May mà những người sống ở đây không thiếu tiền, hơn nữa đây còn là tiền mọi người quyên góp, nên cũng không có ai nhân cơ hội này mà nhặt tiền làm gì, nhưng Cố Nhàn vẫn nhanh tay nhặt tiền lại. Bà ta vừa rồi còn nói không cần lòng tốt của mọi người, chỉ cần sự công bằng cơ mà, hành động lúc này của bà ta làm cho nhiều người phải cau mày.
"Mày hại con gái tao, lẽ, lẽ nào, bây giờ còn muốn hại thêm một đứa nữa? Cố gia chúng tao rốt cuộc có hận thù gì với mày, Ninh gia nhà chúng mày có tiền, nhưng tại sao phải đi ức hiếp chúng tao?" Khóe miệng Cố Nhàn run rẩy, còn chưa nói hết câu nước mắt đã chảy dài thành sông rồi, bà ta vốn dĩ mặc một chiếc áo khoác màu vàng, lúc này bị nước mắt thấm ướt hết, làm cho người xung quanh càng thêm đồng tình.
"Tôi cũng muốn hỏi mẹ con bà đấy, Ninh gia chúng tôi rốt cuộc có hận thù gì với các người? Cố Thiếu Đào cố ý trói ba tôi, còn tìm người đánh ông ấy, những việc này camera đều có ghi lại, bà muốn chối cũng không có đường đâu, con trai bà nghe lời bà mới làm như vậy, bà đừng bảo là bà định trối bỏ đấy nhé?" Sau khi Ninh Vân Hoan tức giận cùng cực thì cũng lấy lại được sự bình tĩnh, nhìn thấy Cố Nhàn đang trợn to mắt, cô lại nói tiếp: "Hơn nữa tôi hại đứa con gái nào của bà? không có chứng cứ, bà dựa vào đâu mà nói xằng nói bậy? Bà nói Cố Doanh Tích chết rồi, bà có bằng chứng không? Con mắt chó nào của bà nhìn thấy tôi giết con gái bà?"
Trong lòng Cố Nhàn có chút hốt hoảng, bà ta không biết chuyện Cố Thiếu Đào trói ba Ninh đồng thời còn gọi người đến đánh hội đồng nữa, lúc này bị Ninh Vân Hoan nói ra trước mặt mọi người, lại nghe nói còn có cả vật chứng, nhất thời không dám phản bác, nhưng nhìn thấy ánh mắt của những người xung quanh nhìn bà ta có chút thay đổi, tim bà ta đập loạn nhịp, vội nói: "Tôi không sai bảo gì cả, con gái tôn ngoan hiền, bình thường không đắc tội ai cả. Chỉ có mày là nhìn nó không thuận mắt, đến nay không thấy nó đâu, không phải là do mày hại thì còn có thể là ai? Hơn nữa nếu như mày thật sự hại người, tất nhiên là mày đã đem xác con bé giấu đi rồi, làm sao có thể để cho tao tìm thấy được?"
"Con gái bà không đắc tội ai? Sao tôi lại nghe nói ở trong trường học, chỉ cần có tiền là con gái bà chấp nhận làm đĩ? Ai biết được bạn trai của cô gái nào đó bị con gái bà mồi chài, cho nên nhìn ả ta không thuận mắt, muốn giáo huấn cho một trận?" Ninh Vân Hoan cười lạnh, nhìn thấy người Cố gia hoảng hốt, lại nói tiếp: "Chi phí cho những tờ kiểm tra sức khỏe cùng đơn hóa học trị liệu mà bà bày ra trước mặt, là ai cho bà tiền? Không có ba tôi, bà đã sớm chết rồi! Con gái bà một chân đạp hai thuyền, có công tử Tạ gia còn không hài lòng, còn quyến rũ anh trai của tôi nữa, đúng là có bản lãnh, có thể nhìn ra được bà là người thật biết giạy dỗ con cái. Con trai làm lưu manh, con gái thì chỉ cần là đàn ông đều không thoát khỏi tay của ả!"
"Mày nói linh tinh!" Lúc này Cố Nhàn thật sự muốn thổ huyết, oán hận nhìn chằm chằm Ninh Vân Hoan, có muốn cũng không thể bày ra bộ dáng đáng thương như vừa rồi nữa, biểu tình bà ta trở nên giữ tợn: "Mày hại chết con gái tao! Mày đền mạng cho con tao!"
"Ai nhìn thấy tôi giết con gái bà? Có ai nhìn thấy sao, làm phiền đứng ra làm chứng đi." Ninh Vân Hoan cười lạnh, chỉ vào cảnh sát mang khuôn mặt bất đắc dĩ ở một bên: "Vừa đúng lúc cảnh sát ở đây, nếu như bà không có chứng cứ, bà cũng đừng trách tôi kiện bà tội phỉ báng."
"Anh cảnh sát, tôi, tôi tận mắt nhìn thấy cô ta giết chết chị gái tôi!" Cố Doanh Nặc ở một bên, trầm mặc một lát, xoa hai chân, đột nhiên hít thật sâu, toàn thân run rẩy, khuôn mặt trắng bệch: "Chính là cô ta làm, nếu như không phải cô ta, tôi, tôi kiếp sau sẽ biến thành kĩ nữ, thành súc vật!"
Cố Doanh Nặc nói ra lời này, Ninh Vân Hoan liền bật cười, chuyện Cố Doanh Tích mất tích lần trước nói thật ra cũng có chút liên quan tới cô, nhưng cô biết, Cố Doanh Tích có hơn mười cái mạng ấy chứ, bình thường nếu như xảy ra chuyện gì, thì đó chính là cơ hội của ả ta, luôn luôn có thể gặp dữ hóa lành, nếu như gặp phải tình huống nguy hiểm, nói không chừng ả ta còn nhân cơ hội đó quen thêm mấy con chó trung thành của ả ta ấy chứ, loại người như ả, cho dù ép ả ta nhảy xuống vực thẳm đi chăng nữa, e rằng ở dưới đó không chừng còn có kho báu đấy!
Tất cả mọi chuyện sau khi trùng sinh làm cho Ninh Vân Hoan được chứng kiến vận khí tốt đẹp của ả, Cố Doanh Tích ở đời trước luôn thuận buồm xuôi gió, không vấp phải trở ngại nào. Nhưng sau khi Ninh Vân Hoan trùng sinh cố ý ngáng chân ả ta, vô tình làm cho câu chuyện có chút thay đổi, Cố Doanh Tích luôn có khả năng biến nguy thành an, bất kể là sự truy sát của Tần gia làm ả ta quen biết Nam tước, chủ tịch tập đoàn tài chính nước ngoài, hay là những lần Lan Lăng Yến ra tay xử lí ả, Ninh Vân Hoan khẳng định nếu ả ta không được gã nam phụ nào đó cứu thoát, thì cũng là thế lực lớn nào đó cứu thoát ả ta rồi, đồng thời còn thương tiếc ả ta nữa.
Nghiêm túc mà nói, trong hậu cung của Cố Doanh Tích, ngoài những người đã xuất hiện như Tạ Trác Doãn, Ninh Vân Thành, Tống Thanh Vân..., những tên đàn ông khác vẫn chưa có quan hệ về thể xác với ả, có khả năng Nam tước Anh quốc kia đã xuất hiện rồi, còn có Cố Thiếu Đào, Lưu Tấn Quân cũng lần lượt xuất hiện, những kẻ khác, ngoài con trai của Tống Thanh Vân ra, còn có bốn người nữa vẫn chưa xuất hiện.
Một kẻ xuất thân từ danh gia đế đô Mộ gia, Mộ Cẩn Ngôn nổi tiếng là kẻ ngốc, mà hai tên khác là anh em ruột, lúc này có lẽ vẫn đang ở nước ngoài, vẫn chưa về nước, còn một người cuối cùng, theo tính toán, nếu không có gì ngoài ý muốn, khẳng định đang ở nước ngoài phẫu thuật cho mấy kẻ tai to mặt lớn rồi.
Nếu như lần này Ninh Vân Hoan đoán không sai, Cố Doanh Tích cứ gặp nạn là sẽ gặp được người đàn ông của ả tới cứu, người có khả năng cao nhất cứu Cố Doanh Tích vào lúc này, ngoài những nam phụ đã xuất hiện, chỉ có nhị công tử giả ngốc của Mộ gia thôi.
Mộ gia vốn là thế gia lâu đời, người như vậy thường đứng trong trung tâm quyền lực nắm quyền, danh tiếng ở bên ngoài thường không nổi lắm, hào môn chân chính kiểu này hay giả heo ăn thịt hổ, Mộ gia cũng vậy, nhưng danh tiếng của Mộ gia ở đời này lại lên cao, nguyên nhân chủ yếu do có Mộ Thiếu Hoa đảm nhận chức Nghị sĩ, ngoài ra còn có một đôi con trai vô cùng nổi tiếng.
Ngoài con trai cả, ở tuổi thiếu niên đã nổi tiếng khắp Trung Quốc, là một đại minh tinh, còn có đứa con trai thứ của ông ta, ai ai cũng biết hắn ta là một kẻ ngốc!
Nhưng Ninh Vân Hoan là người đã đọc qua tiểu thuyết, cô biết Mộ nhị công tử Mộ Cẩn Ngôn này không những không ngốc, hắn ta thậm chí còn là một kẻ mang chí lớn. Thế gia như Mộ gia khác với Tần gia cùng những gia thế mới nổi lên sau này, giống người Tần gia là mong đông con đông cháu, để họ trở thành thế chân vạc vững chắc trong ba giới chính trị, quân sự, kinh doanh, thế gia như vậy mới có thể dần dần phát triển. Nếu giống như thân phận phức tạp của Lan Lăng Yến, giống như nuôi dưỡng cổ trùng, cho nên hoàn cảnh bồi dưỡng nên kẻ mạnh nhất không giống nhau, Mộ gia truyền từ trăm năm trước tới nay, gia nghiệp to lớn, bình thường chỉ có thể để lại cho một người thừa kế.
Con thứ giống như Mộ Cần Ngôn, nhiều nhất cũng chỉ có thể dựa vào danh tiếng của gia tộc để tạo lập một cơ ngơi mới, hắn ta còn có thể dựa vào Mộ gia để đi càng xa hơn nữa, nhưng những thứ này đối với gia tộc mà nói, cũng chỉ như một đóa hoa trong cả vườn hoa thôi. Mộ Cần Ngôn ở trong truyện giỏi nhẫn nhịn, có dã tâm, là một kẻ tâm ngoan thủ lạt, hắn không cam tâm chỉ có được một chút đồ của Mộ gia, cũng không cam tâm chỉ vì bản thân hắn sinh sau anh trai có hai năm mà chỉ có thể trơ mắt nhìn Mộ gia nhưng không có được gì.
Hắn ta từ nhỏ đã có tâm kế, hơn nữa còn rất nhẫn nại, vì mưu kế có được toàn bộ Mộ gia, lúc bảy tuổi khi bị trọng thương và sinh bệnh, hắn ta đã giả ngốc!
Một tên ngốc sẽ không có ai dỗi hơi mà phòng với chả bị, một tên ngốc có thể nhận được sự yêu thương và áy náy vô hạn từ cha mẹ, còn có thể dựa vào chuyện này, làm cho người khác khinh địch.
Hơn nữa vết thương của Mộ Cẩn Ngộ có quan hệ gián tiếp với Mộ Cẩn Chi, cho nên người anh thiên chi kiêu tử của hắn vô cùng yêu thương che chở hắn, căn bản chưa từng hoài nghi hắn.
Mộ Cẩn Ngôn trong sách dựa vào thân phận giả ngốc của hắn ta, dần dần bồi dưỡng nên thế lực của mình, lợi dụng những thế lực này ngấm ngầm tích lũy tài sản khổng lồ, sau cùng mới phả hủy người anh trai giỏi giang nổi tiếng từ nhỏ của hắn, để tiếp quản Mộ gia, cuối cùng đối xử với người anh trai đã bị hủy hoại của hắn, mặc dù hắn ta cung cấp đầy đủ quần áo lương thực, đưa anh trai đi ra nước ngoài, nhưng trong mắt Ninh Vân Hoan, hắn ta cũng chỉ xem anh trai của hắn như một con heo để nuôi thôi, cuộc sống như vậy đối với người từ nhỏ đã được coi là người thừa kế để giạy dỗ, hơn nữa còn vô cùng kiêu ngạo, thì nó không khác gì một sự sỉ nhục!
Ninh Vân Hoan của kiếp trước vì có liên quan tới Mộ Cần Ngôn nên có dịp được nhìn thấy Mộ Cẩn Chi một lần, là một người đàn ông vô cùng hấp dẫn, tuổi còn trẻ đã đứng ở vị trí cao, mặc dù xuất thân thế gia nhưng không bày ra cái dáng vẻ cao cao tại thượng, có lẽ trong lòng có chút thiên vị, nhưng Ninh Vân Hoan thấy Mộ Cẩn Chi có thể nói là một công tử nhẹ nhàng hữu lễ ôn nhuận như ngọc, Ninh Vân Hoan kiếp trước bới vì có quan hệ tới Cố Doanh Tích, có nói chuyện cùng với anh ta mấy câu, lúc đó cô còn ảo tưởng sau này mình sẽ gả cho một người có tính cách như Mộ Cẩn Chi, nhưng không ngờ kiếp trước cô còn chưa kịp gả cho ai, đã phải chết rồi.
Đừng nói là gả cho người như Mộ Cẩn Chi, đời này trùng sinh lại, Ninh Vân Hoan cũng chỉ có thể gả cho sói đội lốt cừu Lan Lăng Yến thôi!
"Cố Nhị tiểu thư, lời đã nói ra thì phải chịu trách nhiệm." Ninh Vân Hoan nghĩ tới những chuyện trước đây, nhìn thật lâu vào Cố Doanh Nặc, cô không có lỗi gì với người Cố gia, cho dù là kiếp trước sau khi Cố Doanh Nặc bị tai nạn xe mà chết, cô nể mặt Cố Doanh Tích, còn mua cho Cố Doanh Nặc một mảnh đất mấy vạn để chôn và tổ chức tang lễ đấy, mặc dù chuyện của kiếp trước Ninh Vân Hoan không muốn nhắc tới, cô vốn dĩ có chút đồng tình với cô gái có thể sẽ bị chết non này, không biết có phải do cái chết của kiếp trước hay không, cô cảm thấy có chút đồng bệnh tương liên đối với kiểu chết của Cố Doanh Nặc, nhưng không ngờ hôm nay cô ả còn hắt nước bẩn lên người cô nữa đấy, Ninh Vân Hoan cười lạnh:
"Bây giờ cô đã đủ 18 tuổi rồi đúng không? Theo pháp luật Trung Quốc, đủ 18 tuổi cô phải chịu trách nhiệm trước lời nói của mình rồi, bây giờ cảnh sát còn ở đây, cô nghĩ kĩ chưa?"