Nữ Vương Hắc Đạo: Ông Xã Chớ Làm Loạn

Chương 53

Thời gian một tuần trôi qua rất nhanh.

Trong phòng học rất yên tĩnh, đột nhiên, cửa bị đẩy mạnh từ bên ngoài. Sau đó, trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, vị chủ nhiệm lớp bình thường luôn có thói quen cúi đầu đi lúc này lại giống như nổi điên xông lên bục giảng, khuôn mặt thật thà phúc hậu trở nên vặn vẹo, cầm tờ giấy trên tay, giống như bị kích thích mạnh.

"Các học sinh......" Qua rất lâu, chủ nhiệm lớp mới bình tĩnh được một chút, cố gắng điều chỉnh lại thanh âm.

Mọi người ngửa đầu nhìn ông ấy, nháy mắt mấy cái. Ngay cả Dung Thiếu Tuyệt cũng tò mò không biết có chuyện gì mà chủ nhiệm lại kích động đến vậy.

"Thầy muốn báo cho mọi người một tin tốt!" Trong ánh mắt chờ mong của mọi người, cuối cùng chủ nhiệm lớp cũng mở miệng, chỉ là thanh âm không rõ ràng lắm giống như đang cố gắng kiềm chế sự xúc động sắp bùng phát của mình.

"Cuộc thi toán học đã có kết quả rồi. Lớp chúng ta có một người có giải!" Theo ánh mắt của chủ nhiệm, mọi người hướng về một người đang ngẩn người phía cuối lớp. Lãnh Tâm Nhiên bị Dung Thiếu Tuyệt đẩy một cái mới từ từ tỉnh lại, ngẩng đầu lên lền nhìn thấy mọi người đang nhìn chằm chằm mình bằng ánh mắt nóng bỏng, cảm thấy mờ mịt.

Lúc này, chủ nhiệm lớp không còn khống chể nổi cảm xúc của mình nữa, xúc động chạy tới, sau đó đứng trước mặt Lãnh Tâm Nhiên hét lên với toàn bộ lớp học: "Chúc mừng bạn học Lãnh Tâm Nhiên, em ấy đã giành được giải nhất của cuộc thi lần này. Mà còn là tất cả các môn. Cả nước chỉ duy nhất một người có thể giành giải nhất tất cả các môn, là người đứng đầu cả nước!"

Ngữ điệu của chủ nhiệm lớp luôn vững vàng, vẫn là lần đầu tiên phát ra âm thanh trào dâng cảm xúc thế này. Nhưng mà, không ai quan tâm đến sự khác thường của ông, suy nghĩ của mọi người, đều bị chữ "đứng đầu cả nước" kia hấp dẫn, sau đó, sau khoảnh khắc yên tĩnh ngắn ngủi, cả lớp học vang lên tiếng hoan hô như sấm nổ.

Trong đám người này, chắc chỉ có Lãnh Tâm Nhiên là bình tĩnh. Dù sao, cô cũng biết rõ thực lực của chính mình, đối với kết quả này không có chút ngoài ý muốn nào. Nhưng mà, khi cô bị đám nhóc kích động này vây quanh nâng lên ném lên không, trong lòng bỗng nhiên xuất hiện một tia vui sướng. Rõ ràng là mình giành được giải thưởng, nhưng những người này còn vui hơn cả mình, đây gọi là vinh dự tập thể sao? Cảm giác, thật không tệ!

Lúc này không chỉ lớp F, tất cả lãnh đạo trong trường học đều bị chấn động rồi. Niềm vui ngập trời, đại khái chính là để miêu tả tình hình lúc này. Thành lập cả trăm năm qua, vẫn là lần đầu tiên có người đoạt được giải nhất tất cả các môn trong cuộc thi toán nâng cao cấp quốc gia. Đây mới thật sự là đứng nhất cả nước, so với việc được thủ khoa khi thi đại học còn cao quý hơn. Dù sao, kỳ thi toán đó, không phải ai cũng được phép thi!

Tin tức này nếu được truyền ra ngoài, chắn chắn sẽ lên trang nhất. Giải nhất tất cả các môn trong cuộc thi toán cấp quốc gia, đó là chuyện chỉ có thiên tài chân chính mới có thể làm được. Lúc này, những người này đang chìm đắm trong niềm vui "đứng nhất cả nước", căn bản không chú ý đến, người "đứng nhất cả nước" này đến từ lớp F bị bọn họ vứt bỏ!

Lúc biết được tin tức về Lãnh Tâm Nhiên, toàn bộ thành phố C đều bùng nổ. Người đứng đầu cuộc thi toán toàn quốc từ trước đến giờ lại ở thành phố của bọn họ, tin tức này, khiến cho những người đứng đầu của bộ giáo dục cũng đứng ngồi không yên. Chỉ qua mấy giờ, trước cửa trường học đã có một đám phóng viên vây quanh, nếu không phải bị bảo vệ ngăn lại thì đã xông vào trường học muốn phỏng vấn người đứng nhất này rồi. Lãnh đạo của bộ giáo dục cũng chạy đến, nói muốn gặp học sinh giành giải thưởng này một lần.

Tinh thần của chủ nhiệm đầu ngốc gần đây luôn uể oải không chút phấn chấn, dù sao, trải qua chuyện vu oan bị thất bại kia, ít nhiều cũng phải chịu chút ảnh hưởng. Bất quả, khi ông ta nhìn thấy kết quả những người đoạt giải nhất cuộc thi toán có tên của Bắc Âu Hàn trong đó, tâm tình hậm hực bỗng nhiên trở nên rất tốt, khuôn mặt tươi cười như bông cúc. Lúc này ông ta còn chưa biết, người giành giải nhất lần này có hai người, một người là Bắc Âu Hàn lớp bọn họ, một người..........còn lại chính là Lãnh Tâm Nhiên lớp F, lại càng là người đứng nhất cuộc thi toán, chân chính đứng đầu cả nước!

Sau khi nhận được tin tức Bắc Âu Hàn đoạt giải nhất, chủ nhiệm đầu ngốc liền trực tiếp vọt đến phòng học, sau đó vui mừng công bố tin tức tốt. Dù sao, cuộc thi toán cũng là cấp quốc gia, tuy hiện tại chỉ đoạt giải thưởng cấp quốc gia, nhưng những người đoạt giải có khả năng trở thành đại biếu của quốc gia đi tham gia cuộc thi cấp quốc tế. Loại vinh dự này, không phải người bình thường có thể hưởng.

Bắc Âu Hân mừng rỡ chạy đến ôm lấy anh trai của mình cũng đang rất vui sướng: "Oaa, anh trai, anh thật lợi hại, thật ngưỡng mộ anh! Giải nhất nha, thật sự là rất rất rất giỏi đó!"

Chủ nhiệm đầu ngốc lúc này cũng rất vui vẻ, dù sao, cũng là học sinh của mình giành được giải thưởng. Là chủ nhiệm lớp, ông không chỉ đạt được vinh quanh tột đỉnh, còn có thể có được thật nhiều tiền thưởng. Quan trọng hơn là, đây sẽ là một vết bút hoàn mỹ trong báo cáo tổng kết cuối năm của ông.

"Bạn Bắc Âu, chúc mừng bạn!" Giang Sảng cũng bước qua, dù nội tâm kích động nhưng ánh mắt lại không dám nhìn Bắc Âu Hàn nhiều. Trong lòng cô, Bắc Âu Hàn là vương tử cao cao tại thưỡng, người thường như cô không thể với tới. Có thể học chung một lớp với vương tử, cô đã cực kỳ thỏa mãn rồi.

Bắc Âu Hân nghi hoặc nhìn bạn tốt Giang Sảng của mình. Trong ấn tượng của cô, Giang Sảng là một cô gái rất dũng cảm ,so lúc này lá gan lại nhỏ như thế? Lại còn thẹn thùng đỏ mặt..........chẳng lẽ, cậu ấy thích anh trai?

Bất quả, dưới tình huống này, cô cũng không có thời gian nghĩ nhiều. Suy nghĩ của cô đều hướng đến việc anh trai đoạt giải nhất, ôm anh trai nhảy lên giống như đứa trẻ.

Khuôn mặt luôn lạnh lùng của Bắc Âu cuối cùng cũng xuất hiện cảm xúc vui sướng. Cho dù từ trước đến nay đều đạt danh hiệu đệ nhất, nhưng có thể đạt giải trong cuộc thi lớn như vậy, khiến hắn có cảm giác bước gần thêm một bước tới mục tiêu.

"Đúng rồi, anh trai, giành được giải nhất không phải đều có thể đến trường đại học danh tiếng để học sao? Không phải anh sẽ được mời đến đại học X chứ? Trời ạ, thật sự là quá lợi hại rồi." Bắc Âu Hân suy nghĩ đến việc anh trai mình có thể vì được giải nhất mà được tuyển thẳng vào đại học X, liền vô cùng kích động.

Những người khác trong lớp cũng nghĩ đến chuyện này, các nữ sinh thì ngưỡng mộ, còn nam sinh thì hâm mộ ghen tị, tóm lại, tâm tình của mọi người đều vô cùng phức tạp.

"A, bên ngoài có rất nhiều phóng viên. Trong trường học xảy ra chuyện lớn gì sao? Còn nữa, người kia không phải bộ trưởng bộ giáo dục sao? Sao ông ta cũng đến đây?"

Những học sinh ngồi ở cửa sổ phát hiện được, tò mò hô ra tiếng.

Chủ nhiệm đầu ngốc lại rất bình tĩnh (nếu không tính đến khóe miệng đang toét đến tận mang tai): "Chắc hẳn là đến phỏng vấn bạn học Bắc Âu Hàn rồi. Trường của chúng ta đã nhiều năm không giành được giải thưởng của cuộc thi này, còn là giải nhất, khẳng định là cực kỳ chấn động."

Nhưng mà, khi chủ nhiệm đầu ngốc quay trở lại văn phòng chuẩn bị khoe khoang tin tức cực kỳ tốt này, lại nhìn thấy vẻ mặt vô cùng quỷ dị của mọi người trong phòng, giống như đã xảy ra chuyện lớn gì đó.

"Sao thế?"

Chủ nhiệm đầu ngốc vẫn rất cao húng, nụ cười trên mặt vô cùng sáng lạn.

"Thầy đã xem qua danh sách những người đoạt giải cuộc thi toán chưa?" Ông thầy cao gầy chủ nhiệm lớp B ngửa mặt lên nhìn ông ta.

"Biết chứ, vừa chuẩn bị nói với các thầy, Bắc Âu Hàn lớp chúng ta đoạt được giải nhất cuộc thi toán nâng cao. Đây là việc vui nha, phải biết rằng trường chúng ta đã nhiều năm không có được giải thưởng lớn như thế rồi." Chủ nhiệm đầu ngốc vui rạo rực nói.

Sau khi ông ta nói xong, các giáo viên khác trong phòng đều dùng ánh mắt đồng tình cộng thêm vui sướng khi người gặp họa nhìn ông ta. Loại ánh mắt này, khiến có nụ cười trên mặt chủ nhiệm đầu ngốc trở nên mất tự nhiên.
Bình Luận (0)
Comment