Nuôi Dưỡng Quái Vật Nhỏ - Sư Tử Tinh Hệ

Chương 124

Cùng với cuộc họp báo hạ màn, các bản tin tức trên các trang mạng lớn trong nháy mắt bị đề tài ‘thế giới song song’, cùng với ‘Viện sĩ vinh dự’ chiếm lĩnh, đặc biệt là cái sau, bộ ngành đặc biệt tích cực dẫn đường độ hot đề tài này, trong thời kỳ nguy hiểm hai thế giới vừa mới tiếp xúc, miễn cưỡng ổn định dư luận.

Người từng một lần tham dự, hoặc là tổ chức thanh thế bạo lực mạng trước đó, tự nhiên cũng bị trừng phạt xứng đáng, tình tiết nghiêm trọng người bị khởi tố theo tội bịa đặt, hết thảy làm nhanh chóng lại lặng yên không một tiếng động, chờ Đường Tiếu lấy lại tinh thần, dấu vết trước đó đã cũng không sót tí nào.

Cùng lúc đó, chức vị ở Viện nghiên cứu liên hợp cũng lặng yên được định ra, nhân viên hành chính gọi điện thoại đến, thân thiết dò hỏi Đường Tiếu khi nào có thể đi làm, dù sao tình huống hiện tại khá khẩn cấp.

Đường Tiếu cũng hiểu rõ điểm này, đây có thể là một đoạn thời gian cuối cùng cậu ở lại nhà.

Sau khi xử lý xong một ít thủ tục tiếp theo, tên của Đường Tiếu đã chính thức nhập vào kho nhân tài quốc gia.

Một chiếc xe hơi màu đen không nổi bật chậm rãi lái vào trong khu chung cư, Đường Tiếu xuống xe từ cửa xe sau, tài xế thẳng lưng nói với cậu: “Tôi ở đây chờ ngài.”

“Không cần không cần, anh đi làm việc đi, tôi đoán chừng không xong nhanh như vậy.”

“Bảo vệ an toàn cá nhân của ngài là chức trách của tôi.” Tài xế đầy mặt không đồng ý: “An ninh trong khu chung cư đã đổi thành người của chúng tôi, nhưng không cam đoan có thể có siêu năng lực giả đột nhiên tập kích hay không.”

Đường Tiếu nghĩ thầm, dám đến chỗ cậu để giương oai, vậy thật đúng là, Quan Công đi Mạch Thành — cái chết đã đến gần.

Nhưng cậu cũng không từ chối ý tốt của tài xế, gật đầu: “Vất vả rồi.”

Không đợi Đường Tiếu đi gõ cửa, cửa lớn biệt thự đã mở ra từ bên trong, ba Đường mẹ Đường đã sớm nhận được tin Đường Tiếu sắp về tới, trên mặt tràn đầy vui mừng mỉm cười: “Tiếu Tiếu ~ nhìn xem ai về rồi này.”

Đường Tiếu sửng sốt, thấy một hình bóng quen thuộc từ phía sau ba mẹ: “Anh! Nhiệm vụ của anh kết thúc rồi?”

“Ừ, sau khi hộ tống những người bị lạc đến thế giới song song đó thì kết thúc,” Đường Thần cong môi, trêu chọc nói: “Ồ, hiện tại phải gọi viện sĩ Đường.”

Đường Tiếu từng một lần đúng lý hợp tình nói Đường Thần có thể gọi cậu tiến sĩ Đường, nhưng hiện tại tiến sĩ này thăng cấp lên viện sĩ, chính cậu ngược lại ngượng ngùng, sờ sờ mũi: “Vẫn cứ gọi tiến sĩ Đường đi…”

Bốn người đều cười lên, mẹ Đường nhiệt tình mời tài xế cũng đi vào ngồi, bị tài xế uyển chuyển từ chối, nhưng vẫn cầm nước và đồ ăn vặt như bánh mì nhỏ linh tinh cho anh ta.

Bốn người trở lại phòng khách, ba Đường dẫn đầu hỏi: “Lần này con trở về, không ngoài dự kiến là muốn đi viện nghiên cứu nhỉ, lần này là đi thật?”

Đường Tiếu xấu hổ cười: “Đúng vậy ạ.”

“Haiz, con cái lớn rồi không giữ được, đi đi.” Ba Đường bất lực vẫy vẫy tay.

Mẹ Đường kéo tay cậu: “Nghe nói lúc sau anh con cũng sẽ được điều đến viện nghiên cứu, phụ trách bảo vệ an toàn của những học giả các con, như vậy cũng tốt, hai anh em các con ở bên nhau cũng có thể quan tâm lẫn nhau.”

Đường Tiếu vẫn là lần đầu tiên biết tin tức này, nhìn thoáng qua Đường Thần, Đường Thần gật đầu với cậu.

“Đúng rồi, chuyện về đối tượng kia của con…” Ba Đường có hơi do dự, trên thực tế trước đó ông cũng có nói với Đường Thần, nhưng Đường Thần uyển chuyển nói cho ông, không cần phải xen vào chuyện của đôi trẻ sẽ tốt hơn, thân phận của đối phương cũng không đơn giản, tóm lại nguyên nhân bên trong rất phức tạp.

Hơn nữa quan trọng nhất là, bọn họ rất yêu nhau.

“Ba không hiểu cái nhìn của giới trẻ hiện đại,” Ba Đường thở dài: “Tùy các con vậy.”

“Cảm ơn ba mẹ.” Đường Tiếu biết đây đã là ba mẹ đang ủng hộ bằng tâm sức lớn nhất, dù sao khoảng cách chủng tộc cũng không phải một chốc lát là có thể vượt qua, bọn họ đã cố gắng tiếp nhận trong thời gian có hạn rồi.

“Đi đi, con hẳn là có chuyện phải nói với Juntes nhỉ.”

“Vâng, trước đó…” Đường Tiếu do dự một lát, kéo riêng ba Đường vào trong phòng bếp: “Có một chuyện nhỏ con muốn hỏi rõ ràng, trước đó không phải ngài nói con đã từng mất tích một đoạn thời gian ạ, trong phòng thuê cũng không tìm thấy người sao.”

“Đúng vậy, ba đã từng vào phòng của con một lần, xác thật không nhìn thấy người.” Ba Đường trả lời,: “Nhưng mà lần thứ hai lúc đi tìm con đã ở đó rồi, ba còn muốn hỏi đây, lúc ấy con đi đâu vậy.”

Ánh mắt Đường Tiếu như suy tư gì, tùy ý cười ha ha ứng phó qua.

*

Lúc Đường Tiếu trở lại phòng trên lầu hai, vừa lúc thấy sợi nấm cũng bò vào theo bệ cửa sổ, biến hóa thành dáng vẻ của Juntes.

“Trước đó anh đi đâu?” Đường Tiếu lấy làm lạ hỏi.

“Không đi đâu.” Ánh mắt Juntes hơi chếch đi.

Cũng không thể nói mình đi bảo trì cáp mạng, sau đó thuận tiện theo cáp mạng tìm được mấy bọn anti đó sau khi cuộc họp báo kết thúc, lặng lẽ đánh người một trận.

Đường Tiếu đánh giá hắn với vẻ nghi ngờ, nhưng cũng không hỏi kỹ càng, thở dài: “Thôi, em còn có việc muốn nói với anh.”

“Là chuyện đi viện nghiên cứu à,” Juntes đã sớm đoán được: “Có thể, dù sao anh cũng sẽ đi.”

Dù sao bọn họ sẽ không tách ra, cùng lắm thì giống như trước đây, Juntes lặng lẽ lẻn vào ký túc xá của Đường Tiếu cùng sống với cậu.

Bên khóe môi Đường Tiếu lộ ra một nét cười khổ: “Ừm, chuyện này quả thật cũng phải nói cho anh. Nhưng mà còn có một chuyện quan trọng hơn.”

Nếu cậu đã quyết định nhận nhiệm vụ nghiên cứu này, như vậy chuyện có liên quan đến thế giới dung hợp thì cần thiết hiểu biết rõ ràng.

Giấu giếm chung quy sẽ trở thành một tai hoạ ngầm, mà cậu đã không muốn nảy sinh ra bất kì tai hoạ ngầm nào với Juntes nữa.

Vẻ mặt Đường Tiếu trở nên nghiêm túc, Juntes đã nhận ra điểm này, không hiểu sao cảm thấy bất an.

“Juntes, gần đây anh vẫn luôn thường thường thì sẽ rời khỏi nơi này, anh rốt cuộc đang làm gì?” Đường Tiếu hỏi.

Juntes sắc mặt cứng đờ: “Anh cũng có thời gian của nấm, cũng sẽ không dính bên người Tiếu Tiếu suốt 24 tiếng…”

Hắn càng nói càng chột dạ, tiếng nói dần dần thấp đi trong ánh mắt sắc bén của Đường Tiếu.

Đường Tiếu tuy rằng không nói gì, nhưng đầy mặt viết ‘trước đây anh chẳng lẽ không phải dính bên người em 24 giờ à, đừng tưởng rằng sợi nấm núp trong kẻ tường không hiện ra là em không biết’

Juntes không thể phản bác.

“Juntes… em đã hỏi qua anh cả, tất cả người tiến vào khu vực sương mù, cuối cùng đều xuất hiện ở nơi bên cạnh Liên Minh.” Đường Tiếu nói: “Nhưng vì sao chứ? Rõ ràng khu vực sương mù họ tiến vào cũng không giống nhau, tại sao đều xuất hiện ở cùng một nơi.”

“Còn có, nơi em và bọn họ xuất hiện hoàn toàn khác nhau, căn cứ toạ độ kinh độ và vĩ độ đại học nơi em và Con Mắt Thứ Ba ở thế giới kia cũng hoàn toàn không trùng hợp, thật sự trùng hợp như vậy, vừa đi vào, chính là căn cứ Con Mắt Thứ Ba à?”

Quả thực như là, cửa ra vào bị sức mạnh nào đó thao túng vậy.

Tồn tại làm được đến mức này, Đường Tiếu chỉ biết có một.

Đường Tiếu bình tĩnh hỏi, khiến cho vẻ mặt Juntes dần dần thu lại, hơi rũ mi.

Tuy rằng ở trước mặt Đường Tiếu, Juntes giống một chú chó lớn tỏa nắng, nhưng lúc hắn không còn biểu cảm, vậy thì bản tính bị đè nén bên trong sẽ lộ ra vài phần cảm giác tồn tại cường thế từ dưới tấm da mặt hoàn hảo ấy.

Đường Tiếu biết đây là một đoạn đối thoại nguy hiểm, nhưng cậu cũng biết rõ, miệng vết thương cần thiết phải mở ra, mới có thể tránh cho kết mủ.

Cậu hít sâu, chậm rãi nói: “Juntes… thế giới dung hợp, thật sự không liên quan đến anh à?”

Trước đây Đường Tiếu từng hỏi Juntes câu hỏi tương tự, hắn cũng trả lời một cách khéo léo, Đường Tiếu cũng không nhận thấy được yếu tố nói dối từ trong đó, nhưng lại cảm thấy hắn che giấu một phần.

Cậu biết được từ chỗ Lý Hiểu Y, hiện tượng hai thế giới dung hợp, thật ra đã bắt đầu vào ba năm trước, khi đó Juntes thậm chí còn chưa phải Vua Nấm, cho nên hắn nói là Vua Nấm đời trước thúc đẩy thế giới dung hợp, có lẽ quả thật là sự thật.

Nhưng hiện tại Vua Nấm tiền nhiệm cũng đã chết rồi, thế giới dung hợp lại không ngừng, ngược lại nhanh hơn.

Hơn nữa, Juntes đúng là lúc ấy có lý do làm như vậy.

Không khí trong phòng, có một thoáng yên lặng.

Juntes rốt cuộc nâng mi, nhẹ giọng nói: “Tiếu Tiếu rất thông minh…”

“Đây không phải anh bắt đầu, nhưng anh quả thật không ngăn cản, bởi vì anh muốn tìm được em.”

Đường Tiếu: “Vậy hiện tại anh tìm được rồi, vì sao không ngừng?”

“… Anh không có cách nào chịu đựng, Tiếu Tiếu chết ở nơi anh không nhìn thấy.” Giọng nói Juntes bất giác run rẩy: “Em đã chết rất nhiều lần, rất nhiều lần.”

Đã chết rất nhiều lần gì?

Đường Tiếu hơi sửng sốt, phản ứng lại là Juntes đang nói lần đó ở sân trường đại học, tức thì cứng họng.

“Nhiều đến sắp bức anh điên rồi.” Đôi mắt vàng của Juntes nhìn chằm chằm Đường Tiếu, bên trong có sợi nấm màu máu đang động đậy rất nhỏ.

Đường Tiếu chợt ý thức được, Juntes thật ra vẫn luôn đều biết chuyện này, nhưng hắn vẫn luôn không nói ra.

Đây không đại biểu chuyện này sẽ trôi qua như vậy, mà là bởi vì hắn vẫn luôn đang dùng cách của mình ngăn chặn tình huống này xảy ra lần nữa.

“Anh biết, Tiếu Tiếu rất dũng cảm, cũng rất thiện lương, không có cách nào nhắm mắt làm ngơ trước người cầu cứu trước mặt được,” Juntes thấp giọng nói: “Không sao hết, vậy anh sẽ đến tiếp quản hai thế giới.”

Vào ngày đó, Đường Tiếu chọc trán Juntes, bất lực lên án hắn, với bản lĩnh của hắn, chẳng lẽ còn cần nhốt trong phòng tối à.

Juntes cảm thấy rất có lý.

Chỉ cần hai thế giới dung hợp, bất kể Đường Tiếu đi nơi nào, hắn đều sẽ cảm ứng được, bất kể Đường Tiếu làm chuyện gì, hắn đều có thể biết.

Hắn sẽ tự nguyện ở lại, nhà giam tên là ‘thế giới’ này.

Đường Tiếu trong lúc nhất thời không biết nên nói gì, cậu không ngờ tới một câu nói mình thuận miệng tranh thủ tự do, vậy mà còn là một trong những tay thúc đẩy sự kiện lớn này, xoa xoa trán, còn muốn nói gì, Juntes giành đáp như thể đoán trước: “Nhưng anh quả thật không có cách nào ngăn cản tiến trình dung hợp, giờ không hề nói dối, anh chỉ có thể nhanh hơn, nhưng không thể ngăn cản, vậy đau dài còn không bằng đau ngắn.”

“Nhưng anh từng cân nhắc hậu quả của nó chưa?”

“… Có lẽ, sẽ có vài người biến mất trong quá trình dung hợp, hoặc là một ít đảo nhỏ biến mất, từ trường Trái Đất trong khoảng thời gian ngắn xuất hiện vài vấn đề, theo đó dẫn đến thiên tai như động đất sóng thần,” Juntes nhỏ giọng lẩm bẩm: “Anh sẽ tận khả năng cứu một số nhân loại, nhưng đây là tai họa đời trước để lại, luôn không thể trông chờ anh gánh hoàn toàn trách nhiệm chứ.”

“En cũng chưa từng nói như vậy mà.” Đường Tiếu dở khóc dở cười: “Nhưng anh làm còn không chỉ là nhiêu đó đúng không.”

“Juntes, vì sao anh muốn đuổi giết hệ thống trò chơi vậy?”

Juntes bỗng nhiên im lặng, hai mắt nhìn thẳng Đường Tiếu, chợt hiểu ra điều gì: “Ở trên người của em à?”

Hắn đột nhiên tiến lên một bước, muốn bắt lấy tay Đường Tiếu, Đường Tiếu giật mình, theo bản năng lui ra sau một bước: “Chờ một chút đã!”

“Tiếu Tiếu, thứ đó không ổn, không thể dùng, nó muốn giết em!” Juntes không ngừng động tác, sợi nấm từ lòng bàn chân hắn kéo dài ra, bắt lấy cổ chân Đường Tiếu lôi kéo, Đường Tiếu đột nhiên không kịp phòng ngừa ngã vào trên giường, Juntes nhào lên đè lại bả vai Đường Tiếu.

Giao diện trò chơi trực tiếp mở ra trước mặt Đường Tiếu, bắt đầu lập loè không ngừng, không biết Juntes làm gì, cảnh báo nối tiếp truyền đến.

[Nguy hiểm! Nguy hiểm! Sắp bị tiêu hủy!]

“Juntes!” Đường Tiếu nóng nảy: “Chờ đã!”

“Không chờ.” Juntes siết chặt lực trên tay, trên mặt hắn lần đầu tiên lộ ra hận ý rõ ràng, hung ác… còn có một nét sợ hãi che giấu sâu đậm, thậm chí khiến Đường Tiếu cho rằng mình lại về đến lúc ban đầu, nhưng khác biệt là, cậu biết sự căm hận này không phải nhằm vào mình, mà là hệ thống trò chơi lưu trú trên người cậu.

Đường Tiếu đột nhiên muốn thở dài.

“… Điều anh chân chính muốn giấu giếm, là anh thật ra có thể ngăn cản thế giới dung hợp, chỉ là cần cắn nuốt em hoàn toàn, phải không?”

Giao diện trò chơi bỗng dừng nhấp nháy.

Juntes ngừng động tác, hắn ngơ ngác nhìn mặt chàng trai bị mình đè trên giường: “Là nó nói cho em?”

“Không phải,” Đường Tiếu bình tĩnh đối mặt Juntes: “Là em đoán được.”

Trước đó Đường Tiếu dò hỏi Juntes, thông tin cụ thể về chủng tộc này của họ, bị Juntes qua loa lấy lệ cho qua, nói là chưa tiêu hóa hoàn toàn.

Cậu dò hỏi ba Đường, biết được khi cậu đang tiến hành nhiệm vụ giả chết, có mất tích ở hiện thực một thời gian, cậu rõ ràng vẫn luôn đang tiến hành trò chơi, như vậy cơ thể ở lúc ấy lại đi đâu.

Vì sao Juntes có địch ý lớn như vậy với hệ thống trò chơi?

Rốt cuộc là điều gì, khiến Juntes ngay cả chết còn không sợ, cảm thấy sợ hãi?

Ngay cả luận thọ mệnh cũng không thể ngăn cản hắn, giữa bọn họ rốt cuộc còn ngăn cách gì?

Ở lúc ấy, Đường Tiếu đã nhận ra khúc mắc chân chính của Juntes, cho dù là kết hôn, tuẫn tình, đều không có cách nào hoàn toàn giảm bớt, đáp án quả thực là bày ở trước mắt.

— Chính là một lần kia, Đường Tiếu thiết kế Juntes, hắn cho rằng giữa sống còn của nhân loại và tuẫn tình của họ, Đường Tiếu lựa chọn cái trước.

Dẫu cho lúc sau đã biết Đường Tiếu là vì để hắn sống sót, nhưng mà ai biết, nếu thêm một lần nữa, cậu lại sẽ lựa chọn gì.

Cái đề lựa chọn này, Juntes ngay cả nghĩ cũng không dám suy nghĩ.

Cho nên hắn trốn tránh, sau khi hắn nhận thấy được tồn tại của hệ thống, hơn nữa thông qua hệ thống trên người Phù Dịch Thần hiểu biết được nhiệm vụ tuyến chính thế giới, sau khi hiểu biết được Đường Tiếu tồn tại ở một thế giới, hắn quyết đoán tăng tốc dung hợp thế giới, muốn khiến hết thảy chuyện này trần ai lạc định trước khi Đường Tiếu phát hiện, muốn hoàn toàn tiêu diệt đề lựa chọn này trước khi cậu lựa chọn.

Bao gồm đuổi giết hệ thống trò chơi, một trong nguyên nhân cũng là hắn đang ngăn cản Đường Tiếu có con đường thu hoạch điểm thông tin này.

Nhưng hiện tại Đường Tiếu đã biết.

Em ấy đã biết rồi.

Một giọt nước mắt rơi xuống mặt Đường Tiếu.

Cậu hơi mở to mắt, ánh mắt ngạc nhiên, theo bản năng dùng ngón tay lau đi giọt nước mắt trên mặt, nhìn Juntes mặt vô cảm mà rớt nước mắt.

“Em lại muốn vứt bỏ anh à?”

Juntes nhẹ giọng hỏi.

Tim như đang chậm rãi trượt vào vực sâu.

Dáng vẻ rạng rỡ sáng rọi của Đường Tiếu ở trên màn hình trước đó hiện lên trong đầu hắn, hắn hẳn nên vui mừng, hắn thích thấy dáng vẻ đó của Đường Tiếu, nhưng trong lòng lại ẩn chứa bất an, hắn sợ Đường Tiếu một lần nữa gánh vác trách nhiệm trên vai, sẽ tái diễn cốt truyện lúc trước.

Nhưng hình như càng sợ hãi gì, cái đó càng đến.

Làm sao bây giờ.

Trước mắt Juntes nổi lên từng đợt điểm đen, hắn thấy Đường Tiếu mở miệng ra nói gì đó, lời nói ấy lại như tạp âm không có cách nào truyền vào trong tai hắn.

Hắn thật sự sẽ… điên mất.

“Juntes!” Đường Tiếu nâng tay lên, vỗ mặt Juntes một cái bốp: “Anh có nghe em nói không thế?”

“… Cái gì?”

Đường Tiếu thở dài: “Đừng làm gì hệ thống, em còn cần chức năng cộng điểm của nó, nghiên cứu sau này cần nhiều lĩnh vực kết hợp, không còn nhiều thời gian, em không có thời gian để chậm rãi học tập môn khác, chỉ có thể thông qua cách này nhanh chóng lĩnh hội tri thức cơ bản.”

Juntes ngơ ngác nhìn Đường Tiếu, có hơi không phản ứng lại cậu đang nói gì.

Đường Tiếu ngoắc ngón tay, giúp Juntes lau đi giọt nước mắt trên mặt: “Anh ngốc à? Em lại không phải kẻ điên không tiếc mạng, lúc trước em làm như vậy, chỉ là cho rằng làm như vậy hai người chúng ta đều có thể sống sót.”

Không phải không thể hy sinh vì loài người, chỉ là cậu không cho rằng làm như vậy sẽ là một kết cục tốt, đối với nhân loại, đối với Juntes cũng vậy.

“Nhưng đây không có nghĩa em sẽ tiếp nhận dung hợp thế giới này,” Nụ cười nhợt nhạt lộ ra trên mặt Đường Tiếu: “Nhân loại và em, dù sao cũng phải giãy giụa đến một khắc cuối cùng, mới có thể biết kết quả đúng không?”

Nói theo lời Juntes, hiện giờ thế giới dung hợp, quả thật sẽ dẫn tới một loạt hậu quả không tốt, nhưng còn chưa tới nông nỗi thế giới hủy diệt, Juntes cũng nói có thể dốc hết khả năng cứu giúp nhiều người hơn, Đường Tiếu đành tạm thời coi đây thành kết cục cuối cùng, tận tình giãy giụa cầu sinh bên trên đó.

Juntes mờ mịt chớp chớp mắt: “Hả…”

“Haiz,” Đường Tiếu thở dài: “Vẫn chưa rõ à? Lần này, em sẽ không cân nhắc lựa chọn anh sợ hãi kia.”

Biết Juntes đang giấu giếm điều gì là được, làm rõ câu chuyện là tốt rồi, để Juntes biết sự kiện đó sẽ không tái diễn, cậu cũng sẽ không cân nhắc ‘tuyến đường’ này, cậu tin tưởng đó cũng tuyệt không phải lựa chọn duy nhất, cậu không tự đại đến mức nên một mình gánh sức nặng toàn thế giới, Juntes không có lỗi với nhân loại, hắn cũng không có nghĩa vụ trả cái giá nặng nề như vậy.

“Không sao.” Đường Tiếu ngồi dậy, dùng cánh tay vòng lấy Juntes, nói bên tai hắn: “Ác mộng đã kết thúc rồi.”

Hiện tại là hiện thực, cũng là khởi điểm cho sự kéo dài của họ đến tương lai.

Hắn không phải đang đuổi theo một mình, Đường Tiếu cũng sẽ nỗ lực vì nó, bao gồm kết hôn, bao gồm tương lai, cậu đều nghiêm túc.

Cậu đã sớm lựa chọn hắn.

Juntes dùng sức chớp rớt nước mắt nơi khóe mắt, rất rất cố gắng mới không mất mặt mà biến thành mắt trứng hoa.

“Ừm.”

[Giá trị hắc hóa: 0%]

Bình Luận (0)
Comment