Nữ Phụ Văn Của Anime

Chương 127


Katsuki cộc cằn đi trước mấy bước chân, Chiaki nâng mắt quan sát xung quanh, Todoroki thì quan sát xung quanh cộng thêm cô gái bên cạnh...
Không phải cậu không để ý, nhưng Chiaki...
Cô ấy, giống với người mà cậu gặp tối hôm trước...
Giống một cách...!kỳ lạ!
Mặc dù buổi tối hôm ấy Todoroki không nhìn thấy rõ ràng, nhưng cậu có cảm giác người đó chính là Chiaki...
Chỉ là, nếu như cô gái đêm ấy thực sự là Chiaki...
Chiaki, cậu rốt cuộc mang trong mình bao nhiêu bí mật vậy?
- Tớ đi đằng này chút nhé! Yên tâm, chúng ta sẽ đến đích cùng nhau mà!_ Một con bồ câu đột ngột đậu bên vai Chiaki, cô nhìn nó một chút rồi sau đó nói với người bên cạnh trước khi chuồn vào rừng...
Con bồ câu vừa nói cho cô biết có vài kẻ đáng ngờ xuất hiện...
Xem ra lần này lại là một vụ khác đây...
Chiaki di chuyển thật nhanh trong rừng, lần theo con chim kia mà tiến đến gần những người khác...
Hay thôi, vẫn là ẩn nấp quan sát thì hơn...
"Biến thân...!À mà thôi, lát nữa sử dụng thuật khác vậy!" Chiaki khẽ rũ mi mắt, kết ấn...
Hiện tại, cô vẫn nên đi theo cái tên Bakugou kia đi...
Ách, hai tên mạnh lớp A đang đi cùng nhau, kẻ đi cùng(là Chiaki) đúng là được thơm lây rồi...
Vụ lần này thì Katsuki sẽ bị bắt, và việc của Chiaki sẽ là ngăn nó lại...

Và tình hình hiện tại là nhóm bốn người, một người được Todoroki cõng trên lưng đang chạm trán với tội phạm...
Sau đó, thật mừng khi lệnh được chiến đấu từ Aizawa lan ra...
- Tốt, cứ tưởng là phải chạy chứ!_ Chiaki lôi từ trong túi ra một cây kunai vung vẩy...
Thông tin về "Kachan" truyền trong đầu của mọi người, khiến Chiaki bật cười khúc khích:
- Con mắm kia, mày cười cái gì hả?_ Katsuki nổi bão khi thấy con nhỏ vô năng kia cười cười...
.........................
Trong lúc đó, Izuku còn đang nằm trên lưng cậu bạn nhiều tay Shoji và đối đầu với cậu bạn đầu quạ đang bị bóng tối nuốt lấy nên rơi vào trạng thái cuồng loạn...
- Phải giúp cậu ấy bình tĩnh lại! Đúng rồi, Shoji, đến chỗ Chiaki đi.

Năng lực của cậu ấy sẽ giúp chúng ta._ Trong đầu Izuku thoáng lên một ý nghĩ...
- Chiaki, có chắc không đấy? Cậu ấy hẳn là đang đi cùng Todoroki!_ Cậu bạn nhiều tay hơi ngạc nhiên nhưng rồi cũng bắt đầu chạy...
- Cậu ấy nhất định có thể giúp, tớ đã nhìn thấy một lần rồi!_ Nam chính vô cùng đặt niềm tin vào Chiaki..
..........................
Hiện tại, Chiaki với thanh đoản kiếm đang lanh lẹ né tránh mấy đòn tấn công từ trên cao của tội phạm...
Không mất nhiều thời gian cho tới khi Fumikage đã gần bị nuốt chửng tới...
Nhìn cái cậu bạn bị bóng đêm bao lấy kia, Chiaki không khỏi cau mày...
Cậu ấy thực sự rất giống Gaara...
- Chiaki!_ Âm thanh của Izuku vang lên.

Chiaki nhìn cái người đang chạy đằng trước, rồi nhìn cái "thứ" đang đuổi theo phía sau, cô gái nào đó khẽ nheo mắt...
- Cậu đúng là thích vướng vào rắc rối đó, Izuku!_ Chiaki cười nhạt, lẳng lặng dồn chakra vào chân...
Bây giờ, chỉ cần hạ tên tội phạm trong chớp mắt, tiếp theo...
Chiaki bật nhảy, nhằm thẳng vào trung tâm của cái bóng đen kia...
- Fumikage, đủ rồi đó!_ Khi những ngón tay chạm vào, bóng tối lập tức rút đi...
Chiaki ôm theo cậu bạn đầu quạ hạ cánh an toàn xuống đất:
- Xong rồi, thật là, làm tớ giật cả mình!
- Cảm ơn nhé Chiaki, may nhờ năng lực của cậu!_ Izuku đang nằm trên lưng cậu bạn thở phào, nói lời cảm ơn với cô bạn của mình...
- Cảm ơn gì chứ? Nằm yên đó để tớ trị thương cho!_ Vừa làu bàu, Chiaki vừa tiến hành sơ cứu cho cậu bạn nam chính...

- Chờ chút con mắm kia, năng lực của mày là sao hả?_ Âm thanh của Katsuki vang lên khiến cho tất cả mọi người đình chỉ động tác...
Chiaki khựng lại, nhìn xung quanh...
Thôi rồi, có hơi nhiều nhân tố tỉnh táo...
- Năng lực của tớ là vô hiệu hóa các năng lực khác, chỉ thế thôi.

Và, tớ hi vọng là các cậu có thể giữ bí mật về năng lực này!_ Cực chẳng đã, cô gái nào đó phải để lộ năng lực của mình...
- Vô hiệu hóa, nó cũng giống như năng lực xóa bỏ của Aizawa-sensei đúng không?_Shoji lập tức hiểu vì sao Midoriya lại muốn đưa Fumikage đến chỗ cô bạn này..
- Ừm, may cho Fumikage là tớ ở gần đây đấy nhé!_ Chiaki vươn tay với cậu bạn đầu quạ, khẽ mỉm cười hòa nhã...
Không hề cảm thấy việc mình gọi tên người ta gần gũi như thế nào...
Nhìn bàn tay đang chìa ra trước mắt mình, khuôn mặt chim của cậu bạn bóng đêm đỏ bừng...
Sao cô ấy lại có thể...!nói chuyện thân mật như vậy nhỉ?
Tuy nhiên, khi nhìn vào đôi mắt trong veo kia, Fumikage bỗng nhiên cảm thấy có gì đó kỳ lạ...
- Chiaki, khi nãy, cậu đã thông qua tôi mà nhìn ai vậy?_ Vừa nắm tay cô bạn tóc vàng đứng lên, cậu vừa hỏi...
Nụ cười vụt tắt, khuôn mặt cô gái trước mặt ngẩn ra...
- Cậu nói đúng rồi, cậu làm tớ nhớ đến một người rất quan trọng với tớ!_ Chốc lát sau, Chiaki lại nở nụ cười dịu dàng như thế...
- Vậy người ấy...
- Đại khái thì, người ấy đã quên mất tớ rồi, chắc thế!_ Nụ cười của Chiaki dần đượm buồn...
Lời cô nói có dẫn chứng hẳn hoi nhé! Giờ thì hẳn là Gaara đã quên sạch ký ức về cô rồi...
Nụ cười đạm mạc kia chặn đứng tất cả những điều người khác muốn hỏi, mọi người lại bắt đầu thảo luận về việc chính, người sắp bị tấn công Katsuki...
Một mặt trận được thành lập, và Bakugou nằm ở giữa...

Tuy nhiên, bảo bọ đến vậy nhưng cũng không tránh khỏi cốt truyện bị bắt vào trong hòn bi nho nhỏ...
Cùng với đó là cả cậu bạn điều khiển bóng...
Ngay khi gã ảo thuật gia kia chuồn, Chiaki lập tức dồn chakra vào chân đuổi theo...
Đuổi theo để làm màu thôi, trò hay chân chính ở phía sau kìa...
- Chiaki, chậc, nhờ mọi người một chút!_ Izuku nhanh chóng nói kế hoạch đuổi theo...
........................
- Kachan!_ Khoảnh khắc khi Katsuki bị bóng tối nuốt chửng, Izuku vội vươn tay...
Thế nhưng, có một người nhanh hơn cậu một bước...
Chiaki dùng kiếm cắt cổ tay mình, sau đó nhanh như chớp, vẩy lên người đang bị bắt giữ...
- Thế thân thuật, mục tiêu: Bakugou Katsuki!_ Cô gái nào đó khẽ niệm ấn, sau đó...
Một luồng khói nhỏ bao phủ lấy cả Bakugou lẫn Chiaki, khi khói tan, mọi người đều sửng sốt...
Cậu bạn sầu riêng đang đứng ở chỗ mà vốn dĩ Chiaki phải đứng...
Cậu ấy nói rằng không biết vì sao, nhưng chỉ trong chớp mắt, cả người đã được dịch chuyển...
Nói cách khác, vị trí của hai người đã hoán đổi cho nhau...
Katsuki an toàn, và Chiaki đang thế chỗ cậu ấy...

Bình Luận (0)
Comment