Edit: Tiểu Y Y
Cửa sắt cũ kỹ cao năm mét chậm rãi đóng lại, triệt để ngăn cách với mọi thứ bên ngoài, dập tắt hi vọng cuối cùng của Bạch Thiến Thiến.
Bốn thủ vệ dáng người cường tráng, trong tay cầm trường thương, mặt than chặn bước chân cô, ánh mắt lạnh băng buông xuống, phảng phất như đang cười nhạo cô không biết tự lượng sức.
Bạch Thiến Thiến mang theo rương hành lý, thân hình mảnh khảnh cương cứng tại chỗ, khuôn mặt nhỏ tinh xảo giống như góc váy đang tung bay, tái nhợt vô lực.
Cô bị lừa.
Bị khuê mật ở chung mười năm lừa tới nơi này!
Hắc ngục —
Cái ngục giam nam tràn ngập bạo lực, phạm tội, dâm loạn bất kham!
Bạch Thiến Thiến cười khổ, Lâm Nhã thật sự muốn cô không chết tử tế a.
Hít sâu một hơi, cô cúi đầu nhìn hành lý mình mang theo, lúc trước khuê mật tốt của cô – Lâm Nhã ' hảo tâm ' giúp cô tìm việc, nói là đi ngục giam nữ tử làm quản giáo, Bạch Thiến Thiến hiểu rõ, cũng chỉ có thân là thiên kim thị trưởng Lâm Nhã, mới có thể vận dụng quan hệ đem cái công tác quản giáo này an bài trên người cô.
Bạch Thiến Thiến sinh trưởng trong gia đình đơn thân, không có ba, mấy năm nay mẹ vì để cô vào đại học mà lao tâm lao lực, cô đã dự định, sau khi tốt nghiệp liền tìm một công việc tiền lương cao giúp mẹ giảm bớt gánh nặng, cô còn từng cảm kích Lâm Nhã, nghe nói chức vị quản giáo này rất nhiều người tranh nhau vỡ đầu còn không thể vào được.
Khi cô nhìn thấy hai chữ hắc ngục to đùng trên cửa sắt, não tức khắc chết máy!
Thủ vệ thậm chí còn không cho cô cơ hội phản ứng, mạnh mẽ đem cô đẩy vào bên trong.
Ngay sau đó cổng sắt liền đóng lại.
Cô đã hiểu, Lâm Nhã lừa cô tới cái Hắc ngục nổi danh kia a.
Phải hận nhau bao nhiêu, Lâm Nhã mới có thể làm như vậy a.?
Chẳng lẽ tình cảm mười năm ở chung, đều là giả?
Đáng tiếc, những thứ này bây giờ đều không còn quan trọng.
Quan trọng là, những chuyện sau này cô phải đối mặt.
Lại lần nữa hít một hơi thật sâu.
Bạch Thiến Thiến nắm chặt rương hành lý, kéo bước chân cứng đờ, dưới các loại biển báo chỉ dẫn, từng bước một, đi đến văn phòng Trưởng giám ngục.
Vừa đến cửa, cô liền nghe thấy trong phòng truyền đến tiếng rên rỉ ái muội.
“Nga…… Nga…… Dùng sức! Dùng sức! A a a…… Không được không được, tôi sắp ra!”
Bên trong truyền đến tiếng thở dốc, cùng với tiếng thân thể bạch bạch bạch va chạm nhau, tay Bạch Thiến Thiến giơ giữa không trung, đang muốn gõ cửa tay ngừng lại, cô xấu hổ mím môi, sau đó kéo hành lý yên lặng đứng bên cạnh cửa, lẳng lặng chờ người bên trong xong chuyện.
Qua mười mấy phút, tiếng động bên trong càng ngày càng cường liệt, tiếng thở dốc rên rỉ càng ngày càng gấp gáp, cuối cùng lấy tiếng đàn ông gầm nhẹ kết thúc, ngay sau đó, bên trong truyền ra tiếng mặc quần áo. Cửa mở, một thiếu niên diện mạo thanh tú từ bên trong đi ra, nhìn thấy Bạch Thiến Thiến đang đứng cạnh cửa, rõ ràng kinh diễm.
Bạch Thiến Thiến ngẩng đầu, vừa vặn thấy được dấu hôn trên xương quai xanh của thiếu niên, cô mất tự nhiên đem tầm mắt dời qua một bên.
Lúc sau lại nghe được từ trong phòng truyền đến giọng một đàn ông: “Quản giáo mới tới vào đi.”
Bạch Thiến Thiến ngẩn ra, tựa hồ ý thức được cái gì, theo phản xạ nhìn thiếu niên thanh tú, có lẽ là ánh mắt cô mang theo kinh ngạc cùng khiếp sợ, làm thanh tú thiếu niên xấu hổ, bước chân lo lắng, loạng choạng rời đi.
Thiếu niên vừa đi, Bạch Thiến Thiến mới thu hồi nội tâm kinh ngạc, xách rương hành lý đi vào.
Một người đàn ông trung niên dáng người mập, ông ta mặc chế phục màu xanh biển ngồi trước bàn, đầu hói, đôi mắt nhỏ đánh giá người phụ nữ đang tiến vào, đáy mắt lóe lên tinh quang không rõ ý vị, nhưng không mang theo nửa điểm dâm tà.
Trưởng giám ngục là đồng tính luyến ái, hẳn sẽ không đánh chủ ý lên người cô.
Trong lòng nhẹ nhàng thở ra, Bạch Thiến Thiến lẳng lặng đứng ở nơi đó, ngoan ngoãn giống búp bê sứ tinh xảo.
Trưởng giám ngục cầm lấy tư liệu trên bàn, lạnh lùng nhìn cô, “Bạch Thiến Thiến, sinh năm 1991 sinh ra trong gia đình đơn thân, bố không rõ tung tích, 20 tuổi, cao 1m66, thành phố A, tốt nghiệp trường xx, học Tae Kwon Do ba năm, yêu thích nấu nướng, là hoa hậu giảng đường có khí chất cổ điển, thành tích đầu bảng chưa bao giờ bị thụt cấp.”
Bạch Thiến Thiến nghe ông ta niệm xong, biểu tình trên mặt vẫn luôn nhàn nhạt, không nói một lời, chỉ đứng ở nơi đó liền có loại hơi thở điềm tĩnh, trách không được lại bị mọi người gọi mỹ nữ cổ điển.
Cô bé này cho người tiếp cúc ấn tượng thanh thuần, không chỉ riêng diện mạo tinh xảo mỹ lệ, ngay cả khí chất cũng rất thanh thuần, rất đặc biệt, liếc mắt một cái liền khắc sâu ấn tượng, đáng tiếc lại là phụ nữ, nếu là đàn ông, ông ta nhất định chiếm đoạt cô.
Nghĩ vậy, Trưởng giám ngục nhướng mày, ngón tay gõ lên mặt bàn theo tiết tấu, không để ý nói: “Bạch Thiến Thiến, tôi mặc kệ cô như thế nào tới đây, những chuyện khác tôi cũng không nói nhiều, tôi chỉ cảnh cáo cô một câu, toàn bộ ngục giam tất cả đều là đàn ông, chỉ có cô là phụ nữ. Đương nhiên, nếu cô muốn chạy trốn, tôi cũng không có ý kiến, chỉ cần cô có thể đánh thắng được toàn bộ thủ vệ ngục giam, nga đúng rồi, cô gái nhỏ, tôi phải nhắc nhở cô một câu, thủ vệ nhóm ngục giam này, tất cả đều là quân nhân đặc chủng trải qua huấn luyện đặc thù, bọn họ xuống tay không phân nặng nhẹ, cũng sẽ không thương hương tiếc ngọc, nếu cô một hai thử khiêu khích họ, vạn nhất bị bọn họ vặn gãy tay nhỏ chân nhỏ……”
Bạch Thiến Thiến mím cánh môi, nâng đôi mắt thanh triệt mỹ lệ, nhìn Trưởng giám ngục : “Tôi sẽ không chạy trốn, tôi cũng muốn làm một quản giáo xứng chức, nhưng Trưởng giám ngục, ngài có thể bảo đảm tôi ở chỗ này có thể an toàn sao? Tôi chỉ là một cô gái nhỏ nhu nhược thôi.”
Trưởng giám ngục biết cô có ý tứ gì, cười cười: “Cô yên tâm, tôi sẽ dặn dò bọ hộ, thời điểm nguy hiểm tính mạng, nhóm thủ vệ sẽ bảo đảm an toàn của cô, rốt cuộc, cô cũng đang làm việc cho ta.”
Được đáp án mong muốn, lúc này trong lòng Bạch Thiến Thiến mới kiên định chút, hiện tại cô đã mất đi tự do, cũng không thể đến mạng nhỏ cũng ném ở chỗ này: “Cảm ơn Trưởng giám ngục, tôi nhất định sẽ làm việc thật tốt.”
Trưởng giám ngục gọi một thủ vệ tới, nói với Bạch Thiến Thiến: “Cô đi theo người này nhận một ít đồ vật, anh ta sẽ nói cho cô biết nên làm như thế nào.” Nói xong, không kiên nhẫn phất tay, để bọn họ rời đi.
Bạch Thiến Thiến gật đầu, đi theo thủ vệ kia rời khỏi văn phòng Trưởng giám ngục.
Người thủ vệ này diện mạo bình thường, mặt vô biểu tình, đưa cho cô một quyển quyển sách nhỏ, lại cầm một bộ chế phục quản giáo ngắn tay màu xanh lá, cùng với một cây gậy kích điện mới tinh, dẫn cô tới ký túc xá.
Ký túc xá cách ngục giam một đoạn đường ngắn, nhưng cách nơi giam phạm nhân rất xa, cô cảm thấy khá tốt.
Thủ vệ để cô đổi chế phục đi theo anh ta làm quen hoàn cảnh, Bạch Thiến Thiến thấy anh ta đứng bên ngoài không có ý định vào nhà, đứng sừng sững giống tượng đá mặt lạnh, liền vào phòng, khóa cửa thật kỹ, đánh giá nơi này, phòng ký túc xá đơn giản, một chiếc giường cùng một cái bàn, còn có một nhà vệ sinh đơn.
Cô đổi quần áo, đứng trước gương trong nhà vệ sinh.
Bởi vì cô là sinh vật giống cái duy nhất trong ngục giam này, quần áo không có định chế riêng, bộ chế phục xanh biếc này có chút rộng thùng thình, quần áo cũng không có mỹ quan.
Nhưng mặc trên người cô, liền có một phiên hương vị khác.