Lúc ‘Đường Tiếu’ nói đến những chuyện cũ này với nấm dải Mobius nguyên sơ, cảm xúc trong ánh mắt nhàn nhạt, dường như đang nói chuyện xưa của người khác.
Trên thực tế có lẽ cũng không khác mấy, ở tuyến thời gian của y, những điều này đã là quá khứ quá xa xăm rồi, hiện giờ đến tâm trạng ngay lúc đó, ‘Đường Tiếu’ cũng gần như quên.
Dù sao nói cho thần những chuyện đó, có lẽ cũng chỉ là… hy vọng có thể được nhớ kỹ.
Có thể nhớ kỹ y, và bọn họ.
“Sau đó thì sao?” Nấm mẹ tò mò hỏi, “Cậu hồi tưởng nhiều lần như vậy, là khi nào dính dáng quan hệ với nấm dải Mobius ở vũ trụ của các cậu?”
“Tôi nghĩ lại…” ‘Đường Tiếu’ nghiêng đầu: “Sau đó cũng tiến hành hồi tưởng rất nhiều lần, nhưng chân chính cứu 428, hẳn là chuyện của hai trăm lần sau đi, không nhớ rõ lắm.”
*
Hồi tưởng lần thứ 231.
“Bên này là phòng thí nghiệm của chúng ta, coi như các cậu gặp may mắn, còn có thể nhìn một lần trước khi thứ ở đây bị xử lý.”
Lại tới nữa.
Đường Tiếu lần này vẫn đi con đường cũ tiến vào nơi này, lại đi lên từ người mới, khi được NPC Babbitt bình thường giới thiệu, hiếm khi để đầu óc trống rỗng, ánh mắt đờ đẫn, như thể chìm vào một vũng bùn tuyệt vọng.
Vua Nấm…
Nghĩ đến Boss cuối này, thì huyệt thái dương Đường Tiếu bỗng đau nhói từng cơn, đã hồi tưởng nhiều lần như vậy, y thử qua nổ hạt nhân, vũ khí sinh hóa mở rộng xử lý, lại hoặc là nghiên cứu virus nhằm vào Vua Nấm, nhưng toàn bộ chấm dứt bằng thất bại.
Gã giống như Boss siêu quy mô trong game, căn bản không được thiết kế khả năng thất bại.
Vũ khí sinh hóa bọn Đường Tiếu nghiên cứu lần trước, phát huy hiệu quả trong giai đoạn cuối chiến tranh, 50% giới nấm ngoài hoang dã bị giế.t ch.ết, loài người thành công phản công, đang lúc Đường Tiếu cho rằng lần này có thể thắng, thì thiên nhiên thực hiện sự trả thù thảm thiết nhất đối với loài người.
Bởi vì nấm ký sinh thực vật, sau khi chúng nó tử vong, mang đi 50% cây xanh trên thế giới, bão cát và thời tiết khắc nghiệt cuốn sạch loài người còn lại, hệ thống sinh thái bị phá vỡ, mà Vua Nấm lại còn sống, thậm chí tiến hóa ra tính kháng mới, loài người lần nữa thất bại.
Tốc độ tiến hóa của Vua Nấm quá nhanh, còn có cách gì có thể g.iết ch.ết gã ta?
‘Rầm!’
Đường Tiếu dừng bước, lạnh nhạt nghiêng đầu nhìn thể thí nghiệm dán sát vào tường kính, đôi mắt tròn trịa của đối phương nhìn chằm chằm y, trong mắt lập loè tham lam và khát cầu.
Nghiên cứu viên khác đều bị hoảng sợ, chỉ có Đường Tiếu như thể đã sớm biết vậy, bình tĩnh đứng tại chỗ.
Nó muốn cắn nuốt tôi.
Đường Tiếu nhớ lại thông tin biết được qua hồi tưởng lúc trước.
Trong mấy lần hồi tưởng gần đây, Đường Tiếu sâu sắc ý thức được chỉ dựa vào sức lực của một mình y thôi là không được, bắt đầu liên hệ với những người xuyên việt đó một cách có mục đích, thông qua việc bọn họ có thể tỉnh lại từ hiện thực này liên hệ với chính phủ ở hiện thực, báo cho bọn họ năng lực của mình.
Lại bằng vào tiên tri điềm báo, để thế lực chính phủ ở hiện thực có thể tiến hành chuẩn bị trước, còn lấy được quyền chỉ huy nhóm người xuyên việt, dẫn đường bọn họ đi tuyến đường không giống nhau, muốn gia tăng biến số, xem thử có đi ra tương lai khác nhau không.
Nhưng kỳ lạ là, những người xuyên việt làm ra hành động khác nhau đó rất nhanh bị giáo phái Trở Về bắt giết.
Mọi người đều biết, giáo phái Trở Về là chó săn của Vua Nấm, như vậy hành động của bọn họ, phải chăng có nghĩa Vua Nấm đang tìm người không ngừng thay đổi lịch sử kia?
Vua Nấm đang tìm y, có thể là muốn cắn nuốt y.
Thể thí nghiệm 428 cũng muốn cắn nuốt y, và 428 là bào tử của Vua Nấm.
Phía trước Đường Tiếu đều trực tiếp nghiên cứu hàng mẫu của 428, nhưng lần này có lẽ y nên thực hiện chút thay đổi khác.
Lần này lần nữa bị thể thí nghiệm 428 tập kích, thuần thục sử dụng chảo dầu trong phòng bếp để sống sót, Đường Tiếu lần đầu tiên lên tiếng, bảo thể thí nghiệm 428 uống máu mình tiếp tục sống sót.
“… Trên người nó còn có nhiều giá trị nghiên cứu hơn, chỉ xét về khía cạnh thoái biến vật liệu…” Đường Tiếu đứng tại chỗ, thao thao bất tuyệt trình bày quan điểm của mình, y từ lâu đã không phải newbie nghiên cứu khoa học lúc trước, qua lễ rửa tội của hơn hai trăm lần hồi tưởng, thời gian làm nghiên cứu khoa học của y vượt xa mọi người ở đây, quan điểm tùy tiện trình bày, cũng nhanh chóng thu hút sự chú ý của Bud.
“Vậy được, trước giữ nó lại đi.” Bud làm ra quyết định đúng như dự đoán, ngay sau đó nhìn Đường Tiếu bằng một ánh mắt thưởng thức: “Cậu rất tốt, về sau nếu còn có ý tưởng tương tự, có thể mặc sức nói ra, chúng ta nói chuyện thật kỹ.”
Thái độ của Bud khoan dung trước nay chưa từng có, trong ánh mắt các người mới ở đây xen lẫn tò mò, sùng bái và ghen tị, nhưng tâm trạng hiện tại của Đường Tiếu như giếng cổ không gợn sóng, bởi vì y đã qua cái tuổi này từ lâu.
“Trên thực tế tôi quả thật còn một số cái nhìn khác…” Đường Tiếu mỉm cười, như không nhìn thấy thương thế của mình: “Có thể chiếm dụng thời gian của ngài chút không, nửa tiếng là được.”
Những người khác: ???
Anh đại à, hiện tại cậu không phải bị thương nặng hả? Nhìn bản thân cậu đi!
Bud hiển nhiên cũng bị sốc bởi sự chấp nhất của Đường Tiếu: “… Cậu, vẫn nên đến phòng y tế trước đi, có chuyện gì lát nữa lại nói.”
Đường Tiếu đơn giản đi trị liệu xong, bảo đảm sẽ không chết ngay, sau đó thì lập tức liên hệ ông ta theo địa chỉ email Bud cho y, hồi tưởng nhiều lần như vậy, y lại quá rõ khốn cảnh lúc này của Bud, bởi vậy đính kèm một số luận văn kỹ thuật quan trọng.
Rất nhanh, Bud gặp mặt y.
Cũng chẳng ai biết giữa họ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, người ở phòng thí nghiệm của Bud chỉ biết, chờ Đường Tiếu tái xuất hiện ở phòng thí nghiệm, địa vị của y đã áp đảo Babbitt, trở thành phó lãnh đạo trong phòng thí nghiệm chỉ ở sau Bud.
Thấy thế, tất cả mọi người ngây dại, bởi vì đây là tin tức Bud tự mình tuyên bố, thậm chí không để lại cho mọi người bất cứ đường phản bác nào.
Mặt Babbitt lập tức vặn vẹo: “Vì sao? Dựa vào đâu?!”
Bud đầy mặt không kiên nhẫn: “Không có vì sao cả, nếu không thể chấp nhận, thì mời cậu rời khỏi phòng thí nghiệm này,” Nói rồi, khi ông quay mặt sang đối mặt Đường Tiếu lại lập tức thay đổi sắc mặt, ôn hòa nói: “Về sau cậu cứ yên tâm nghiên cứu khoa học ở đây, nếu có ai phản đối cậu, nói với tôi, tôi đuổi hắn đi, cần tài nguyên gì cũng cứ việc xin tôi.”
Đường Tiếu lạnh nhạt gật đầu, không chút khách sáo nói: “Tôi muốn trọng điểm bồi dưỡng thể thí nghiệm 428, trước mắt cần những tài nguyên…”
Y liệt ra đơn dài ngoằn chi tiêu không nhỏ, ngay cả Bud hiện tại vẫn là học giả cấp năm nghe thấy cũng đau thịt mà giật khóe mắt, song vẫn đáp ứng.
So với giá trị chính Đường Tiếu mang cho ông ta, những điều đó cũng không tính là gì. Bud điên cuồng an ủi mình trong lòng.
Giờ phút này mấy người mới trong phòng thí nghiệm đã trợn tròn mắt, nếu nói Đường Tiếu đạt được Bud thưởng thức, còn ở trong vòng dự đoán, nhưng điều diễn ra hiện tại là sao nữa? Tại sao Bud lại để một người mới đạp lên trên đầu người cũ như Babbitt.
Ánh mắt mọi người đều nhìn sang Đường Tiếu, lại phát hiện vị người mới kì lạ này chẳng chia nửa ánh mắt cho bọn họ, mà vẫn luôn đang nhìn 428 bị giam giữ.
Chờ Bud rời đi, Đường Tiếu lập tức hạ lệnh: “Còn ngây ra đó làm gì? Làm việc, tiếp tục nghiên cứu đề tài này.”
Ban đầu không có ai nguyện ý nhúc nhích, nhìn sắc mặt Babbitt, nhưng sau khi Đường Tiếu không chút khách sáo đuổi một người mới trong đó ra khỏi phòng thí nghiệm, mặc kệ có nguyện ý hay không, nhóm nghiên cứu viên này chỉ có thể nghe theo Đường Tiếu nói.
Chẳng qua trong lòng mọi người đều có một nghi vấn, y rốt cuộc làm được thế nào?
Làm được thế nào? Thật ra rất đơn giản, vừa đe dọa vừa dụ dỗ.
Đường Tiếu của một vòng trước sẽ để ý Bud ăn cắp thành quả của mình.
Đường Tiếu của n vòng, chỉ cần có thể kết thúc hết thảy, dùng thủ đoạn gì cũng không sao cả, y biết khốn cảnh hiện tại của Bud, hơn nữa thành quả trên tay cũng có thể bảo đảm ông ta sẽ không rớt cấp năm, thậm chí còn nắm nhược điểm ông ta giao dịch với giáo phái Trở Về, còn có con rối nào thích hợp hơn sao?
Y coi 428 trở thành một biến số mới, vật thí nghiệm sống, lần nữa mở ra đề tài nghiên cứu 428, hơn nữa nuôi nấng nó bằng máu thịt của dị thú, thỉnh thoảng trộn lẫn một chút máu của mình, 428 ai đến cũng không từ chối, nhưng chỉ có ở lúc Đường Tiếu đút máu sẽ nhìn chằm chằm y, như thể mãnh thú nhìn chằm chằm thịt thăn.
Đường Tiếu chỉ trước sau như một, thu thập số liệu thí nghiệm mới từ trên người 428, sau đó ứng dụng sang trên hạng mục khác nhằm vào Vua Nấm.
Y không có chú ý rằng, sau khi hấp thu càng ngày càng nhiều gen, ánh mắt của 428 càng ngày càng trong trẻo, bên trong lập lòe ánh sáng trí tuệ tương tự với con người.
Một ngày nào đó, Đường Tiếu tan làm về ký túc xá, mới vừa mở cửa phòng ra, đột nhiên một cơn ớn lạnh tràn lên từ mũi chân, y gần như ngồi xổm xuống theo bản năng, lại không thể tránh thoát sợi nấm nhanh chóng kéo dài ra từ trong căn phòng tối tăm, không thể chạy trốn, bị sợi nấm mạnh mẽ buộc chặt tay chân, mang vào trong căn phòng đen như mực.
Gần như ngay sau đó, vô số đôi mắt mở ra từ sợi nấm, nhìn chăm chú con mồi rơi vào bẫy rập một cách tham lam.
Chạy ra được rồi.
Đường Tiếu bình đạm nghĩ, vậy hết cách rồi, load game thôi.
Y sớm đã thành thói quen ứng phó bất ngờ xảy ra trong không ngừng hồi tưởng, ý nghĩ vừa dứt, Đường Tiếu mở mắt ra, lần nữa quay về phòng bếp lúc trước.
Chậc, lại nhảy đến nơi này à, độ chính xác còn phải cải thiện thêm nữa.
Đường Tiếu yên lặng oán giận ở trong lòng, trên mặt vẫn hờ hững, y muốn khống chế tính chuẩn xác của việc load mốc thời gian, nhưng trước mắt việc này khá khó khống chế, tựa như hiện tại, y vốn dĩ chỉ muốn lùi lại một ngày, kết quả lại về tới nơi này.
Thôi, dù sao đã ngựa quen đường cũ, đến thêm một lần đi.
Đường Tiếu nghĩ như vậy, nhưng lúc này đây, không giống thế.
Đường Tiếu ban đầu cũng không phát hiện, dù sao 428 vẫn giống như lúc trước, tiến vào phòng bếp, tập kích y, nhưng lại cố tình ở một lần cuối cùng, nó nhìn thấu mưu kế của mình, làm ra hành động khác, trước tiên đánh đổ chảo dầu nóng.
Dầu nóng rưới lên người Đường Tiếu, trước khi đau đớn ập đến, đồng tử Đường Tiếu co chặt, nhìn chằm chằm quái vật nhỏ bay vồ đến.
Trải qua nhiều hồi tưởng như vậy, Đường Tiếu đã hờ hững với đau đớn và tử vong, nhưng trong nháy mắt này, Đường Tiếu đối diện với đồng tử dọc khác người của quái vật, không biết vì sao một luồng trực giác mãnh liệt gào thét ở trong đầu, nhắc nhở y một khi bị cắn nuốt, thì hết thảy đều kết thúc!
‘Load game!’
Khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc, Đường Tiếu rốt cuộc nắm giữ năng lực có thể nhảy chuyển mốc thời gian chính xác, về lại một phút trước, y một lần nữa thiết kế bẫy rập, trả giá bằng việc bị phỏng nửa người, kéo dài tới khi bộ đội cứu viện đến.
“Này, nơi này đã xảy ra chuyện gì?” Bud và những người khác tới sau trợn mắt há hốc mồm nhìn mọi thứ xảy ra trong phòng bếp, thể thí nghiệm nửa chết nửa sống, cùng với người nửa chết nửa sống.
Đột nhiên, Đường Tiếu chợt cong lưng, vui sướng cười ra tiếng.
“Ha ha, ha ha ha ha ha, hóa ra là mày, hóa ra biến số lớn nhất mà tao muốn tìm chính là mày sao!”
Ban đầu Đường Tiếu cho rằng, trong luân hồi không có cuối này, duy nhất giữ lại ký ức chỉ có y và Vua Nấm, nhưng hiện tại nhiều thêm một thể thí nghiệm 428.
Nhưng thể thí nghiệm không phải Vua Nấm, nếu không Con Mắt Thứ Ba đã sớm nên bị vây chặn.
Vậy thì thú vị hơn rồi, tại sao chỉ có 428 và Vua Nấm có thể giữ lại ký ức, tại sao mục đích của 428 và Vua Nấm đều là cắn nuốt y, nếu để một trong đó bọn họ làm được lại sẽ thế nào.
Bọn họ sẽ thế nào Đường Tiếu không biết, nhưng trong nháy mắt vừa rồi ấy, Đường Tiếu tin tưởng, nếu mình bị cắn nuốt, hết thảy sẽ kết thúc.
Hồi tưởng nhiều lần như vậy, đây là lần đầu tiên, Đường Tiếu nhìn thấy đường cùng, nhưng cùng lúc đó, đây cũng là hy vọng duy nhất.
Có lẽ tuyệt vọng và hy vọng luôn song hành với nhau.
*
“Cho nên, bắt đầu từ lần đó, cậu quyết định công lược hắn?” Nấm mẹ tò mò hỏi.
“Không, nào có đơn giản như vậy,” ‘Đường Tiếu’ chống má, nhàn nhạt nói: “Hắn muốn cắn nuốt tôi, tôi muốn nghiên cứu nó, chúng tôi chỉ là đang… tra tấn lẫn nhau mà thôi, mãi cho đến nhận ra được không làm gì được đối phương.”
*
Sau khi lấy được quyền hạn ở phòng thí nghiệm của Bud, Đường Tiếu càng thêm để bụng đối với nghiên cứu 428, đồng thời cũng tăng lớn lượng máu cung cấp, số liệu của 428 ngày một mạnh hơn có thể thấy được bằng mắt thường.
Vì khống chế thể thí nghiệm quá hùng mạnh này, Đường Tiếu bắt đầu mở ra đề tài liên quan bằng kinh phí Bud cung cấp, pheromone, sóng điện não, thôi miên, chỉ cần là thủ đoạn có thể khống chế được vật thí nghiệm nguy hiểm này, Đường Tiếu thử hết toàn bộ, đáng tiếc hiệu quả rất nhỏ.
Vấn đề mới cũng theo đó mà đến, một khi 428 mạnh đến một mức giới hạn, thì sẽ kích hoạt sự kiện ‘quái vật tập kích’ một lần.
428 sẽ đột phá nhà giam, ẩn núp trên đường đi làm tan làm hoặc là ký túc xá của Đường Tiếu, siêng năng muốn nhân cơ hội săn mồi, cắn nuốt y, mà Đường Tiếu chắc chắn sẽ phản kháng, một khi bị đánh lén, lập tức trở lại mốc thời gian trước, tuyệt không cho 428 có cơ hội cắn nuốt mình, sau đó sử dụng lực lượng vũ trang của phòng thí nghiệm suy yếu 428.
Đây có thể khiến nó yên phận một đoạn thời gian, mãi cho đến sau đó cho rằng mình tích lũy sức mạnh vậy là đủ rồi, lại tiếp tục tập kích, sau đó Đường Tiếu reset, cứ thế lặp lại.
Đại khái đến lúc hơn hai mươi lần, biến hóa xảy ra.
428 tiến hóa.