Nữ Phụ Ở Thập Niên 70 ( Dịch Full )

Chương 35 - Chương 35.

Chương 35. - Chương 35. -

Lúc con gái tung tăng nhảy nhót làm loạn thì chọc người hãi hùng khiếp vía, nhưng khi nó sinh bệnh ương ương dở dở nằm trên giường, lại không khỏi làm người đau lòng.

Biết làm sao được? Con gái là từ bụng bà ra, mẹ Trần chỉ có thể tận tâm mà hầu hạ, chăm sóc. Một khắc Trần Ái Ân hạ sốt kia, mẹ Trần ôm lấy con gái mà khóc. Con gái bà như vậy, lần sau nó gây chuyện, bà còn có thể quản, còn dám đánh nó sao? Bà sợ mình không xuống tay được, lại sợ con gái bị đánh, sinh bệnh nặng như bây giờ.

Nhưng kỳ quái là, sau lần phát sốt đó, không cần ba Trần mẹ Trần lại dặn dò nhắc nhở, Trần Ái Ân cũng không dám bén mảng đến gần những “đầu trâu mặt ngựa” đó nữa. Thái độ của con gái bà cũng giống như mọi người, đều trốn tránh xa lánh họ.

Đến tận đây, mẹ Trần mới xem như có thể thở ra một hơi khe khẽ.

Lúc này Trần mẹ còn chưa có ý định để Trần Ái Ân tìm một đối tượng kết hôn là quân nhân đâu. Bà vẫn không quên trong số những người bị nhốt ở chuồng bò - cả ngày bị hồng tiểu binh đánh đập thương tích đầy mình - chẳng những có quân nhân, mà còn là quân nhân từng mang danh anh hùng kháng chiến cơ đấy.

Chỉ là ba năm sau phát sinh một chuyện, làm mẹ Trần sinh ra ý niệm này.

Trần Ái Ân học tốt, cũng rất thích học.

Mẹ Trần đời này tuy rằng chỉ mang thai một lần, lại một thai sinh được hai đứa nhỏ là Trần Bảo Quốc và Trần Ái Ân, nhưng bà vẫn luôn cảm thấy, bà chỉ sinh được hai đứa con thì đã làm sao, người khác sinh nhiều như vậy, còn không tốt bằng hai đứa nhỏ nhà bà đâu nhé. Từ bé, Trần Bảo Quốc đã được khen là lanh lẹ, Trần Ái Ân thì ai cũng bảo là xinh xắn đáng yêu.

Con gái bà lớn lên càng ưu tú, cái gì cũng làm tốt. Nhà người khác dù có năm, mười đứa con gái, đều thấp thấp không bằng một đứa con gái nhà bà. Không thấy con gái bà dù không đi học, tùy tùy tiện tiện đọc qua cuốn sách, liền đem lời của chủ tịch Mao nhớ đến thuộc làu, chữ gì cũng đọc hiểu, lại còn viết ra được nữa chứ.

Cụ thể mà nói thì chuyện đó phát sinh năm Trần Ái Ân mười bốn tuổi.

Lãm đạo phía trên về thăm, nói là muốn tìm hiểu các phương diện cuộc sống của nhóm thanh niên tri thức. Muốn kiểm tra xem các thanh niên tri thức ở đây có mang tư tưởng cách mạng đúng đắn không, hay lại nhiểm tư tưởng lệch lạc của giai cấp tư sản. Bọn họ càng không cho phép các thành phần tẩu tư phái hay đặc vụ của địch trà trộn giữa quần chúng nhân dân lao động. Tóm lại mà nói là rất nghiêm trọng.

Không bao lâu, một nữ thanh niên tri thức xinh đẹp bị lãnh đạo mang đi hỏi chuyện, trở về liền nhảy sông tự sát. Tiếp theo, lại có thêm một nữ thanh niên trí thức thắt cổ tự tử, may mắn là lúc chỉ còn một hơi cuối cùng, bị người phát hiện được, cấp cứu kịp thời.

Nữ thanh niên trí thức khi được cứu sống thì vẫn một hai đòi chết, thiếu chút nữa cùng với người cứu mạng cô đồng quy vu tận. Một đống người khuyên can nửa ngày, khuyên thế nào không rõ, nữ thanh niên trí thức kia ở thời điểm cảm xúc kích động đã vô tình gào lên rằng bản thân cô đã mang thai hai tháng rồi.

Nữ thanh niên trí thức này ở đội sản xuất thế nhưng chưa hề có người yêu, ngày thường cũng chỉ cùng các cô gái đi ra đi vào, trước nay lại không thấy cùng thanh niên nào đặc biệt thân thiết, cho nên, nữ thanh niên trí thức này là làm sao lại mang thai, cha đứa bé là ai?

Một người thực sự muốn chết, không ai có thể ngăn được.

Sau khi nữ thanh niên tri thức kia lần thứ hai tìm chết thành công, bạn cùng phòng đọc được nhật ký lưu lại của cô mới biết, cái ngày mà nữ thanh niên tri thức bị lãnh đạo gọi đi hỏi chuyện kia, cô đã bị lãnh đạo cưỡng bức. Đứa con trong bụng cô ấy, cũng vào ngày đó mà có.

Mọi người lúc này mới minh bạch, vì cái gì lãnh đạo mỗi lần hỏi chuyện, đều sẽ tìm những nữ thanh niên tri thức trẻ tuổi xinh đẹp. Chỉ sợ là, những nữ thanh niên trí thức đó đều đã bị chà đạp.

Chuyện này bị làm lớn lên, dù sao cũng đã chết hai thanh niên tri thức, bên trên có muốn lờ đi cũng không được.

Cuối cùng vị lãnh đạo kia đã phải trả giá lớn cho tội lỗi của hắn ta, nhưng sự trong sạch và tính mạng của hai nữ thanh niên tri thức thì không cứu lại được nữa rồi.

Mọi chuyện đều có ngoại lệ, trong những nữ thanh niên tri thức bị vị lãnh đạo kia gọi đi nói chuyện, có một cô gái từ đầu đến cuối đều không xảy ra chuyện gì, cũng không chịu nửa phần ảnh hưởng mà vẫn sinh hoạt như bình thường.

Liên tưởng đến sự chấp nhất của mẹ Trần đối với Lâm Kiến Quốc, không khó đoán ra cô gái kia là đối tượng đính hôn của một anh lính đang tại ngũ. Mặc dù đều bị lãnh đạo mang đi “tâm sự hoàn cảnh”, nhưng đối phương vừa nghe nói cô ấy có một người yêu là quân nhân thì lập tức nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh, lại khách khách khí khí đem người tiễn ra tận cửa.

Đây mới là kích thích thứ nhất thôi.

Kích thích thứ hai chính là, về sau mẹ Trần nghe người ta kể lại, Trần Ái Ân ở xã Hồng Kỳ vốn nổi tiếng là thông minh xinh đẹp, lại còn biết viết những trích dẫn của Mao chủ tịch, cho nên vị lãnh đạo kia cũng rất có hứng thú muốn “làm quen” một chút, định sẽ tìm Trần Ái Ân “tâm sư hoàn cảnh”. Mẹ Trần nghe xong, chỉ hận không thể cầm dao phay trong nhà chém chết tên lãnh đạo khốn nạn kia.

Sau khi gặp phải hai sự kích thích liên tiếp này, mẹ Trần liền quyết tâm, con gái bà hoặc là không tìm, còn muốn tìm thì phải tìm một người chồng là quân nhân.

Ai dám bắt nạt con gái bà, có mưu toan nhắm vào con gái bà, thì để con rể bà đem tên đó xử lý tàn nhẫn vào!

Lâm Kiến Quốc là quân nhân duy nhất giữa lúc đó mẹ Trần gặp được. Từ ánh mắt đầu tiên, bà đã vừa lòng tiểu tử này. Ai mà ngờ, sau khi hỏi rõ ràng, người ta lại tới đây vì Trần Ái Trạch.

Cũng được đi, Ái Ân có anh rể là Lâm Kiến Quốc, về sau muốn tìm một anh lính làm đối tượng kết hôn thì dễ dàng hơn so với trước kia nhiều.

Bình Luận (0)
Comment