Nữ Phụ: Lang Thang Muốn Về

Chương 67



" Ký đi ! " Ông ta đứng dậy lấy một tệp giấy trên mặt bàn đặt xuống trước mặt mẹ cô .

" Tôi không yêu cô , ngay từ đầu tôi đã không yêu cô . Tôi chịu lấy cô đơn giản chỉ vì đống tài sản này thôi .

Suất bao nhiêu năm trời ! Dù tôi có cố gắng đến đâu thì cái đám hạ lưu chết tiệt nhà cô vẫn chỉ đối xử với tôi như một con chó ! Không hơn không kém !

Tôi không chịu được !


Và bây giờ khi cô đã giao hết cổ phần cho tôi rồi thì việc gì tôi phải duy trì cuộc hôn nhân khốn nạn này nữa !?

Ha ha ! Cái này là do cô ngu , đừng có trách tôi ! "

Ông ta đứng xỏ tay vào túi quần đứng đối diện với mẹ cô khinh bỏ nhìn xuống. Mặc kệ những giọt lệ đau khổ của mẹ , ông ta vẫn tiếp tục hành động đáng rẻ tiền đó.

" Đúng ... là do tôi ngu !! Tôi ngu mới đi yêu một kẻ hèn hạ như anh. Ván này ... coi như tôi thua .

Nhưng anh nghĩ một con chó như anh sẽ đủ sức để điều hành công ty của tôi à !?

Ha ! Đúng là nực cười , tin tôi đi ! Với đầu óc này của anh sẽ chẳng duy trì được bao lâu đâu .

Sẽ có một ngày , anh vẫn sẽ trở về thành một con kiến thôi ! " Mẹ cô đưa tay lên gạt đi những giọt nước mắt , mạnh mẽ nói.


Chuyện này bà ấy cũng chả bất ngờ gì! Dù sao cũng có đầu óc điều hành cả một công ty thì sao có thể bị mu muội bởi những thứ tình yêu vớ vẩn này chứ .

Nhưng bà ấy vẫn muốn thử một lần . Một lần được ăn cả hoặc một lần ngã về không . Tất cả cũng chỉ là một ván cờ , đi sai một bước cũng có thể mất đi chính sự sống của mình , nhưng bà ấy lại dám cược như vậy thì tình yêu của bà ấy dành cho ông ta đã lớn như nào ?

Không biết ! Lúc đó cô vẫn chưa hiểu được điều này nhưng khi gặp hắn rồi ... cô mới cảm nhận được tình yêu là như thế nào ! Chỉ cần một cái mỉm cười của hắn thôi , cô có cảm giác như những gánh nặng đặt trên người mình tan biến hết vậy !

Đi cùng hắn , cô có cảm giác như mang theo một cục hạnh phúc bên người vậy , tất cả hầu như chả là gì nếu cô có hắn ở bên cạnh . Lúc đó cô mới phát hiện ra mình lại cũng có lúc đi thích một người .

Điều đó khiến cô cực kì khó chịu . Thích một người liệu có đau như những điều mà mấy chục năm trước đã từng diễn ra không !?

Cứ nghĩ đến điều đó , cô không muốn tiếp tục tình cảm này nữa , luôn cố gắng tránh mặt hắn , nói ra những điều có thể làm tổn thương hắn , nhưng ... sao hắn lại không đi !

Sao cứ mãi lẽo đẽo theo cô vậy ! Hắn muốn gì !? Muốn cô càng thích hắn hơn sao !? Đừng đi theo cô nữa ! Cô thật sự không thích cái cảm giác này chút nào !Cô không thích !

Rồi ... có một ngày , đằng sau cô không có bóng hình cao lớn hay lẽo đẽo theo cô nữa , không nghe được những lời nói nhảm nhí từ hắn nữa , không được hắn nhắc nhở những thứ không nên làm nếu không muốn bị cảm , không được ăn bữa sáng mà do chính tay hắn làm nữa !


Hắn đâu rồi !? Hắn đi đâu vậy !? Hắn thật sự đã bỏ cô mà đi sao !? Những lời nói đó ... không phải thật đâu ! Đừng tin có được không !? Đừng trốn nữa , làm ơn !

Không phải hắn thích đeo cặp cho cô sao !? Không phải trong cặp hắn vẫn luôn có thêm một chiếc mũ để có thể đội cho cô lúc trời nắng sao !? Không phải hắn vẫn luôn đứng đợi cô ở cổng trường cho dù có muộn đến đâu hắn vẫn đứng đấy sao !? Mặc kệ trời mưa hay bất kể cái gì có xảy ra hắn vẫn luôn chờ cô ở đấy à !?

Vậy bây giờ hắn đâu rồi !?

![](http://up.pic.mangatoon.mobi/contribute/fiction/897449/markdown/11083061/1600086606084.jpg-original600webp?sign=852e659acf6d37d97196c54c8bee5285&t=5fff8980)






Bình Luận (0)
Comment