Nuôi Dưỡng Quái Vật Nhỏ - Sư Tử Tinh Hệ

Chương 108

Thời tiết ở hiện thực và trong trò chơi hoàn toàn không giống, ở hiện thực Đường Tiếu đã mặc áo đơn rồi, nhưng quần áo mỏng manh bị gió lạnh nơi này thổi một cái, ý lạnh liền theo cổ tay áo leo thẳng lên, Đường Tiếu bất giác run lập cập.

Nơi này là căn cứ Con Mắt Thứ Ba?

Đường Tiếu mở to hai mắt, nếu không phải vài phần cảm giác quen thuộc thỉnh thoảng lộ ra từ sợi nấm trước mắt này, Đường Tiếu còn tưởng rằng mình đã rơi xuống góc nào đó trong thế giới trò chơi rồi.

Căn cứ Con Mắt Thứ Ba ban đầu là phong cách khoa học viễn tưởng, đơn giản, phong cách kiến trúc dựng thẳng vô cùng dán sát vẻ nghiêm cẩn và lạnh lùng cứng rắn của học giả, bên ngoài còn có thành trấn loại nhỏ được xây quay quanh căn cứ, tuy rằng quy mô giảm bớt không ít trong thảm họa lần đó, nhưng bộ phận gần sát căn cứ còn tính náo nhiệt.

Nhưng hiện tại toàn bộ biến mất, chỉ còn lại sợi tơ trắng tinh giống như tuyết bao trùm xung quanh toàn bộ căn cứ.

Hơn nữa mấy thứ kia là gì? Sợi nấm?

Sợi nấm của Juntes không phải màu đỏ ư?

Suy nghĩ của Đường Tiếu có hơi rối loạn, nhớ lại thông tin Lý Hiểu Y chia sẻ cho cậu, cắn chặt răng, vẫn rảo bước tiến lên một bước đi về phía căn cứ bị sợi nấm vây quanh.

Gió lạnh lạnh thấu xương, thổi quét đến từ trước mặt, dường như ngăn cản bước tiến của cậu, Đường Tiếu không nhịn được ôm lấy cánh tay mình, dùng nhiệt độ lòng bàn tay chà xát, cố gắng xoa dịu lại, theo cậu bắt đầu đi vào rừng rậm màu trắng, mọi thứ xung quanh chợt yên tĩnh lại.

Ngay cả tiếng gió, đều bị mảnh sợi nấm này che đậy bên ngoài.

Yên tĩnh, tĩnh mịch.

Giống như ấn tượng mang cho Đường Tiếu khi nhìn từ xa trước đó, đi vào, càng nhận ra được khu vực này như không có bất cứ dấu vết của hoạt động sống nào, yên tĩnh đến đáng sợ, sợi nấm màu trắng càng cho người ta một cảm giác sự sống tàn lụi.

Tim Đường Tiếu chậm rãi nhấc lên, khẽ cắn môi, nện bước nhanh hơn đi qua cửa lớn căn cứ Con Mắt Thứ Ba, thấp giọng gọi: “Juntes? Anh ở đâu?”

Giọng nói của chàng trai quanh quẩn trong căn cứ trống rỗng, có vẻ hết sức trống trải, vốn vừa đi tiến nơi này Đường Tiếu đã làm tốt chuẩn bị bị Juntes phát hiện, nhưng mãi cho đến khi cậu đi vào bên trong căn cứ, vậy mà cũng không thấy tung tích của Juntes.

Hắn không phát hiện? Hay là cơ thể đã tệ đến nỗi không thể phát hiện rồi?

Đường Tiếu không rõ lắm, chỉ từ trong sợi nấm màu trắng chung quanh phán đoán ra trên người Juntes nhất định xuất hiện biến hóa nghiêng trời lệch đất, không khỏi duỗi tay xoa xoa chiếc lọ dán kín trong túi.

Cậu cứ như vậy thăm dò trong căn cứ trống trải này, trước sau không có bất cứ bóng dáng của kẻ nào, mãi đến khi đi đến khu vực thể thí nghiệm, mới chợt mở to hai mắt nhìn.

Con người…

Mấy con người chưa từng gặp qua bị sợi nấm treo ở phía trên mái vòm, chỉ lộ ra đầu, biểu cảm trên mặt dữ tợn đến cực hạn, như đã trải qua đau đớn người thường không thể tưởng được, tuy rằng vẫn là người, nhưng da dán xương, như bộ xương khô sống, bị sợi nấm trói buộc, muốn sống không được muốn chết không xong.

Tim Đường Tiếu lập tức lạnh nửa phần.

Những người này xuất hiện ở đây, là ai làm tự nhiên không cần nói cũng biết.

Đường Tiếu vô thức lùi lại một bước, phía sau lưng lại đụng vào vật thể nào đó, cứng, lạnh băng, hoàn toàn không giống như vật còn sống, điều này làm lông tơ cậu dựng đứng, có cảm giác kinh khủng khi không cẩn thận tiến vào phòng của boss phim kinh dị, sau đó bị bắt ngay tại trận.

Cậu không nhúc nhích, người phía sau hơi cúi đầu, mái tóc trắng bạc thật dài đáp xuống hõm vai cậu, dường như đang tìm kiếm gì đó, khẽ ngửi ở hõm vai cậu, ý ngứa nhè nhẹ từ làn da thấm vào trong lòng,

“Jun, Juntes?” Đường Tiếu chần chờ lên tiếng.

Tên gọi này lại như kích hoạt chốt mở nào đó, trong khoảnh khắc Đường Tiếu bị một sức lực áp đảo trên mặt đất, khó khăn quay đầu, cảnh tượng lọt vào trong tầm mắt lại khiến cậu sững sờ tại chỗ.

Tái nhợt.

Ấn tượng cái nhìn đầu tiên là tái nhợt.

Đường Tiếu chú ý thấy màu da Juntes hoàn toàn thay đổi, vốn màu da hắn sẫm hơn, cùng màu tóc màu trắng bạc tôn nhau lên tựa như tinh linh lui đến trong đêm tối trong game online, nhưng hiện tại lại như phai màu biến thành màu sắc trắng bệch, cả người giống như tan trong sợi nấm màu trắng.

Không chỉ có như thế, làn da trắng bệch của hắn mơ hồ xuất hiện vết nứt, giống như tượng đá bị đập nát vậy, khác với trước đây khi không duy trì được hình người mà lộ ra đặc điểm không phải người, lại hiện ra một sự suy yếu và nguy hiểm ở trên khía cạnh khác, trong mắt màu vàng khác người không có bất kì dấu vết lý trí nào, ánh mắt nhìn chăm chú vào cậu tràn ngập tham lam và d.ục v.ọng h.am mu.ốn quen thuộc, loại ánh mắt này Đường Tiếu vô cùng quen thuộc, chính là khi lần đầu gặp mặt với 428 vẫn là một cục quái vật nhỏ, ánh mắt hắn chính là thế này.

Ánh mắt hoàn toàn nhìn chăm chú vào con mồi, suy nghĩ xem nên hạ miệng từ đâu.

Sắc mặt Đường Tiếu trở nên khó coi mà mắt thường có thể thấy được, cậu từng tưởng tưởng rất nhiều kiểu gặp mặt Juntes, hắn tức giận hoặc là hắc hóa cũng tốt, tuyệt tình cũng thế, nhưng tóm lại không phải loại trạng thái hung bạo hoàn toàn đánh mất lý trí này.

Điều này có nghĩa, cục diện tệ nhất xuất hiện, Juntes tiến hóa thật sự xảy ra vấn đề, mà hết thảy điều này đều là cậu tạo thành.

“Juntes! Anh còn nhớ rõ em không, em… ưm”

Juntes chợt cúi người xuống, sợi nấm kéo cổ áo Đường Tiếu ra, rốt cuộc để hắn tìm được hương vị vẫn luôn hấp dẫn hắn.

Là một miệng vết thương còn chưa hoàn toàn lành lại trên vai, băng vải đã bung ra trong lúc Đường Tiếu vùng vẫy vừa rồi, miệng vết thương hơi nứt ra, thẩm ra một chút sắc máu.

Juntes tham lam mà l.iếm láp một chút tơ máu đó, chậm rãi l.iếm sạch sẽ miệng vết thương, xúc cảm ướt át ấm áp khiến Đường Tiếu vô thức run lên một chút, cắn răng nói xong lời vừa rồi chưa nói hết: “Em là… Đường Tiếu.”

“Đường… Tiếu?”

Cái tên này dường như khơi dậy phản ứng trên người quái vật, Juntes ngẩng đầu, sắc mặt mờ mịt mà khẽ nói: “… Tiếu Tiếu?”

“Đúng vậy, là em.” Đường Tiếu thấy Juntes vẫn còn phản ứng với cái tên này, thở phào nhẹ nhõm, giây tiếp theo lại thấy Juntes lại cúi đầu lần nữa:

“Đói.”

Juntes chậm rãi li.ếm miệng vết thương, thấy đã không còn máu chảy ra, vì thế bắt đầu dời mục tiêu, đầu lưỡi chậm rãi liế.m m.út cần cổ hơi ra mồ hôi của Đường Tiếu.

Đầu óc Đường Tiếu mất đại khái hai ba giây để kết hợp cảnh tượng thấy ở trường học trước đó cùng với thông tin Lý Hiểu Y cung cấp, cho ra suy đoán.

Juntes bị nghi ngờ tiến hóa xảy ra vấn đề, rơi vào trạng thái hung bạo, lý trí bị bản năng thay thế, cần bổ sung dinh dưỡng gấp, mà cậu tự đưa tới cửa.

Nhưng, cho dù tiến vào trạng thái hung bạo, Juntes vẫn không tổn thương cậu.

Dường như thiết luật bảo vệ Đường Tiếu này đã thấm sâu vào linh hồn của hắn.

Đôi mắt Đường Tiếu khô khốc, trong lúc nhất thời không nói ra lời, cậu im lặng để mặc Juntes liế.m láp, nhẹ giọng nói ở bên tai hắn: “Xin lỗi, em đến trễ rồi.”

Cái đầu vùi vào bên gáy cậu dừng một chút, rốt cuộc ngẩng lên, trong đôi mắt màu vàng bị bản năng chiếm cứ lập loè không ngừng, như thể lý trí tìm về một vị trí nhỏ.

Đường Tiếu thấy Juntes mơ hồ có dấu hiệu khôi phục lý trí, vội vàng lên tiếng: “Juntes! Là em, em đã về rồi, anh có ổn không?”

“Tôi…” Juntes dùng tay chống bên cạnh đầu Đường Tiếu, kéo ra một chút khoảng cách, một tay che lại trán, vẻ mặt vặn vẹo vì đau đớn, nhưng vẻ mặt dường như khôi phục một chút tỉnh táo.

“Đường Tiếu?”

“Là em,” Đường Tiếu khó khăn nói, “Sao anh lại biến thành như vậy?”

“Rất kinh ngạc sao?” Juntes lạnh lùng nhếch khóe môi, cúi đầu nhìn chăm chú vào ánh mắt dao động của Đường Tiếu, “Đây còn không phải là cục diện em muốn nhìn thấy à?”

“Để tôi tiến hóa, đấu tranh với Vua Nấm đời trước, tốt nhất cả hai đều thiệt. Như vậy nhân loại sẽ hoàn toàn an toàn.”

“Không! Em chưa từng có ý nghĩ như vậy!” Đường Tiếu kịch liệt phản bác, “Em chỉ muốn cứu anh, muốn kết thúc cuộc chiến tranh này, chưa từng nghĩ đến anh sẽ biến thành như vậy!”

Nói rồi, cậu bỗng khựng lại, cậu thấy Juntes chậm rãi nhếch khóe môi, trong mắt lại không có nửa phần ý cười: “Quả nhiên, Tiếu Tiếu đang lừa tôi...”

“Bỏ trốn cũng tốt, tuẫn tình cũng được.”

“Từ lúc bắt đầu, em đã dự đoán được kết cục cuối cùng rồi, đúng không?”

Lòng Đường Tiếu run lên, không kìm được nhớ đến đoạn thời gian đó, từng cảnh chạy trốn cùng Juntes.

Juntes nhảy cùng cậu ở trước lửa trại, Juntes đưa ra lời mời tuẫn tình với cậu ở biệt thự, lần nữa chồng lên Juntes hung bạo trước mắt, trong mắt họ đều lộ ra đau thương tương tự.

Khi cách một đoạn thời gian dài như thế, cậu lại như đột nhiên xuyên qua thời không, lại quay về khoảnh khắc lựa chọn ấy.

Juntes vui sướng vì cậu đồng ý tuẫn tình, Đường Tiếu lại thương tiếc vì kết cục đã định cuối cùng.

Bất kể vì cái gì, cậu đều lựa chọn phương thức ly biệt quyết tuyệt nhất tệ nhất.

Phảng phất như muốn mượn điều này, hoàn toàn cắt đứt khả năng giữa họ.

“Chỉ có tôi ngu ngốc vui mừng vì lựa chọn của em, nhưng từ lúc bắt đầu em đã không lựa chọn tôi.” Juntes nhẹ giọng nói, đồng tử dọc màu vàng của hắn phản chiếu bóng dáng Đường Tiếu, ánh sáng trong mắt lại ảm đạm đi, như lòng sông khô cạn, “Hiện tại cũng vậy, em cũng không phải đến vì tôi.”

Rõ ràng Đường Tiếu chủ động tiến đến, rõ ràng hết thảy thuận lợi như kế hoạch, Juntes lại cũng không cảm thấy vui vẻ dù một chút.

Hắn biết Đường Tiếu đến là vì cái gì.

Bởi vì hắn lần nữa tạo thành uy hiếp đối với nhân loại.

Không sao cả. Juntes nói với chính mình, hắn đã sẽ không ảo tưởng Đường Tiếu sẽ lựa chọn hắn nữa.

Chỉ cần cậu ở lại bên cạnh mình thôi, đã đủ rồi.

Đường Tiếu: “Không, em…”

Juntes không nghe Đường Tiếu giải thích, giống như lời hắn đã nói lúc trước ở trong trường học.

Hắn đã không tin Đường Tiếu nữa.

Tiếu Tiếu của hắn là kẻ lừa đảo quá xuất sắc, hắn đã chẳng phân biệt rõ rốt cuộc phần nào là thật, phần nào là giả, dẫu cho có ký ức của Đường Tiếu, lại cũng chẳng dám chạm vào đoạn thời gian hồi ức về cuộc bỏ trốn ấy của cậu nữa.

Cũng không biết là sợ suy đoán nào thành thật.

Sợi nấm lấy ra một chiếc bình nhỏ từ trong túi Đường Tiếu, tuy rằng niêm phong hoàn hảo, nhưng sợi nấm vẫn bắt giữ được mảnh nhỏ thông tin độc tố từ trong đó.

“Là chuẩn bị vì tôi à?” Juntes nhìn chằm chằm mặt Đường Tiếu, trên khuôn mặt tái nhợt chậm rãi hiện lên một nụ cười đau thương, “Cũng đúng, dù sao Tiếu Tiếu quen thuộc như thế với cơ thể của tôi mà.”

[“— Trên thế giới này nếu có ai hiểu biết cơ thể của anh nhất, vậy chỉ có em.”]

“Trên thế giới này nếu có ai hiểu biết cơ thể của tôi nhất, vậy chỉ có em.”

Đường Tiếu ngơ ngác nhìn Juntes, trong lúc nhất thời mất đi phản ứng.

Sợi nấm nhét bình nhỏ trở lại trong tay Đường Tiếu, Juntes quỳ gối hai bên sườn Đường Tiếu, cúi người xuống, đôi tay thong thả đi xuống dưới từ cổ mình, cuối cùng dừng lại ở vị trí ngực, dừng một chút, ngón tay c.ắm vào ngực, sau đó chậm rãi kéo sang hai bên sườn trước ánh mắt khiếp sợ của Đường Tiếu.

Trong thân thể Juntes không có máu chảy đầm đìa, ngay cả trong lồng ng.ực hắn cũng là màu trắng, thân hình trống trải không có bất cứ cơ quan nào, chỉ có một quả cầu ở giữa nối với sợi nấm, đỏ như máu, đang chậm rãi nhảy lên.

“Chỉ cần thứ này chết, thì tôi sẽ chết.” Juntes, “Hiện tại phần lớn thời gian tôi đã không thể khôi phục lý trí, mỗi khi tôi rơi vào trạng thái hung bạo, dị thú và thực vật bị giới nấm ký sinh, sợi nấm khác cũng sẽ cùng nổi điên, giết chóc hoặc là ký sinh hết thảy vật còn sống xung quanh, thế giới này đã trở nên hỗn loạn, nhân loại không thể sinh tồn nữa.”

Ngón tay Đường Tiếu hơi run lên, ngẩng đầu, khó có thể tin nhìn Juntes.

“Đúng vậy,” Thời điểm Juntes nói lời nói dối này, trong lòng tràn ngập một loại kh.oái c.ảm tương tự trả thù, “Tất cả mọi người đã chết rồi.”

“Chờ hai thế giới dung hợp, thế giới của em cũng sẽ biến thành giống như thế giới này vậy, một vùng đất chết.”

“Cho nên, muốn giết tôi không?”

Dùng cực đoan uy hiếp, để Đường Tiếu bước vào bẫy rập của mình.

Sau đó xây dựng ra cục diện này, lựa chọn quen thuộc này.

Juntes đạt được hết thảy của Đường Tiếu, càng thêm rõ tính cách của cậu, hắn có thể dùng vũ lực cưỡng ép giữ Đường Tiếu lại bên người, nhưng làm như vậy họ chỉ sẽ va nhau đến máu tươi đầm đìa, người hắn yêu có một trái tim mạnh mẽ không biết sợ, ăn mềm không ăn cứng, còn có đầu óc thông minh hiếm thấy trên thế gian, cậu luôn sẽ tìm được biện pháp thoát đi.

Trừ khi… cậu áy náy bởi vì giế.t ch.ết hắn, từ bỏ phản kháng.

Juntes biết Đường Tiếu cũng không phải không hề có cảm giác với hắn, mà Tiếu Tiếu là một người trọng tình nghĩa.

… Mà chỉ cần cậu lựa chọn bên kia, hắn sẽ hết hy vọng.

Sẽ không vọng tưởng tình yêu của cậu nữa.

*

Cục diện một chọn một quen thuộc.

Là gi.ết ch.ết Juntes ngay tại đây, cứu vớt thế giới của cậu, hay là từ bỏ, cùng đi đến cùng với Juntes.

Lông mi Đường Tiếu run rẩy.

Không, thật ra căn bản không có lựa chọn.

Đường Tiếu vặn nắp bình thuốc độc ra.

Juntes vẫn đang cười, lòng lại hoàn toàn lạnh đi.

Có lẽ, như vậy cũng không tệ, hắn nghĩ thầm, bọn họ hoàn toàn hòa làm một thể, đây cũng là một biện pháp giữ cậu lại bên cạnh mãi mãi, không phải sao?

Nghĩ như vậy, Juntes lại thấy Đường Tiếu xoay cổ tay, tự mình uống bình thuốc độc này.

Juntes sửng sốt, tay đã biến thành sợi nấm kéo mở miệng cậu, cũng đã muộn rồi, thuốc độc đã sớm theo thực quản chảy đến dạ dày.

“Khụ, khụ khụ, ai nói thuốc độc là chuẩn bị cho anh?” Đường Tiếu hất tay Juntes ra, “Đây là thuốc độc mạn tính, em tự mình điều chế, uống năm này tháng nọ, ít nhất nửa năm sau mới chết được.”

Trước đó ở trong trường học Đường Tiếu từng trúng độc của con nhện, lúc sau phát hiện, sau khi tử vong hồi tưởng đến ‘mốc thời gian an toàn’ được phán định, chỉ cần trên người cậu trúng độc tố trí mạng, hoặc là chịu vết thương trí mạng, cũng sẽ quay ngược đến trước lúc trúng độc hoặc là chịu vết thương trí mạng.

Nói cách khác, giờ tuy rằng Đường Tiếu không thể load game tiện như có hệ thống trò chơi, nhưng thông qua hạ độc cho mình, vẫn có thể nắm giữ mốc thời gian load game đại khái.

“Em cũng không phải đến để gi.ết ch.ết anh.” Đường Tiếu làm lơ lồng ng.ực mở rộng của Juntes, chống người, đôi tay nâng mặt Juntes, “Không sai, em là đến vì thế giới của em, đồng thời cũng là đến vì anh.”

Cậu là một người quá tham lam, lựa chọn nào cũng không muốn từ bỏ.

“Em đến đây, là để nghiên cứu ra biện pháp chữa trị cho anh, ở trước khi tìm được, bất kể hồi tưởng bao nhiêu lần, bất kể trôi qua bao lâu, em cũng sẽ không từ bỏ.”

Trong mắt Đường Tiếu bốc cháy lên thần thái Juntes vô cùng quen thuộc, đã từng khiến hắn si mê vì nó, kích động vì nó, phảng phất như hết thảy khói mù đều chẳng ngăn được ánh sáng, chẳng qua đối tượng của ánh sáng này trước đây là các loại hạng mục nghiên cứu, mà hiện giờ, đôi mắt này chỉ phản chiếu khuôn mặt hắn.

“… Juntes, anh là đề tài em muốn dành cả đời để nghiên cứu.”

Cậu cũng không chọn lựa chọn nào.

Phá vỡ khả năng thứ ba của vấn đề, mới là lựa chọn của Đường Tiếu.

Lời tác giả:

Đường Tiếu · nam chính sảng văn của chúng ta, đương nhiên vĩnh viễn chỉ sẽ lựa chọn bên tràn ngập hy vọng và tương lai kia, ha ha

Quá khó khăn, cảm tình diễn quá khó khăn, ngã xuống đất không dậy nổi jpg

PS: Tuy rằng mọi người muốn xem phòng tối, nhưng phòng tối xem như tuyến BE đi, tôi có thể đặt ở ngoại truyện, lựa chọn có lẽ sẽ xuất hiện nếu độ thiện cảm lúc này của Tiếu Tiếu với Juntes không đủ (√) cũng hoan nghênh mọi người tự sản xuất lương thực, dù sao xe xe mà jj có thể viết có hạn, tôi chỉ có thể viết theo hướng xe nhà trẻ, còn thường xuyên bị khóa orz

Bình Luận (0)
Comment