Nữ Thần, Cầu Bao Nuôi

Chương 95

Edit: Mướp

“Hán Cung Yến” có được thành tích như vật, tuy Khương Nhan vui mừng nhưng cũng không quá bất ngờ. Có điều, vinh dự vẫn phải có.

Nhân vật và kịch bản đều hay đến như vậy, có lẽ sau này sẽ rất khó gặp được, Khương Nhan thầm nghĩ.

Đúng với một câu, kịch bản hay rất hiếm có khó tìm.

Hôm nghe tin được đề cử cho giải Kim Ngọc Lan, Khương Nhan và Giang Dịch Hành đang đi du lịch cùng nhau.

Hai người nhân lúc đóng phim mà chạy tới Vân Nam Lệ Giang gần đó, tranh thủ nghỉ ngơi mấy ngày, cả ngày chìm đắm trong bầu không khí nhàn nhã thoải mái ở đây.

Không có gì sai khi thư giãn sau những phút giây căng thẳng trong quá trình quay phim. Tuy hai người không công khai mối quan hệ và vẫn luôn né tránh ống kính của phóng viên cũng như bình luận của người hâm mộ, nhưng mối quan hệ giữa hai người cũng dần dần ổn định.

Đối phương chính là người mình muốn tìm.

Ngày trao giải Kim Ngọc Lan, cả đoàn phim “Hán Cung Yến” cùng nhau bước lên thảm đỏ.

Trong phim đa số là nữ diễn viên, tạo thành một khung cảnh vô cùng độc đáo trên thảm đỏ, mỗi người đều muốn trở nên nổi bật.

Khương Nhan đứng giữa đám người, mặc một chiếc váy dài lệch vai, tóc búi đơn giản, vừa giản dị lại không kém phần lịch sự tao nhã, nhưng khiến người khác không thể lướt qua, thoạt nhìn như một viên ngọc quý lóa mắt nhất trên thảm đỏ.

Lễ trao giải tiến hành đâu vào đấy.

“Nam phụ xuất sắc nhất, Giang Dịch Hành, nhân vật đoạt giải là Định Đào Vương Lưu Khang trong ‘Hán Cung Yến’.”

Người trao giải trên sân khấu là một diễn viên gạo cội, cầm tờ giấy trên tay, chậm rãi đọc lên cái tên được viết trên giấy.

Máy quay chĩa vào Giang Dịch Hành, màn hình lớn liền hiện lên cận cảnh khuôn mặt không có góc chết của anh.

“Hán Cung Yến” là phim về nữ chính, vai diễn Định Đào Vương của Giang Dịch Hành trong phim này chỉ là nam phụ, không có nhiều cảnh, nhưng kỹ năng diễn xuất của Giang Dịch Hành lại không phải bàn cãi, hoàn toàn không thua kém nam chính, thậm chí còn tốt hơn, cho nên thắng giải Nam phụ xuất sắc nhất cũng không phải là chuyện quá bất ngờ.

Trong nhóm tiểu sinh bằng tuổi, Giang Dịch Hành đã xem như là xuất sắc.

Nhưng như vậy vẫn chưa đủ. Giang Dịch Hành nhìn Khương Nhan ngồi dưới sân khấu đang nở một nụ cười. Cô ưu tú đến như vậy, tốt đến như vậy, anh rất muốn nắm tay cô rồi nói với mọi người rằng họ đang yêu nhau.

Chờ anh có đủ khả năng để bảo vệ cô, ít nhất thì phải chờ đến lúc anh có thể giúp cô ngăn chặn các tin đồn nhảm nhí. Giang Dịch Hành nắm chặt bà tay không cầm cúp, trong lòng âm thầm quyết tâm.

Giải thưởng cuối cùng là Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, cũng chính là giải thưởng phim truyền hình mà mọi người vẫn thường biết đến, thị hậu.

Không có gì bất ngờ, giải thưởng Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất giải Kim Ngọc Lan năm nay thuộc về Khương Nhan.

Tuy hiện tại Khương Nhan chú tâm về mảng điện ảnh, nhưng mấy năm nay, phim truyền hình nào mà cô đóng chính cũng đều là đỉnh của chóp. Hơn nữa, dựa vào khả năng diễn xuất của cô, chuyện đoạt giải cũng không ngoài ý muốn.

Lúc người trao giải trên sân khấu đọc tên mình lên, Khương Nhan chỉnh sửa váy một chút, sau đó đứng lên, nở nụ cười tự tin bước về phía sân khấu, ánh đèn chiếu vào, cô đi đến đâu cũng cực kỳ loá mắt.

Dưới ánh đèn rạng rỡ, Khương Nhan giơ lên chiếc cúp pha lê, nhẹ nhàng vẫy tay với phía khán đài, trên mặt nở một nụ cười. Giang Dịch Hành ngồi dưới khán đài, đáp lại cô bằng một nụ cười cổ vũ, dường như là một bí mật nhỏ giữa hai người.

Cuối cùng, “Hán Cung Yến” bao thầu 4 giải thưởng lớn là Phim truyền hình hay nhất, Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, Nam phụ xuất sắc nhất, Đạo diễn xuất sắc nhất, cũng trở thành người thắng lớn nhất trong kỳ trao giải Kim Ngọc Lan lần này.

Sau lễ trao giải Kim Ngọc Lan vài ngày, “Ám đồng” cũng sắp rút khỏi rạp chiếu phim.

Công chiếu trong khoảng thời gian bất lợi như vậy nhưng “Ám đồng” vẫn đạt được thành tích vô cùng loá mắt, doanh thu phòng vé lên đến 11,7 tỷ. Tuy con số này không phải là kỷ lục của dòng phim này, nhưng đây cũng là một thành tích không tệ.

“Ám đồng” vừa thắng được doanh thu phòng vé vừa được thêm danh tiếng, mà đôi tình nhân trong phim là Khương Nhan và Giang Dịch Hành cũng gặt hái được cả sự nghiệp và tình yêu.

Không ngoài dự đoán, “Ám đồng” cũng được đề cử cho giải Cành Cọ Vàng năm nay. Nhưng khiến cho mọi người bất ngờ nhất là, Giang Dịch Hành nhờ nhân vật La Sinh mà được đề cử cho giải Nam diễn viên chính xuất sắc nhất giải Cành Cọ Vàng năm nay.

Giải Cành Cọ Vàng tuy không có giá trị bằng giải Kim Lan, nhưng dù sao cũng là giải thưởng điện ảnh không tồi.

Hơn nữa, đây là bộ phim điện ảnh đầu tiên mà Giang Dịch Hành thủ vai nam chính. Nếu lần này có thể đoạt giải Nam diễn viên chính xuất sắc nhất giải Cành Cọ Vàng, địa vị của Giang Dịch Hành trong giới giải trí cũng sẽ ổn định và đảm bảo hơn.

Ngày trao giải, Khương Nhan ngồi dưới khán đài nhìn Giang Dịch Hành từng bước bước lên sân khấu rạng rỡ kia, sân khấu mà ngay sau đó chỉ thuộc về một mình anh.

Ngày ấy, hẳn là anh cũng nhìn cô như vậy?

Giang Dịch Hành đứng trên sân khấu, trên tay cầm cúp được trao tặng, bỗng nhiên cảm thấy yên tâm đến không nói nên lời. Anh vẫn đang phát triển từng ngày, càng ngày càng trở nên mạnh mẽ quyền lực hơn, càng ngày càng có tư cách bảo vệ cô. Loại cảm giác này thật tốt.

Sau khi kết thúc lễ trao giải Cành Cọ Vàng, đoàn phim tổ chức một buổi tiệc ăn mừng, mà nam nữ chính trong phim chỉ xuất hiện chóng vánh rồi sau đó biến mất không thấy bóng dáng. Cũng may hôm nay có rất nhiều người đến tham dự, cho nên cũng không có ai chú ý đến chuyện này.

Trợ lý của hai người nhìn nhau, lộ ra một nụ cười hiểu rõ đầy ăn ý.

Buổi tối mùa thu, bên bờ sông, gió thổi se se lạnh, lá trên cây đã bắt đầu rụng.

Có hai bóng người đang sóng vai nhau bước đi bên bờ sông, đèn đường chiếu vào, khiến cho cái bóng của hai người bị kéo dài ra, thoạt nhìn là một khung cảnh vô cùng ấm áp.

Hôm nay trời không mưa, cũng không có tuyết rơi. Hai người cứ im lặng bước đi như vậy, dưới chân thi thoảng phát ra âm thanh của lá khô bị giẫm lên.

Rất nhiều khung cảnh trùng khớp với cảnh phim ngày hôm ấy, đó là bộ phim đầu tiên mà hai người đóng cùng nhau, cũng là bộ phim có ý nghĩa nhất với Giang Dịch Hành.

Cuối cùng, hai người dừng lại bên lan can ngay bờ sông, trước mắt là nước sông cuồn cuộn chảy xiết.

“Ngày mai em có rảnh không? Cùng anh đi một chỗ.” Giang Dịch Hành dò hỏi Khương Nhan đang đứng bên cạnh, dường như còn đang cân nhắc xem nên nói tiếp như thế nào.

“Đi đâu?” Khương Nhan nhìn anh với ánh mắt dè chừng.

Giang Dịch Hành nhìn dáng vẻ như chuẩn bị bị đem đi bán của Khương Nhan, khoé miệng không nhịn được mà co giật một chút.

“Dù sao cũng không thể ở trong căn hộ mà công ty cung cấp mãi được. Anh mua một căn hộ, muốn em giúp em xem thử phong cách trang trí như thế nào.”

“Có tiền công gì không? Lịch trình của em rất bận.” Khương Nhan xoay người, tựa lưng vào lan can bên bờ sông, chậm rãi ra điều kiện.

“Chia một nửa cho em ở cùng, có được không?” Giang Dịch Hành nghiêm túc nhìn Khương Nhan, chậm rãi mở miệng, “Chúng ta kết hôn đi.”

“Sau này em không muốn đóng phim nữa, chỉ có anh đi làm kiếm tiền mà thôi, nuôi em tốn lắm, anh nuôi nổi không?” Khương Nhan nhìn về phía anh nở một nụ cười gian xảo, trong lòng âm thầm tính toán.

“Vậy đổi thành em nuôi anh, chúng ta tuy hai mà một.”

“Giang Dịch Hành, anh không biết xấu hổ à?”

“Đúng vậy, anh không biết xấu hổ, anh chỉ cần có em là đủ rồi.”

……

Cuộc đời này, chỉ nguyện có người bầu bạn đến già.
Bình Luận (0)
Comment