Nhìn kí lục chấm công tháng này của Hoa Chiêu, Trương Minh Chí có điểm sợ hết hồn.
Đã qua mười ngày nhưng lại không có lấy một ngày đi làm đúng giờ.
Chuyên viên nhân sự trước đó cũng đã phản ánh tình huống với hắn, hắn cũng tạm thời ép xuống.
Sáng sớm hôm nay, tổ trưởng doanh số tiêu thụ internet marketing lại đây tìm hắn, nói thay mặt cho Vương Vũ, yêu cầu thay thế nhân viên này.
Hắn đây còn không xử lí chuyện này thì những công nhân viên khác sẽ không phục, nếu lão bản mà biết cũng sẽ giáng xuống đầu hắn tội danh không làm tròn trách nhiệm.
Nhưng nếu là trực tiếp xử lí, liệu có phải hay không không quá cho Giản tổng mặt mũi? Cơ mà nghĩ lại, Giản tổng tốc đổi bạn gái nhanh như sấm giật, nói không chừng người này đã out từ lâu.
Vì để an toàn, hắn trước vẫn là đi hỏi ý kiến Giản tổng một chút.
Vì thế Trương Minh Chí cầm tờ thông tin Hoa Chiêu điền lúc trước cùng với kí lục chấm công mà đi đến tầng 7.
Gõ cửa vào văn phòng của Giản tổng, không nghĩ tới Ân tổng cũng có ở đây. Muốn quay đầu lại cũng không kịp rồi.
"Chuyện gì?" Giản Dị hỏi.
"À, cái này....khụ." Trương Minh Chí nhìn nhìn Ân tổng, có điểm muốn nói lại thôi.
Đáy lòng thầm mắng chính mình quá không biết chọn thời gian, hiện tại là muốn ở trước mặt Đại lão bản nói sao, không phải là khiến Nhị lão bản tìm phiền toái hay sao.
Giản Dị nghi hoặc. "Còn có gì chần chừ, mau nói thẳng đi."
Ân Thiên Lãng ngả người dựa lưng vào ghế sô pha, nhìn trong tay bảng tiêu thụ. "Như thế nào? Tôi ở đây nên không tiện?"
Nghe giọng nói của Ân tổng, Trương Minh Chí càng có cảm giác áp bách.
Giản Dị so với hắn còn gấp hơn. "Anh có định nói hay là không đây? Có chuyện mau nói!"
Trương Minh Chí sờ gáy. "Là như thế này, có cái nhân viên nữ mới tới, trong một tháng cô ấy đi trễ về sớm mấy lần, trưởng phòng đã cảnh cáo cô ấy nhiều lần, cô ấy vẫn như cũ một chút cũng không thay đổi, phía trước còn ám chỉ nói có quan hệ không tầm thường với ngài." Trương Minh Trí quan sát sắc mặt Giản Dị.
Ân Thiên Lãnh đứng dậy. "Vừa rồi nói liền làm theo phương án kia đi, tôi đây đi trước." Đi tới cửa thì dừng lại, ngữ khí mang cảnh cáo. " Lão Nhị, kiềm chế một chút, đừng làm quá phận, đây không phải hậu hoa viên nhà cậu."
Lão Nhị?
[1] Hắn đã đáp ứng rồi sẽ không gọi tên hắn như vậy...
[1] Nhị =2: có nghĩa là ngu ngốc.Nhìn bóng dáng đã đi xa của Ân Thiên Lãng, trong lòng Giản Dị gào thét oan uổng, hắn chính là một người luôn có nguyên tắc, trước đây vẫn chưa từng lấy chuyện tư dùng vào việc công có biết không? Hắn tuy rằng có rất nhiều "tri kỉ" nhưng chưa bao giờ dám mang tới công ty!
Chẳng lẽ thật sự có cô bạn gái nào đó đến Thượng Thừa đi cửa sau đi? Vậy phải nghiêm túc xử lí, tìm lại trong sạch cho bản thân!
Trừng mắt liếc nhìn Trương Minh Chí một cái, tiếp nhận lấy tập thông tin, vừa nhìn một cái, tròng mắt hắn suýt thì phải rơi xuống.
Mẹ nó! Người này nơi nào với hắn thân quen, rõ ràng là thân quen với Ân lão đại, quen đến không thể quen thuộc hơn đi.
Hoa nữ vương đây là muốn đi làm chuyện tốt đi.
Trong lòng cười thầm hắc hắc hắc, có trò hay để xem nha, hắn chính là thấy gần nhất chuyện tình yêu có điểm nhàm chán.
Giản Dị biểu tình nghiêm túc một chút, ngẩng đầu nói rõ với Trương Minh Chí. "Đây là em gái của tôi, liền nhắm một mắt mở một mắt đi! Lần sau không cần tự cho mình là thông minh, tiền thưởng cuối năm giảm một nửa."
Dù sao thì vừa rồi cũng bị Ân lão đại cảnh cáo, hắn đây liền nhận luôn cái tội danh lạm dụng chức quyền vậy.
"Vâng." Trương Minh Chí thịt đau, tuy nhiên vứt được cái củ khoai nóng bỏng này cũng coi như thở phào một hơi.
"Cô ấy ở phân bộ nào?" Hắn muốn chạy tới xem xem Hoa đại tiểu thư.
"Bán hàng trực tuyến mục đồ trang điểm." Trương Minh Chí cung kính trả lời.
"Chuyện này không cần ở công ty truyền loạn."
"Tôi đã biết."
Hoa Chiêu đang ngồi ở vị trí của mính mình nhàm chán lướt weibo, một bên mở ra diễn đàn bát quái của công ty mà dạo một vòng.
Chủ đề hot hôm nay: Hậu trường của cô gái họ Hoa kia ở phân bộ bán hàng trực tuyến mục đồ trang điểm, rốt cuộc lớn bao nhiêu?
Bài viết nội dung chính là kể ra bao nhiêu là tội trạng của cô, đơn giản là nói cô đi trễ về sớm, thế nhưng trong đó còn có một cái tội danh là câu dẫn giám đốc hạng mục.
Phía dưới đã nổ tung rồi, cùng vô số bình luận.
Có người đưa ra tin nóng là cô thông đồng quản lí nhân sự Trương giám đốc tiến vào, cũng có người nói rằng cô cùng Lưu giám đốc quản lí bán hàng trực tuyến chơi trò mập mờ, càng có nhiều người nói rằng cô là bạn gái cũ của Giản Dị.
Cũng có người tức giận bất bình, chính mình phải thông qua tầng tầng lớp lớp tuyển chọn mới có thể tiến vào Thượng Thừa, cẩn thân làm việc, chủ động tăng ca. Đằng này có người chỉ cần động động môi, bán chút sắc đẹp, là có thể muốn đến lúc nào thì đến, muốn đi lúc nào thì đi.
Vi thế, cuối cùng có người đưa ra kết luận, cô là cái lẳng lơ ong bướm ai cũng có thể làm chồng có thể so sánh ngang với yêu diễm đê tiện kỹ nữ Phan Kim Liên.
[2][2]Phan Kim Liên: vừa là một nhân vật trong tiểu thuyết Thuỷ Hử (trùng hợp cũng là một nhân vật có thật). Nàng là cô gái dung nhan mỹ lệ, phong lưu đa tình, có sức hấp dẫn đầy uy lực. Trái với vẻ ngoài xinh đẹp, cá tính nàng tranh cường hiếu thắng, ích kỷ nhỏ nhen, trở thành nhân cách xấu xa tráo trở. [Theo Wiki]Nhìn đến cuối cùng, Hoa Chiêu thiếu chút nữa thì phun một ngụm nước, yêu diễm cô thích, đê tiện kỹ nữ liền...... Đủ kích thích!
"Ha ha ha ha ha!" Khống chế không nổi mà cười ra tiếng!!!
Lúc này Giản Dị đã đứng ở cửa được một lúc, văn phòng vốn đang có điểm ồn ào, bỗng phát hiện ra Nhị lão bản đi tuần tra, nhất thời lặng ngắt như tờ.
Hoa Chiêu tiếng cười vừa thanh thuý lại vang dội.
Lúc này, mọi người nghe thấy cũng chỉ có một suy nghĩ....Kiêu ngạo làm càn.
Toàn bộ văn phòng đều nghiêng đầu nhìn cô, Thôi Diệp kéo kéo cánh tay cô, tay đặt trên miệng "Suỵt", làm mặt quỷ với cô.
Cô mang theo ý cười ngẩng đầu lên nhìn bên cửa, cùng Giản Dị bốn mắt nhìn nhau, hoả hoa bắn tung toé.
Chỉ 0.1 giây tạm dừng sau, Hoa Chiêu nhướng mày, thanh âm kiều mị. " Giản tổng~"
Giản Dị đứng ở cửa được một trận run run, đồng nghiệp xung quanh trao đổi cho nhau một ánh mắt "đã hiểu rõ", có người còn lén lút chạy đến diễn đàn mà gõ chữ: Chân tướng sáng tỏ! Em gái họ Hoa cùng Giản tổng có gian tình, tận mắt nhìn thấy!!!
Đổng Vãn Lộ đứng lên, nhu mì mà cười. " Giản tổng."
Vương Vũ từ trong phòng chạy ra, cung kính mà kêu. "Lão bản."
"Không có chuyện gì, các người cứ tiếp tục làm việc." Giản Dị vẫn chưa tiến vào, đầu óc xoay chuyển nhanh chóng.
Xem Hoa nữ vương ý tứ này, là định hố
[3] hắn đi.
[3] Hố = bẫy.Giờ nhiều người thường dùng từ "đào hố không lấp" hay "yên tâm nhảy hố". Nên mình để luôn từ hố, nghe cũng hay tai.Không được, việc này hẻn nào sớm muộn cũng sẽ bị lộ, cái tên hộ thê cuồng ma kia mà biết hắn cùng bà vợ của mình truyền ra tin đồn ái muội, hắn đây sẽ không được sống yên ổn mất.
Thời điểm đua kỹ thuật diễn tới rồi.
Giản Dị đối với Hoa Chiêu vẫy vẫy tay, ngữ khí thân thiết. "Em ra đây một chút, em gái." Giống như một người anh trai nói với em gái, cuối cùng còn lộ ra một nụ cười hiền lành.
"Oanh!" Câu chuyện xoay ngược lại, lại có người trộm trả lời, em gái họ Hoa thực ra là em gái của Giản tổng, chính tai nghe thấy!!!
Đổng Vãn Lộ tâm tình thấp thỏm, Vương Vũ không phải nói cô ta là Giản Dị tình nhân sao? Sao giờ lại thành em gái...?
Hoa Chiêu gợi lên khoé miệng, đi đến trước mặt Giản Dị, thân thiết mà quàng tay vào tay hắn, chớp chớp mắt, thanh âm khẽ kêu. " Dị~ biểu ~ ca~, chuyện gì vậy?"
Giản Dị liều mạng khắc chế run rẩy, sủng nịnh cười, bắt lấy cánh tay cô, túm cô lôi ra ngoài.
Có người còn tả lại sự thật: Hai người khoát tay nhau, mặt đối mặt mỉm cười sáng lạn mà thân mật.
Có người đoán là người tình đóng giả làm em gái, cũng có người đoán là em gái đóng giả người tình, duy nhất có thể khẳng định đó là, em gái họ Hoa và Giản tổng có quan hệ không bình thường.
Ở một nơi nào đó rất xa hành lang.
Giản Dị vuốt cằm, một bộ vẻ mặt tiểu nhân đắc chí.
"Nữ vương đại nhân, công việc này ngài cảm thấy hài lòng chứ?"
"Tạm được."
"Nghe giọng điệu này của ngài hình như không được hài lòng lắm. Nếu không để tôi đề cử cho ngài đến bên cạnh chỗ lão đại làm việc? Nơi đó mới càng thích hợp với ngài đi."
Hoa Chiêu gạt lại những sợi tóc bị gió thổi loạn, lộng lẫy mà cười. "Giản Tiểu Dị, nếu cậu mà dám để lộ tiếng gió, cậu biết đấy, tôi là người nhỏ nhen thích nhất là ghi thù."
Nghe cô chầm chậm lên tiếng, sau lưng Giản Dị tê rần, nhớ tới trước kia trải qua, đã từng bị chỉnh đến thê thảm.
"Tôi nói này đại tiểu thư, cô muốn chọn cũng phải chọn Trần Trì nơi đó, không phải càng tốt, chơi càng kích thích hơn sao? Như thế nào phải chọn miếu nhỏ này của tôi?"
"Ai làm mỹ phẩm ở tầng 1? Anh trai." Ngữ khí uy hiếp.
Giản Dị nhấc tay. "Được, được, được, tôi đã biết. Tôi cái gì cũng không biết, mai sau chuyện này có bại lộ, lão đại có trách tội xuống dưới, cô phải đến thay tôi chịu trách nhiệm."
"Yên tâm đi người anh em, giảng nghĩa khí!" Hoa Chiêu vỗ vỗ vai hắn.
Giản Dị khoé miệng run rẩy, thường xuyên bị hố người anh em tốt, một chút cũng không muốn nói chuyện.
Thời điểm ăn cơm giữa trưa, mấy người đồng sự ở tổ chăm sóc khách hàng lôi lôi kéo kéo Hoa Chiêu cùng ăn cơm.
Thôi Diệp thấy có chút mất mát, cô thân quen với nữ thần đầu tiên, giờ đã trở thành nữ thần của cộng đồng mọi người.
Vài người vây quanh cùng nhau ăn cơm, mồm năm miệng mười.
"Chị, chị.... thật là em gái Giản tổng?" Thôi Diệp đã sớm một bụng tò mò.
"Em....đoán xem!" Hoa Chiêu chọn một viên tây hoa lan.
Em gái Như Tiểu Thanh ở tổ chăm sóc khác hàng, tay chống cằm nhìn cô. " Chị làm như thế nào mà có thể xinh đẹp như vậy! Diễn đàn còn đang bình chọn xem chị là bạn gái hay vẫn là em gái của Giản tổng đó."
Hoa Chiêu cảm thấy rất hứng thú với điều này. "Kết quả là cái gì?"
"Trước mắt thì mọi người bình chọn là em gái nhiều hơn."
"Chậc, quần chúng đôi mắt sáng như tuyết!" Xem như thừa nhận là anh em quan hệ.
Cô cùng Giản Dị đúng thật là có quan hệ anh chị em họ hàng xa, bà ngoại hắn cùng bà ngoại cô là chị em ruột thịt, cô khi còn nhỏ ở nhà bà ngoại thường xuyên cùng hắn chơi đùa, cho nên bọn họ cũng coi như được cho là thanh mai trúc mã.
"Vậy cô có phải hay không thường xuyên được nhìn thấy Ân tổng cùng Trần tổng?"
"Chuyện này hả, thỉnh thoảng ở nhà anh họ có nhìn thấy được. Bọn họ bận rộn như vậy, tôi chỉ là một nhân vật nhỏ."
"Ân tổng có phải hay không có bạn gái?"
"Theo tôi được biết thì là không có."
"Thật sao?"
"Thiên chân vạn xác." Hoa Chiêu thần bí mà cười, bạn gái thì không có, nhưng vợ thì đúng là có một cái.
Mặc kệ thế nào, Hoa Chiêu ở phân bộ bán hàng trực tuyến hay thậm chí là toàn bộ khu vực mỹ phẩm, đã trở thành người tâm phúc, có người hâm mộ ghen tị hận là không thể thiếu được, nhưng càng nhiều là muốn cùng cô lôi kéo làm quen, đặc biệt là nam nhân.
Tầng 6 vốn dĩ liền có không ít chàng trai nóng lòng muốn thử, nhưng vẫn luôn là ở quan sát.
Hiện tại lại nói rằng cô là em gái của nhị lão đại, xem cô ăn mặc quần áo, khí chất chính là không phải người bình thường có thể có được. Theo đuổi có lẽ sẽ phải kiên trì phấn đấu đến 20 năm, nhưng quan trọng nhất vẫn là cô chính là đại mỹ nhân, theo đuổi được tuyệt đối chỉ là có lợi chứ không sợ bị thiệt.
Hiện tại khó chịu nhất nhưng vẫn phải nín nhịn phải kể tới đó là Đổng Vãn Lộ, một tôn tiểu thần như vậy hoành hành ở trước mặt cô, trước đã kết thù, giờ cô còn phải cố gắng nghĩ cách vãn hồi lại mối quan hệ, ở mặt sau lại còn phải đề phòng Vương Vũ si tâm mộng tưởng.