này sẽ phát sinh đồ gì đó chôn vùi, vậy trễ nhất cô cũng là xấp xỉ thời điểm mình biết tin tức này, tự nhiên không cần anh nhắc nhở cô việc này. Vừa rồi mở miệng nhắc tới việc này, cũng là lời Trương Hạo Đình quan tâm mới nói ra nhắc nhở. Ngược lại không ngờ Mạn Dao lại sẽ phản ứng lớn như vậy, Trương Hạo Đình dứt khoát dừng xe, qua loa nói ra chuyện hôm nay biết được.

"Mạn Dao, em thật là phúc tinh của anh, ban đầu nếu không phải là lời nói của em, nếu anh mua mảnh đất trống này, bây giờ cũng sẽ không thể có thời gian đưa em trở về rồi. Trương thị của chúng ta không phải nhà lớn nghiệp lớn giống như là Lý thị vậy, tổn thất mấy tỷ cũng không tính là gì, loại khí phách này cũng chỉ có nhà họ Lý mới có thực lực như vậy."

Mấy tỷ, Mạn Dao là lần đầu tiên nghe nói đến con số cụ thể, thời điểm đời trước chỉ biết là mảnh đất trống này khiến nhà họ Lý tổn thương nguyên khí, nhưng lại không ngờ cuối cùng tổn thất sẽ là khổng lồ như thế.

"Mảnh đất trống kia cũng không đáng nhiều tiền như vậy, mặc dù dự tính tương lai nơi đó sẽ có triển vọng phát triển, nhưng trước mắt không thể có giá tiền giống với trung tâm thành phố?"

"Chẳng qua mảnh đất trống kia đương nhiên không đáng cái giá này, nhưng cộng thêm nguyên vật liệu xây lầu, còn có nhà họ Lý đặt cọc công ty từ ngân hàng cho vay, những thứ này con số gộp chung vào một chỗ cũng đã bắt đầu tăng lên." Nghe được nghi ngờ của Mạn Dao, Trương Hạo Đình rất kiên nhẫn giải thích cho Mạn Dao.

"Ngoại trừ những thứ này ra, cổ phiếu của nhà họ Lý cũng có khả năng chịu ảnh hưởng, về phần sẽ tổn thất bao nhiêu, việc này sẽ phải xem năng lực ứng biến của nhà họ Lý. Tin tưởng theo thực lực của Lý đổng, những chuyện này cũng sẽ không trở thành vấn đề khó khăn quá lớn." Câu này của Trương Hạo Đình chỉ nói nửa câu, nếu như không có người ngoài tính toán quả thật sẽ không xuất hiện vấn đề quá lớn, nhưng Trương thị bọn họ đã tìm cách nhiều năm như vậy, đương nhiên sẽ không để cho Lý Vạn Sơn thoải mái vượt qua cửa ải khó khăn này như vậy. Sau khi biết những việc này, Mạn Dao thấy đã chỗ cách cửa chính không xa, từ trên xe đi xuống.

---

"Chủ tịch, bên ngoài có rất nhiều phóng viên muốn tới phỏng vấn, không biết là nơi nào tiết lộ tin tức, từ khi bắt đầu phiên giao dịch buổi sáng hôm nay, cổ phiếu của công ty chúng ta liền một đường đi xuống, rất nhiều người chơi cổ phiếu bắt đầu bán tống kho. Chủ tịch, rất nhiều cổ đông đã gọi điện thoại tới, hỏi thăm chủ tịch sẽ xử lý chuyện này như thế nào?" Thư ký Vương buông điện thoại trên tay, gõ cửa phòng làm việc của Lý Vạn Sơn.

"Tôi biết rồi, trong ngày thường, những người này tất cả ăn dùng đều dựa vào Lý Vạn Sơn tôi, hôm nay vừa xuất hiện chút vấn đề nhỏ, lại dám chất vấn tôi. Không phải là muốn mở hội nghị cổ đông ư, tôi sẽ cho ông cơ hội này, ông gọi điện thoại cho bọn họ, ngày mai chúng ta sẽ tổ chức hội nghị cổ đông, ngược lại tôi muốn xem thử có phải là những người này cánh cứng cáp rồi hay không, muốn làm cái gì?" 

Từ lúc nhận được tin tức kia về sau, tin tức xấu liên tục theo nhau mà tới, kích thích càng nhiều, ngược lại Lý Vạn Sơn càng ngày càng bình tĩnh, hôm nay nghe được lời thư ký Vương nói, rất là bình tĩnh mở □ nói hộ.

"Chủ tịch, tôi biết rồi, tôi sẽ thông báo cho bọn họ." Nếu Lý Vạn Sơn nổi trận lôi đình, ngược lại phù hợp ấn tượng Lý Vạn Sơn để lại cho thư ký Vương, nhưng hôm nay Lý Vạn Sơn lại bình tĩnh như vậy vẫn là càng khiến người ta cảm thấy sợ hãi. Đi ra từ trong phòng làm việc, thư ký Vương ngồi ở chỗ ngồi tự hỏi bước kế tiếp mình phải làm những gì.

Vào lúc giấu diếm hai phần báo cáo kia, thư ký Vương cũng đã không còn đường rút lui, thời gian sau đó bản thân thư ký Vương cũng nghi ngờ lúc đầu tại sao mình lại đột nhiên làm ra quyết định như vậy? Một khi Lý Vạn Sơn biết rõ chân tướng, dựa theo hiểu rõ của ông đối với Lý Vạn Sơn, thư ký Vương có thể tưởng tượng được bản thân sẽ đối mặt dạng trả thù gì.
Bình Luận (0)
Comment