Nữ Phụ Thế Thân Không Phải Người

Chương 16


Dường như Lục Thành chưa bao giờ nghĩ tới một ngày nào đó mình sẽ bị Tô Nguyệt đối xử như vậy, nhất thời mặt nghệt ra, nhìn chằm chằm Quý Vũ, không sao bình tĩnh lại được.Sau khi hai người nhìn nhau ba giây, cô mới hỏi thầm hệ thống: “Không phải hắn muốn đập tôi đấy chứ?”“Qua kiểm tra đo lường chưa thấy hắn phát ra sự đe doạ nào.” Hệ thống đáp.Quý Vũ không phục: “Người ta bùng nổ chỉ trong một cái chớp mắt thôi, bây giờ anh không đong đếm được không có nghĩa là anh ta không có ý định đó.”“Hệ thống kiểm tra đo lường vô cùng chính xác.”“Nhưng mà tôi sợ lắm.”Hệ thống lần đầu nghe cô nói sợ hãi, tuy rằng biết rõ có thể cô sẽ trêu mình, nhưng chả hiểu sao đầu vẫn nóng lên: “Tôi sẽ bảo vệ cô.”“Thật à?” Quý Vũ nhoẻn miệng cười.Hệ thống khôi phục tinh thần, cảm giác máy chủ lại nóng lên.Tuy rằng cảm thấy không đúng lúc lắm, nhưng Quý Vũ vẫn không thể nén được ý cười, sau khi Lục Thành để ý đến biểu cảm của cô, không thể tin được hỏi: “Tô Nguyệt, em còn cười được?”“Đúng, đang cười,” Quý Vũ nhướng cao mày, “Vất vả lắm mới thoát khỏi tên phản bội, đương nhiên tôi phải cười.”“Cô!”“Cô cái gì mà cô, lúc nãy nói chưa đủ rõ ràng à? Anh thật sự cho rằng trước đây tôi thích anh thì bây giờ vẫn thích anh? Từ cái đêm đầu tiên anh ở với Chu Thanh Thanh, trong mắt tôi anh đã là một tên bẩn thỉu, hiểu chưa?” Quý Vũ liếc xéo hắn, “Sau này tránh xa tôi ra, nếu không tôi gặp lần nào đánh lần đấy.”Hệ thống cảm thấy Quý Vũ nào có bộ dáng sợ hãi đâu chứ…Vừa rồi quả nhiên là cô ấy lừa mình.“Miệng lưỡi cô trở nên chua ngoa như vậy từ khi nào?” Lục Thành cau mày, ra chiều rất thất vọng về cô.Quý Vũ giễu cợt: “Tôi đã từng không tranh không giành đấy thôi, nhưng anh cũng đâu có thích tôi?”Lục Thành nghẹn họng, mặc cho lời cô nói chứa đầy gai nhọn, vẫn cố gắng nín nhịn giải thích với cô: “Trước là do anh có mắt như mù, là do anh không tốt, anh biết sai rồi.

Nguyệt Nguyệt về nhà với anh nhé, anh cam đoan sẽ chia tay Thanh Thanh.”“Gì mà Nguyệt Nguyệt với chả Thanh Thanh, thật ra anh rất công bằng đấy, ai cũng gọi thân mật như vậy.

Cô ta chỉ là người thứ ba, một kẻ đạo đức giả chen chân vào gia đình của người khác, anh đặt tên của cô ta và tên tôi cạnh nhau là đang sỉ nhục tôi đấy, anh hiểu chưa?” Vì đảm bảo cho kế hoạch mà Quý Vũ phải nhịn xuống vô số lời chửi rủa, cuối cùng cũng được trút giận rồi.“Dĩ nhiên, anh cũng đâu phải loại tốt đẹp gì, lập nghiệp bằng tiền của nhà họ Tô chúng tôi mà còn dám bày ra vẻ say mê Chu Thanh Thanh, bạo lực lạnh với tôi, hai ả đàn bà ở nhà anh hay làm khó tôi mà anh cũng không nói đỡ cho tôi một câu.


Đồ vong ơn bội nghĩa, bám váy mẹ, con cờ hó phản bội…”“Đủ rồi, Tô Nguyệt, cô đừng có quá đáng!” Lục Thành không nhịn nổi ngắt lời cô.Quý Vũ cười nhạt: “Tôi chỉ nói có mấy câu thôi mà cũng gọi là quá đáng? Người nhà họ Lục anh làm khó tôi lâu vậy, tôi nói những lời này cũng chẳng thấm vào đâu.”“Tôi hiểu, trước kia là do tôi sai, bây giờ tôi nhận lỗi rồi, cô còn muốn sao nữa?” Lục Thành chất vấn.Quý Vũ nhìn bộ dạng dõng dạc của hắn, môi đỏ cong cong: “Còn muốn sao nữa? Đương nhiên là muốn anh chết.”Lục Thành tái mặt: “Cho nên cô nhất quyết không muốn tha thứ cho tôi?”“Anh nói xem?” Quý Vũ đốp lại.Lục Thành tức giận thở không ra hơi, thật lâu sau mới nghiến răng nghiến lợi nói: “Được thôi, vậy thì ly hôn.”Nói xong hắn quay người bỏ đi.“Viết đơn ly hôn cho cẩn thận, đừng có nghĩ tới việc động tay động chân.

Tôi đã mời luật sư ước tính tài sản rồi, giờ anh di dời tài sản cũng vô ích,” Quý Vũ nhắc, “Tài sản của tôi sau khi kết hôn, phiền anh trả đủ cho tôi.”Lục Thành đột ngột quay đầu lại, sau khi đã xác định không thể vãn hồi mọi chuyện, giọng hắn trở nên sắc bén hơn hẳn: “Sau khi cưới cô vừa không có công ăn việc làm vừa ăn bám nhà họ Lục, vậy thì lấy đâu ra cái gọi là tài sản hôn nhân?”“Cái này phải xem anh kiếm được bao nhiêu sau khi kết hôn,” Quý Vũ tủm tỉm, “Thoả thuận trước hôn nhân của chúng ta chỉ có 7% cổ phần của tôi, số tiền này vốn là của tôi nên không phải bàn tới nữa.

Nhưng sau khi kết hôn thì tiền anh kiếm được cũng phải chia một nửa cho tôi, vì vậy anh có phải nên chia cho tôi cỡ một phần ba số tài sản không?”Chỉ số thù hận: 50.“Cô đừng có mơ! Số cổ phần này không thể chia cho cô, tiền lại càng không!” Lục Thành thật sự hận cô.Quý Vũ cười khẩy: “Lúc nãy vẫn còn chê tôi không hám tiền tài vật chất, giờ vừa nghe tôi muốn chia tài sản thì ngay lập tức trở mặt? Ngại quá, thôi thì không nhắc tới chuyện cổ phiếu, chỉ mong phòng luật sư của tập đoàn họ Lục các người nghĩ cách trả lại toàn bộ tiền cho tôi, một đồng cũng không được thiếu.”“Tô Nguyệt! Tôi tuyệt đối sẽ không để cô làm ảnh hưởng nhà họ Lục.” Lục Thành gay gắt đáp trả.Quý Vũ nhìn hắn ta: “Anh vẫn chưa hiểu à? Không phải do tôi, mà là do anh.


Nếu anh thành thật sống chung với tôi thì đâu đến nông nỗi này?”Lục Thành tức nghẹn, một lúc lâu sau vẫn không biết nên phản bác thế nào nên tức giận bỏ đi.“Đúng là đàn ông, lúc không đề cập đến lợi ích thì mồm miệng hứa hẹn sẽ lo lắng cho mình cả đời.

Nhưng mà một khi đã nhắc tới hai chữ lợi ích thì lại trở mặt, nói mình ở nhà không làm gì mà cũng muốn tranh giành với anh ta.” Quý Vũ cảm thán.Thân là một hệ thống giới tính nam, anh không nhịn được phản bác: “Nhưng đâu phải tất cả đàn ông đều như vậy.”“Ví dụ như?” Quý Vũ nhướng mày.Hệ thống: “…Bây giờ không có dữ liệu hỗ trợ.”Quý Vũ vui vẻ: “Đồ ngốc, sao anh không nói là bản thân mình.”“Tôi chỉ là hệ thống, không phải đàn ông.” Hệ thống nói xong, lòng bỗng dưng chùng xuống.Anh phải nhanh chóng quay về hệ thống chủ để diệt virus càng sớm càng tốt mới được, nếu không mấy loại cảm xúc này sẽ xuất hiện nhiều hơn.Quý Vũ nghe anh nói xong chỉ cười cười, về nhà tiếp tục làm con sâu lười.Đêm xuống, tài khoản chính thức của Lục Thành đăng một thông báo –“Tôi và Tô Nguyệt đã quyết định ly hôn từ ba tháng trước.

Trong thời gian này, chúng tôi vẫn đang hoàn tất các thủ tục ly hôn, tuy vẫn chưa lãnh giấy chứng nhận nhưng hai người đều đã khôi phục trạng thái độc thân.


Tôi bắt đầu mối quan hệ với cô Chu Thanh Thanh khi đang độc thân, Tô Nguyệt cũng biết việc này.

Nhưng không biết lý do vì sao Tô Nguyệt lại thông báo với bên ngoài như vậy.”Ngay khi thông báo được đăng tải, lại lần nữa leo lên hot search ngồi.

Lục Thành đồng thời còn đăng bài thứ hai tag Chu Thanh Thanh –“Trước kia phong ba bão táp nên ta buộc phải xa nhau, bây giờ cuối cùng đã đến lúc xua tan mây mù nhường chỗ cho trăng sáng.”Kèm theo một bức ảnh hai người nắm chặt tay nhau.Chu Thanh Thanh nhanh nhẹn chia sẻ lại bài viết cùng bốn chữ duy nhất: “Không thẹn với lòng.”Ba bài viết nhanh chóng chiếm ba vị trí top đầu trên hot search, sau đó là hàng loạt tài khoản blogger thi nhau chúc phúc, dân mạng tiếp tục hóng hớt trong vui sướng, dư luận nghiêng hẳn về phía Chu Thanh Thanh và Lục Thành.Cha Tô đọc tin tức đến mức lên cơn đau tim vì tức giận, Quý Vũ và Kim Phỉ chỉ đành vội vàng đưa ông đến bệnh viện.

Mặc dù không có gì nguy hiểm nhưng ông vẫn bị hai người ép ở lại bệnh viện theo dõi thêm mấy ngày.“Cha ổn mà, cha phải đến công ty!” Cha Tô cực kì cứng đầu.Quý Vũ đè người ông xuống: “Cha, cha cứ nghỉ ngơi cho lại sức, chuyện trên mạng cứ để con tự xử lý.”“Con thì làm được trò trống gì! Nếu không nhanh chóng xử lý, bọn nó sẽ còn mắng con tới mức nào nữa!” Cha Tô nói mà mắt đỏ hoe.Quý Vũ thấy vậy chỉ biết vội vàng giúp ông bình tĩnh, sau đó khẽ nói gì đó với ông và Kim Phỉ.Hai người nghe được chợt sửng sốt, rất lâu sau mới không tin tưởng hỏi lại: “Con nói thật chứ?”“Dĩ nhiên rồi,” Quý Vũ bất lực nói, “Con lừa hai người bao giờ chưa?”“Con sẵn sàng ra tay độc ác như vậy với Lục Thành?” Cha Tô vẫn không tin.Quý Vũ cười đáp: “Nếu anh ta không lật mặt trước thì con cũng sẽ không đi đến bước này.”Cha Tô nghe vậy, sắc mặt tươi tỉnh hơn chút: “Vậy thì tốt, nếu trong lòng con đã rõ thì cha không can thiệp nữa, muốn gì thì cứ nói thẳng với cha là được.”“Thật ra con có một yêu cầu,” Quý Vũ nghĩ ngợi rồi nói, “Cha, cha tìm cho con một vệ sĩ đi.


Fan hâm mộ của Chu Thanh Thanh rất manh động, tuy con cũng ít khi ra ngoài nhưng cẩn thận vẫn hơn.”“Con nói đúng, cho cha thời gian, để cha tìm người phù hợp.” Cha Tô đồng tình.Quý Vũ ở lại bệnh viện với ông thêm một lát mới lái xe về nhà.Trên đường về, hệ thống vẫn luôn im lặng đột nhiên nói: “Tôi có thể bảo vệ cô.”“Tôi biết, nhưng những lúc nguy hiểm anh không thể cứ đột ngột xuất hiện như vậy, rất đáng sợ đó.

Tìm vệ sĩ có vẻ phù hợp hơn.” Quý Vũ thuận miệng đáp.Hệ thống lại im lặng, nhưng qua một lúc lâu vẫn không nhịn được, hỏi: “Cô tính tìm vệ sĩ như thế nào?”“Dĩ nhiên kỹ năng phải tốt, tốt nhất là không có vướng bận gia đình, có thể đi theo tôi hai bốn trên bảy.” Lúc đầu Quý Vũ còn nghiêm túc trả lời, nói một hồi lại bắt đầu huyên thuyên, “Đẹp trai nữa thì hết sảy, dẫn theo bên cạnh đúng là cảnh đẹp ý vui.”“…Cô tìm vệ sĩ hay tìm bạn trai thế?” Hệ thống phỉ nhổ.Quý Vũ cười khẽ, đang định trả lời anh thì bỗng nhiên thấy sai sai: “Anh ghen?”“…Không phải,” hệ thống phủ nhận ngay lập tức, “Tôi chỉ là hệ thống, không có cảm xúc cấp cao như ghen.”“À, xem ra đúng là ghen,” Quý Vũ đột ngột chen vào, “Đã quên đi ký ức rồi mà vẫn không có liêm sỉ như hồi xưa nhỉ.”Hệ thống không phản ứng lại, có chút không hiểu ý nghĩa câu cô vừa nói.

Nhưng nghĩ đến việc nếu mình hỏi chắc chắn sẽ bị cô chế nhạo, nên nó chỉ biết giả vờ như không nghe thấy.Sáng hôm sau, cha Tô gọi điện thoại nói đã tìm được vệ sĩ, đang chờ cô ở trong phòng khách.Quý Vũ lười biếng vừa ngáp vừa đi xuống lầu, sau khi thấy đối phương bỗng khựng lại trong giây lát.Ông tướng lẽ ra phải đang ở trong đầu cô, giờ phút này lại mặc một cây đồ tây đen chỉnh tề, mặt không có chút biểu cảm đứng dưới lầu, nốt ruồi lệ dưới mắt phải cũng di chuyển theo cái nhìn của anh.“Nguyệt Nguyệt lại đây, đây là vệ sĩ cha tìm được cho con.” Kim Phỉ đứng trong phòng khách, nom chừng rất vui vẻ.Quý Vũ nheo mắt nhìn hệ thống, hệ thống cắn rứt lương tâm cúi đầu..

Bình Luận (0)
Comment