Nữ Phụ Tỏ Vẻ Rất Vô Tội

Chương 50


Dịch: Nhị Gia"Khụ!" Thấy thiếu nữ đối diện còn đang ngây người, Thượng Quan Nam Huyền ho nhẹ một tiếng, coi như nhắc nhở.Chỉ Dao hoàn hồn, có chút khao khát, tự hỏi khi nào nàng mới có thể lĩnh ngộ được kiếm đạo ý cảnh?"Ngươi không sao chứ? Ngươi đã đỡ hơn chưa?" Chỉ Dao quan tâm hỏi người nam nhân trước mặt, dù sao nàng cũng tiêu tốn một viên đan dược cấp sáu nên không thể lãng phí."Đa tạ!" Thượng Quan Nam Huyền cảm thấy tốc độ vết thương của mình tốt lên, có chút kinh ngạc, dù sao hắn cũng bị thương nặng như vậy.Đoán chừng tiểu cô nương này nhất định là lấy đan dược cấp cao cho mình, tu sĩ luyện khí có thể luyện ra đan dược cao cấp, địa vị nhất định không đơn giản."Sau này nếu như ngươi có việc, có thể tới Thanh Mộc Tông tìm ta!" Thượng Quan Nam Huyền lấy ra một cái tin phù, đưa cho Chỉ Dao.

Coi như là ân cứu mạng, nếu tùy ý cho nàng một ít đồ vật, cũng không cách nào chấm dứt nhân quả."Sau này không được tùy tiện cứu người!" Dừng một chút, Thượng Quan Nam Huyền rốt cục lên tiếng nhắc nhở, tiểu cô nương này tùy tiện lấy ra vật có giá trị cứu người rất dễ dàng bị hại.Chỉ Dao gật đầu nhận lấy, nàng không phải ai cũng cứu, nàng chủ yếu là bị ảnh hưởng bởi khuôn mặt của hắn.Thấy nàng tiếp nhận triệu hoán phù, Thượng Quan Nam Huyền cũng không ở lại nữa, hắn cần tìm một chỗ an toàn để khôi phục thương thế.


"Thượng Quan Nam Huyền!" Sau khi để lại tên của mình, hắn ta biến mất trong nháy mắt.Ngay khi Chỉ Dao định nói chuyện với hắn, nàng thiếu chút nữa cắn phải đầu lưỡi khi nghe thấy được mấy chữ "Thượng Quan Nam Huyền".Nam chính? Nàng thực sự đã gặp nam chính! Sau khi sợ hãi qua đi, Chỉ Dao nhếch mép cười một lúc, nàng thực sự đã khiến hắn ta nợ nàng một ân tình bằng một đan dược cấp sáu, xem ra đã kiếm được lời rồi.

Về sau, nếu Thiên Đạo thực sự muốn mình đối đầu với nữ chính, vẫn có thể để hắn ta đến để chu toàn một chút.Thượng Quan Nam Huyền trong nguyên tác là Thượng Quan gia trăm năm có một thiên tài, là hy vọng cả gia tộc.

Thân thể hắn có duy nhất một linh căn băng biến dị, hơn trăm tuổi đã thăng đến Nguyên Anh kỳ, thực lực cực kỳ cường đại.

Trong cuộc cạnh tranh ngoại môn của Thanh Mộc Tông, hắn ta nhìn trúng nữ chính và thu nhận nàng ta về làm môn hạ.Thượng Quan Nam Huyền trông có vẻ lạnh lùng và tàn nhẫn vì thuộc tính công pháp của hắn là băng, nhưng thực chất hắn lại là người trong nóng ngoài lạnh, đối với bằng hữu thân nhân cực kỳ bao che khuyết điểm.


Trong nguyên tác, Dạ Chỉ Dao vì thích hắn nên đã gây rắc rối cho nữ chính, và nhiều lần bị hắn ta âm thầm trừng phạt.Mà nói đến tình yêu của nam nữ chính thì phải kể đến mối quan hệ tay ba của họ với Nam Cung Dục.Sau khi giết Dạ Chỉ Dao, nữ chính bị Dạ gia truy sát, chạy trốn đến Trung Ương Vực và được Nam Cung Dục cứu.

Nam Cung Dục này, mới hơn hai trăm tuổi, đã tu luyện đến hoá thần, là thiên tài đứng đầu toàn bộ lục địa Thần Phong, cũng là đệ tử dòng chính của đệ nhất gia tộc Trung Ương Vực, là đệ nhất đại tông hoá thần tổ sư của Vọng Sơn Tông.

Có được tướng mạo của trích tiên, ngay cả nữ chính khi lần đầu gặp mặt cũng kinh ngạc không thôi, càng là tu luyện công pháp cắt đứt ái tình, vô cùng lãnh đạm.Người này được thiết lập như một nam chính thích hợp.


Chỉ Dao lúc đầu cũng nghĩ như vậy, nhưng cho đến khi Nam Cung Dục phi thăng Linh Giới, cũng chưa bao giờ yêu nữ chính và chỉ coi nàng như một bằng hữu.Mối tình đầu của nữ chính kết thúc như vậy, sau này, trong nhiều lần trải qua sinh tử với Thượng Quan Nam Huyền, hai người sinh tình, kết thành đạo lữ, cuối cùng cùng nhau phi thăng Linh Giới.Lúc đầu, Chỉ Dao rất thích xem bộ phim tam giác lớn này, nơi ngươi yêu ta và ta không yêu ngươi.

Nghĩ đến Lạc Xuyên và Thượng Quan Nam Huyền mà nàng đã gặp bây giờ, hiện tại suy nghĩ đến nàng còn chưa được gặp nam phối, Chỉ Dao lại một lần nữa thở dài, tác giả của nguyên tác thực sự là mẹ ruột của nữ chính a, mọi chuyện tốt đẹp đều đã được an bài.Nghĩ đến thiết lập tính cách xấu xa của chính mình, Chỉ Dao khóc không ra nước mắt, nàng nên thành thật tu luyện, cố gắng phi thăng càng sớm càng tốt, kẻo bị nữ chính giết chết a!.

Bình Luận (0)
Comment