Nữ Phụ Độc Ác Cướp Bàn Tay Vàng

Chương 7

Hai ngày sau  Lam Thiên Nguyệt cũng không đi học, Đông Nhật Minh khó hiểu từ khi cậu từ chối đề nghị của cô đã nghỉ hơn 2 ngày

Nhưng sáng hôm sau cô đã đi học trở lại

Trong tiết học cô chả thèm ghi chép, chỉ đặt một cuốn sách trên bàn và ngồi nghe giảng

Hôm trước...cảm ơn về cái bánh _ Đông Nhật Minh viết vào mẩu giấy chuyền cho cô

Cô chậm rãi cầm bút bi lên trả lời:

Không cần khách khí chỉ là đồ thừa của tôi thôi _Tốc độ viết của cô rất nhanh, chữ cũng rất đẹp

Nhật Minh: "..." Thay vì cô viết là "Đồ thừa " cô viết là " Đồ cô mua thừa " thì tốt hơn

Đông Nhật Minh chần chừ một lúc cuối cùng viết xuống hỏi tiếp

Sao mấy hôm cô không đi học _ Mặc dù biết chuyện này không liên quan đến mình nhưng cậu có chút tò mò

Tôi lười _ Cô đẩy lại phía cậu

Nhật Minh: "..." Lười là có thể nghỉ học à

Giờ nghỉ trưa

" Cho cậu " - Cô lấy ra một hộp sữa trong ngăn bàn đẩy về phía Nhật Minh

" Tôi không... " - Nhật Minh định đẩy lại thì cô lạnh lùng cự tuyệt " Uống thì uống không thì vứt đi "

Nhật Minh: cô ta coi mình là thùng rác à

Đông Nhật Minh có chút chần chừ cuối cùng quyết định uống

Hắn chẳng hiểu sao chỉ nói chuyện với cô vài lần thì cảm thấy thân thuộc, mặc dù không biết cô có mục đích gì nhưng cô hoàn toàn khác hẳn với những người khác không xa lánh, chán ghét hắn

Vài ngày sau cô tiếp tục đưa các thứ đồ ăn cho hắn, lúc đầu cậu cự tuyệt " Cô đang thương hại tôi đấy à " Lam Thiên Nguyệt vẫn lấy cái lý do cũ ra " Tôi mua thừa "

Nhật Minh: Cảm thấy mình đang bị người ta chăm nuôi

Lam Nguyệt: Cậu ta quá gầy mình cần phải vỗ béo

Giở giải lao

Tại sân bóng rổ nhiểu tiếng hò hét vậy quanh. Ở chính giữa là hai mỹ nam đang dành bóng với nhau, không sai đó là Hoàng Kiệt và Lam Thiên Hàn. Phía ghế ngồi nữ chủ Đình Đình đang tỏ vẻ chăm chú nhìn họ

" Này Hàn, Nguyệt nhi không đến sao " - Hoàng Kiệt lướt nhìn một hàng ghế ngồi không thấy người mình muốn quay sang hỏi Lam Thiên Hàn

Thiên Hàn nói: " Nó không rảnh đến xem cậu đâu "

" Tại sao " - Hoàng Kiệt ngơ ngác hỏi

" Không biết từ khi sinh ra tôi luôn cảm thấy con bé đó rất kỳ lạ...." - Nói đến đây Lam Thiên Hàn hơi nhíu mày

" A! Đó chẳng cô gái Mộc Hy hôm trước sao " - Hoàng Kiệt dường như không nghe thấy Thiên Hàn anh ta chỉ vào Mộc Hy đang đi lại ở hàng chỗ ngồi ngó trái ngó phải không biết đang tìm ai

" Hình như đến tìm cậ...." - Hoàng Kiệt chưa nói hết Thiên Hàn đã vụt đến chỗ hàng ghế

Đình Đình ngồi gần đó cô ta thấy Lam Thiên Hàn đang đến gần thì đứng lên vui vẻ định vẫy tay thì thấy anh lướt qua mình đến chỗ Mộc Hy sắc mặt liền tối sầm, vài nữ sinh ngồi kế cô ta thấy vậy thầm cười nhạo

" này, chân cô vẫn chưa khỏi hẳn đến đây làm gì " - Thiên Hàn nắm cổ tay Mộc Hy kéo lên, Mộc Hy giật mình quay lại nhìn anh

Mộc Hy nhanh chóng rút tay ra nói " Tôi...tôi đến tìm Lam Thiên Nguyệt "

" Cô tìm nó làm gì? " - Lam Thiên Hàn nhíu mày vừa rồi tên Hoàng Kiệt kia vừa hỏi "Thiên Nguyệt" giờ đến Mộc Hy lại hỏi "Thiên Nguyệt" làm gì? Con bé đó quan trọng sao

" Không...không có gì đâu..tôi...tôi chỉ muốn nói chuyện với em ấy một chút " - Ngón tay Mộc Hy chọt chọt vào nhau sắc mặt phiếm hồng như nhắc đến Crush

Thiên Hàn: "..." Cô ta sao lại là Les vậy

( Les: đồng tính nữ)

____________
Bình Luận (0)
Comment